Lục tục có người chạy tới. Sở Mộ cũng thấy ở sát phía ngoài là một đám kiếm vệ của điện trung chuyển mặc bộ khôi giáp, vẻ mặt hài hước nhìn sang nơi đây, chỉ trỏ.
- Sở huynh, huynh xem. Người kia chính là Phùng Vạn Lý.
Mã Long Cường nhỏ giọng nói, ánh mắt lóe lên. Sở Mộ nhìn sang, liền thấy ở vị trí trung tâm có bảy người đang đứng. Một người dẫn đầu toàn thân mặc trường bào rộng màu đen, thân hình cao lớn, vô cùng cường tráng. Đặc trưng lớn nhất chính là chỉ có một mắt. Dưới con mắt bị mù kia còn có một vết sẹo giống như con rết, thoạt nhìn chínhlà hung thần ác sát, tuyệt đối không dễ chọc.
Phùng Vạn Lý một mắt. Con mắt còn lành lặn lóe lên ánh sáng lạnh như băng, vô cùng hung ác. Hắn đưa mắt lướt qua ở trên mặt của mọi người, giống như lưỡi đao xẹt qua, khiến người ta biến sắc. Những Kiếm Vương mới tới tự cảm thấy thực lực không kém, dự định lấy thủ đoạn cứng rắn giải quyết vấn đề, tim đều đập thình thịch. Một người hung ác như vậy, không thể trêu chọc.
Khí tức trên người Phùng Vạn Lý không rõ ràng, không nhìn ra được tu vi như thế nào.
Càng lúc càng nhiều người tập trung đến chỗ trung tâm. Rất nhanh, một khắc đồng hồ đã trôi qua.
- Không phải người mới tới, tất cả đứng qua một bên.
Một Kiếm Vương tứ tinh bên cạnh Phùng Vạn Lý quát lên.
Lập tức có một đám người lui qua một bên. Mã Long Cường cũng không ngoại lệ, lui về phía sau. Đồng thời, Mã Long Cường còn một lần nữa căn dặn Sở Mộ nhất định phải giao nộp một số tài vật, tránh gặp phải phiền phức. Nếu không cho dù tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ, ở chỗ này, quả thật không tính là gì cả.
- Ta nghe nói, lần này có hơn tám trăm năm mươi người mới tới. Nhưng bây giờ đến nơi đây, cũng không đủ 500 người. Xem ra lực uy hiếp của ta vẫn không đủ lớn.
Con mắt còn lại của Phùng Vạn Lý đảo qua gần 500 Kiếm Vương mới tới. Bỗng nhiên hắn mở miệng, âm thanh khô khốc giống như cổ họng chứa mảnh kim loại ma sát. Âm thanh này lọt vào trong tai của mọi người, vô cùng khó chịu, khiến cho bọn họ nhíu mày.
Sau khi nói xong, Phùng Vạn Lý không ngờ nở nụ cười khà khà khà khà, giống như con cú đêm.
- Đại ca, chuyện này giao cho ta xử lý. Ta sẽ để cho bọn họ hiểu thế nào là hậu quả không tới.
Kiếm Vương ngũ tinh đứng bên cạnh Phùng Vạn Lý cất cao giọng nói. Ánh mắt hắn hung ác cũng lướt qua gần 500 người Kiếm Vương mới tới, trên mặt thoáng lộ ra một nụ cười dữ tợn.
- Được.
Phùng Vạn Lý gật đầu.
Kiếm Vương ngũ tinh này liền dẫn theo hai Kiếm Vương tứ tinh rời khỏi nơi này. Lúc rời đi, hắn còn đặc biệt nhìn các Kiếm Vương mới tới vài lần, khiến cho bọn họ thức thời hơn một chút.
- Tuy rằng tướng mạo ta có chút hung ác, nhưng con người ta lại hoàn toàn không hung ác.
Phùng Vạn Lý bỗng nhiên nở nụ cười. Khi hắn cười vết sẹo trên mặt rung lên một cái. Con rết giống như sống lại, thoạt nhìn càng thêm hung thần ác sát.
Những Kiếm Vương đã bị ức hiếp qua, nghe được Phùng Vạn Lý nói vậy, mỗi người đều xem thường.
Không hung ác?
Ở trong lòng bọn họ, Phùng Vạn Lý chính là danh từ thay thế cho cùng hung cực ác. Mặc dù nghĩ như thế, nhưng cũng không có một người nào dám phản bác.
Ngược lại, các kiếm vệ của điện trung chuyển vừa nghe, đều nở nụ cười. Bọn họ đều không sợ Phùng Vạn Lý. Ngược lại, Phùng Vạn Lý nhận được tài phú, còn phải nộp lên một phần cho bọn họ.
Thế giới cá lớn nuốt cá bé, như vậy cũng chẳng có gì là lạ. Chỉ cần không có xảy ra tai nạn chết người, bọn họ ngược lại vui vẻ được nhìn thấy.
- Con người của ta không chỉ có không có hung ác, yêu cầu cũng không cao. Chỉ cần các ngươi, những người đợi ở bên trong điện trung chuyển, nộp lên mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, như vậy là đủ rồi. Nguyên tinh không đủ, cũng có thể sử dụng bảo vật khác để thay thế.
Phùng Vạn Lý cảm thấy ăn chắc được đám Kiếm Vương mới tới này, tự mình nói.
Mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm? Chẳng khác nào một ngàn vạn nguyên tinh thượng phẩm. Vừa nghe, rất nhiều Kiếm Vương lộ ra vẻ mặt đau khổ. Kiếm Vương dám đến Cổ Thần Giới, ít nhiều gì cũng có chút tích góp. Mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, cũng không phải không lấy ra được. Vấn đề chính là đối vứoi không ít Kiếm Vương mà nói, vừa lấy ra mười vạn khối nguyên tinh cực phẩm, chính là thương gân động cốt.
- Nếu như không lấy ra?
Một lúc lâu mới có người hỏi. Nhất thời hắn trở thành tiêu điểm của sự chú ý. Đó là một Kiếm Vương tứ tinh.
- Vấn đề này hỏi rất hay.
Giọng nói của Phùng Vạn Lý đột nhiên vang vọng giống như sấm sét. Chỉ có điều, con mắt của hắn bắn ra tinh quang kinh người, tập trung ở trên mặt của Kiếm Vương tứ tinh kia, giống như muốn ăn thịt hắn:
- Chỉ cần ngươi chứng minh ngươi có thực lực đó.
- Chứng minh như thế nào?
Trong lòng Kiếm Vương tứ tinh này thoáng động, có chút sợ hãi. Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, hắn không khỏi cứng rắn chống đỡ.
- Chứng minh như thế nào? Ha ha ha ha.
Tiếng cười của Phùng Vạn Lý vô cùng càn rỡ:
- Nói cho hắn biết, chứng minh như thế nào.
Hắn vừa dứt lời, một Kiếm Vương tứ tinh phía sau lộ ra nụ cười dữ tợn đi tới. Vẻ mặt hắn đầy hài hước nói:
- Rất đơn giản. Đánh bại ta, sẽ cùng lão đại đánh một trận.
Kiếm Vương tứ tinh này vừa nghe vậy, mặt cũng đen cả lại.
Đánh bại đối phương, hắn thật ra có phần nắm chắc. Hai bên đều là Kiếm Vương tứ tinh. Hơn nữa còn không có cách nào vận dụng lực quy tắc. Thực lực vẫn không có cách nào phát huy ra được tất cả. Nhưng về phần Phùng Vạn Lý này. Nhưng nghe nói là Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong. Hơn nữa bộ dạng vẻ mặt hung thần ác sát như vậy, nhìn thế nào cũng không phải là người tốt.
Ầm
Bỗng nhiên một tiếng động vang lên. Một khí tức dồi dào từ trên người Phùng Vạn Lý bạo phát ra. Sát khí u ám lạnh lẽo giống như dòng nước lũ sau khi vỡ đê, bất ngờ bạo phát trút xuống. sát khí đáng sợ, công kích trên người mọi người ở đó, khiến cho toàn thân bọn họ run lên. Một cảm giác lạnh lẽo từ bên trong thân thể bạo phát ra.
Trong lúc hoảng hốt, bọn họ dường như nghe được oan hồn đau thương. Phùng Vạn Lý này tuyệt đối là nhân vật hai tay dính đầy máu tanh. Có thể thiên phú của hắn không xuất sắc, nhưng cũng là một người hung ác khó chơi.
Đối mặt với khí tức Phùng Vạn Lý bạo phát ra, sắc mặt các Kiếm Vương đều đại biến. Một cảm giác bất lực sâu sắc từ trong lòng dâng lên.
Sở Mộ cũng hết sức kinh ngạc. Bởi vì khí tức Phùng Vạn Lý bạo phát ra, cũng không phải là Tạo Hóa ngũ trọng thiên đỉnh phong, mà là Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ. Nói cách khác trong khoảng thời gian này, tu vi của Phùng Vạn Lý đã đột phá.