Triều Tịch đan là đan dược cực kỳ quý giá, thích hợp dùng vào việc đột phá tu vi.
Kiếm Giả tu luyện đại cảnh giới, đại đẳng cấp khi đột phá rất khó khăn. Như Khương lâu chủ kẹt ở đỉnh Kiếm Vương lục tinh đã mười năm trời mà mãi chưa đột phá được. Nếu dùng viên Triều Tịch đan, nhờ vào dược lực xông ải rất nhanh sẽ đột phá thành Kiếm Vương thất tinh.
Kiếm Vương thất tinh là vào đẳng cấp Kiếm Vương cao giai, tốt hơn Kiếm Vương trung giai.
Khương lâu chủ vội đẩy hộp ngọc về:
- Không, Sở công tử, trừ phần thưởng này ra ta còn phần thưởng khác. Với ta thì phần thưởng kia mới là quan trọng nhất.
Đúng là Khương lâu chủ rấtm uốn Triều Tịch đan, nhưng gã biết được thưởng toàn nhờ Sở Mộ, nên giữa lấy hay bỏ gã đã có sự lựa chọn.
Khương lâu chủ chân thành như vậy thì Sở Mộ không từ chối nữa, hắn nhận Triều Tịch đan. Nói đến thì chờ tu vi của Sở Mộ lên đỉnh Tạo Hóa tam trọng thiên có thể dùng viên Triều Tịch đan này khiến tu vi đột phá, không thì với tình hình đan điền hiện tại rất khó đột phá.
Nhớ lại lúc trước nếu không có lực lượng Long Nguyên Trì thì Sở Mộ không biết bao giờ mới đột phá nổi.
Thấy Sở Mộ cất Triều Tịch đan thì Khương lâu chủ thở phào nhẹ nhõm, không thì gã rất bất an, sẽ cảm giác như nợ nhân tình.
Khương lâu chủ thả lỏng thần kinh, bắt chuyện:
- Sở công tử, phỏng chừng không lâu sau Chân Long đế vương sẽ triệu kiến công tử.
Sở Mộ cười cười, có lẽ, dù sao hắn xem như người thắng lớn nhất trong Thăng Long thịnh hội lần này.
Trò chuyện một lcsu rồi Khương lâu chủ từ biệt, gã phải về Đông Hoa lâu trước, sửa sang công việc rồi mới đến Chân Long hoàng triều nhậm chức. Sở Mộ thì ở trong phòng nghỉ, suy tư hướng tu luyện tiếp theo.
Tăng tu vi là cực kỳ quan trọng, nếu tu vi của Sở Mộ đến Tạo Hóa cửu trọng thiên thì uy năng Thần Hoang kiếm nguyên, đan điền sau khi biến dị uy năng kiếm nguyên tuyệt đối vô địch.
Nhưng muốn tu luyện đến Tạo Hóa cửu trọng thiên không biết phải hấp thu luyện hóa bao nhiêu năng lượng, tốn bao nhiêu thời gian mới được.
Thực lực không quyết định từ tu vi, trừ tu vi ra còn có kiếm thuật, kiếm kỹ, kinh nghiệm, kỹ xảo chiến đấu, bí pháp, tất cả các thủ đoạn.
Hướng tu luyện của Sở Mộ nhiều hơn Kiếm Giả bình thường nên hắn cũng phải lo khá nhiều. Cần chọn và bỏ, đặt thứ tự trước sau.
Hiện tại tu vi lên Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ, chất và lượng kiếm nguyên sánh bằng Tạo Hóa ngũ trọng thiên bình thường. Nhưng Sở Mộ nắm giữ lực lượng quy tắc chỉ có năm loại, đương nhiên với Kiếm Vương tam tinh thì năm loại lực lượng quy tắc đã không ít. Có điều Sở Mộ cảm thấy mình nắm giữ kiếm kỹ không đủ uy lực, chưa đủ đa dạng hóa.
Sau khi thấy kiếm bí thì Sở Mộ có cảm giác kiếm bí mới là kiếm kỹ thật sự.
Sự thật như thế nào thì Sở Mộ không rõ, hiện tại hắn hiểu biết về kiếm bí mới ở tầng ngoài, cần nhiều tri thức hơn mới được.
Muốn nhiều tri thức thì phải đọc nhiều, trải qua nhiều, ngồi yên một chỗ suy nghĩ là không được.
Sở Mộ suy nghĩ cả đêm, bỗng có người gõ cửa. Sở Mộ mở cửa, người Chân Long hoàng triều đứng bên ngoài, theo lệnh Chân Long đế vương mời Sở Mộ đi.
Lý do đơn giản là Chân Long đế vương đặc biệt tổ chức yến hội mời quán quân Thăng Long hội, trừ quán quân ra Long Tôn thái tử cũng sẽ có mặt.
Được mời, óc Sở Mộ lóe tia sáng, hắn chợt nhảy một ý nhưng có được hay không chưa biết, đi một bước tính một bước vậy.
Sở Mộ ngồi trên hổ giao xa liễn bay vút qua bầu trời lao nhanh hướng Chân Long điện chỗ ở của Chân Long đế vương. Đây là đãi ngộ của khách quý Chân Long hoàng triều, người bình thường không có tư cách ngồi hổ giao xa liễn.
Nên biết đế vương Chân Long hoàng triều cưỡi giao long xa liễn, những thái tử, các hoàng tử ngồi hổ giao xa liễn. Sở Mộ ngồi trên hổ giao xa liễn biểu minh Chân Long đế vương xem trọng hắn.
Đương nhiên hổ giao xa liễn cũng có sự khác nhau. Như Long Tôn thái tử ngồi hổ giao xa liễn là chín con hổ giao kéo xa, Sở Mộ ngồi là tám con tương đương với đãi ngộ của đại hoàng tử, nhị hoàng tử Chân Long hoàng triều. Hạ Tử Hùng, Long Nguyệt ngồi bảy con hổ giao xa liễn.
Sở Mộ không để ý chuyện đó, hắn cảm thấy tất cả chỉ là tiếng ảo ngoài thân, cái gì hữu dụng với mình mới là thực tế nhất.
Hư không mênh mông, tinh không bao la, sao dày đặc điểm xuyến. Vô số tinh cầu lơ lửng ở sâu bên trong vũ trụ tối tăm. Bóng tối ngoài tinh cầu ra, tràn ngập vô số đường thẳng, muôn màu muôn vẻ, cực kỳ nguy hiểm.
Trong hư không tối tăm, một cánh cửa cực lớn, một mình đứng vững, mãi mãi trường tồn, bất hủ bất diệt.
Cánh cửa cực lớn cao khoảng chừng vạn trượng. Nếu như đặt ở bất kỳ một chỗ nào trong thế giới Thái Cổ, tuyệt đối là quái vật khổng lồ, tại cực lớn giống như một ngọn núi cao tồn, khiến người ta phải ngước mắt nhìn lên. Nhưng cánh cửa lớn vạn trượng này tồn tại ở trong tinh không bao la, lại có vẻ nhỏ bé như vậy, bé nhỏ tới mức không đáng kể tới.
Môn hộ cực lớn bốn phía xung quanh, lóe ra rậm rạp ánh sáng ngôi sao, lòe lòe nhấp nháy, vô cùng sáng chói mỹ lệ, dường như tinh không chi bảo.
Đây cũng là cánh cửa truyền tống tinh không, nối liền chiến trường Thái Cổ, cũng chính là cánh cửa truyền tống tinh không từ Cổ Thần Giới đến Kiếm Thần Điện đại vực Tây Hổ của thế giới Thái Cổ, ở tinh vực Ma Kiếm, một trong bốn tinh lực lớn của Nhân tộc ở Cổ Thần Giới.
Dưới cánh cửa truyền tống tinh không vạn trượng, một chiến hạm dài đến mười thước đang đỗ. Toàn thân chiến hạm màu đen, có đường vân màu vàng trải rộng. Hình dáng bên ngoài giống như một thanh kiếm lớn, tản ra uy áp lạnh lẽo tới kinh người. Giống như một vị thú lớn chiếm giữ.
Cánh cửa truyền tống tinh không vạn trượng lóe sáng. Từng bóng người từ trong đó xuất hiện, trong chớp mắt, liền tiến vào trong chiếc chiến hạm Cự Kiếm này. Ngay sau đó, chiến hạm Cự Kiếm chấn động, bắt đầu di chuyển, nhanh chóng bay lượn, thay đổi phương hướng, đi tới một tinh cầu có sự sống cách cánh cửa truyền tống tinh không vạn trượng gần nhất.
Tốc độ của chiến hạm Cự Kiếm không ngừng tăng lên, càng lúc càng nhanh. Trong chớp mắt liền vượt qua gấp mười lần vận tốc âm thanh, đạt được gấp trăm lần vận tốc âm thanh. Nhưng nó vẫn không ngừng nâng cao tốc độ. Gấp hai trăm lần vận tốc âm thanh... Gấp ba trăm lần vận tốc âm thanh… cho đến gấp hai nghìn lần vận tốc âm thanh.
Tốc độ đáng sợ như thế, trên thế giới Thái Cổ tuyệt đối không có. Bởi vì dưới tốc độ như vậy, đi qua nơi nào, hoàn cảnh chung quanh sẽ bị hoàn toàn phá hỏng, gây ra cơn lốc hư không đáng sợ. Đây tuyệt đối là một trận tai họa cấp diệt thế, long trời lở đất sơn hà nghiền nát.