Quý Du vùng vẫy bò dậy:
- Ngươi thắng.
Va chạm một kiếm kia chủ yếu là Chấn Sơn Kình trùng kích, làm bị thương cánh tay phải của gã, cơ bắp xương toàn thân như bị xé ra, nội tạng cũng bị trùng kích gây vết thương.
Lực lượng đáng sợ, dù Quý Du không cam lòng nhưng gã biết mình đã thua, bị đánh bại đường đường chính chính, không có gì để viện cớ.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Nếu ngươi không áp chế tu vi thì ta không địch lại một kiếm của ngươi.
Sở Mộ không vui vẻ vì đã đánh bại Quý Du, bởi hắn biết rõ có thể hạ gục được gã chỉ vì Quý Du ức chế tu vi xuống gấp trăm vạn lần. Nếu đối phương dốc hết sức thì Sở Mộ khó ngăn được một đầu ngón tay của người ta, sẽ bị nghiền nát.
Quý Du lau máu dính khóe môi:
- Cho dù ta áp chế tu vi thì độ tinh thuần kiếm nguyên hơn xa ngươi, về nắm giữ quy tắc cũng trên ngươi, uy năng kiếm kỹ cao hơn ngươi. Nhưng dù vậy ta vẫn thua dưới kiếm của ngươi, không phải ăn may.
Quý Du cười nói:
- Phong hào Chấn Thiên Kiếm Vương hiện tại thuộc về ngươi, ta chờ tu vi của ngươi tăng lên, có ngày lên đến cùng đẳng cấp với ta thì ta sẽ lại khiêu chiến với ngươi, khi đó mới thật sự quyết định quyền sở hữu phong hào.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Được.
Quý Du dùng phong hào Chấn Thiên đã hơn một trăm năm, trong đó chất chứa lý tưởng, nguyện vọng của gã nên sẽ không dễ dàng từ bỏ. Sở Mộ hiểu điều đó.
Khi tu vi của hai người cùng đẳng cấp mới là cuộc chiến thật sự, dốc hết sức thi triển quyết tranh cao thấp.
Quý Du nhìn chăm chú Sở Mộ một lúc rồi xoay người đi xuống Đấu Kiếm đài, kiếm nguyên bị áp chế trong người bắt đầu phục hồi. Vang tiếng nổ ầm ầm trùng kích toàn thân Quý Du, vết thương nhanh chóng lành lặn.
Sở Mộ bước xuống Đấu Kiếm đài, chiến thắng này giúp hắn giữ được phong hào Chấn Thiên nên lòng rất vui vẻ.
Trong ánh mắt tràn ngập kinh thán, khó tin của các Kiếm Vương, Sở Mộ đi ra Đấu Kiếm điện, tính trở về Phi Thiên các một chuyến vì tiếp theo rất có thể một thời gian khá lâu hắn không quay lại Phi Thiên các.
- Sở Mộ này siêu đáng sợ.
- Đúng rồi, dựa vào thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà đánh bại được Quý Du, nói đánh nhau sống chết thật sự thì Kiếm Vương nhị tinh bình thường sẽ là vong hồn dưới kiếm của hắn.
- Theo ta thấy không chỉ là Kiếm Vương nhị tinh bình thường không đấu lại hắn, có lẽ Sở Mộ đủ sức đánh một trận với Kiếm Vương tam tinh bình thường.
- Kiếm Vương nhất tinh chiến với Kiếm Vương tam tinh, dù là tam tinh bình thường cũng đủ nói lên thực lực của Sở Mộ cực kỳ đáng sợ.
- Kiếm Giả có thể vào Tạo Hóa bí cảnh tham ngộ tất nhiên có thiên phú phi phàm, trở thành môn đồ đệ nhất Tạo Hóa còn vượt qua những môn đồ xưa thì thiên phú càng kinh người.
Tiếng khích lệ càng nhiều thì sắc mặt Liễu Bạch Dạ càng đen.
***
Sở Mộ mới đi ra Đấu kiếm điện thì nghe có người gọi tên mình, giọng nói xa lạ:
- Sở Mộ, xin chờ một chút!
Kiếm Giả trung niên áo lam cười thân thiện nói nhanh:
- Ta tên Lục Chiến, ta không có ác ý.
Sở Mộ cảm giác Kiếm Giả trung niên toát ra khí thế đến đẳng cấp Tạo Hóa tam trọng thiên, là một Kiếm Vương tam tinh.
Sở Mộ không trả lời, hắn chỉ nhìn đối phương chờ nói tiếp.
Lục Chiến không ngờ Sở Mộ kiệm lời như thế, không thèm hỏi tới.
Lục Chiến cười lúng túng nói tiếp:
- Là vầy, ta thấy Sở huynh tuy rằng chỉ là Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng lực công kích hơn xa Kiếm Vương nhất tinh, dù đấu với Kiếm Vương tam tinh bình thường cũng không kém bao nhiêu nên ta định mời Sở huynh cùng thăm dò một bí cảnh.
Biểu tình Sở Mộ nghiêm túc lặp lại:
- Bí cảnh.
Cái gọi là bí cảnh hoặc tự nhiên sinh thành, hoặc cường giả để lại. Trong bí cảnh chưa bị khai phá thường có rất nhiều báu vật, thám hiểm bí cảnh thường đem lại nhiều ích lợi lớn cho các Kiếm Giả.
Kiếm Vương thích nhất là thăm dò bí cảnh.
Sở Mộ không từ chối, hắn hỏi:
- Khi nào?
- Bí cảnh mới xuất hiện, còn có vô số phong cấm, phải chờ hơn một năm thì phong cấm mới bị suy yếu, khi đó có thể phá cấm tiến vào.
Lục Chiến giải thích rằng:
- Đến lúc đó không chỉ chúng ta, sẽ có Kiếm Giả khác tiến vào, cạnh tranh với nhau. Chỉ thiên tài tu vi từ Tạo Hóa nhất trọng thiên đến tam trọng thiên mới vào bí cảnh đó được.
Lòng Sở Mộ máy động, lại hỏi:
- Khi nào tập hợp?
Lục Chiến đáp:
- Một năm sau ngày hôm nay hội hợp ở Kiếm Thần điện cùng đi bí cảnh.
Sở Mộ gật đầu nói, xoay người đi:
- Được, nếu ta muốn đi thì một năm sau ta sẽ đến Kiếm Thần điện hội hợp với ngươi.
Trong thế giới Kiếm Giả rất thường thấy tình huống này, dù không quen biết nhưng thấy thực lực của đối phương không tệ hay vì điều gì đó mà đưa ra lời mời cùng thám hiểm bí cảnh.
Lục Chiến mời xong nhìn bóng lưng Sở Mộ đi khuất, gã cười cười quay về Kiếm Thần điện.
Sở Mộ rời khỏi Kiếm Thần điện ngự kiếm bay đi, hóa thành kiếm quang lao vút đi.
Một bóng người chợt lóe xuất hiện ở rìa Kiếm Thần điện nhìn theo kiếm quang Sở Mộ rời đi, là Liễu Bạch Dạ đệ tử của Toái Tinh lâu.
Liễu Bạch Dạ rít qua kẽ răng giọng nói đầy sát khí sắc bén:
- Sở Mộ, cũng được, ta cho ngươi sống lâu hơn một năm, một năm sau ta sẽ giết ngươi trong bí cảnh!
Lúc trước Liễu Bạch Dạ nhìn cuộc chiến giữa Sở Mộ và Quý Du, nhận ra hắn cường đại không thể đối xử theo lẽ thường. Bây giờ gã có đi chặn lại Sở Mộ, dù cuối cùng giết được hắn thì Liễu Bạch Dạ cũng sẽ bị thương nặng.
Nên Liễu Bạch Dạ định chừa cơ hội chờ một năm sau vào bí cảnh, gã muốn dùn thời gian một năm điên cuồng tăng cao thực lực của mình.
***
Ngự kiếm trên không, bay lượn thiên địa. Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh mau chóng rời xa Kiếm Thần điện bay hướng Phi Thiên các.
So với lúc đến Kiếm Thần điện thì bây giờ tốc độ của Sở Mộ nhanh vài phần, có thể rút ngắn một ít thời gian sớm quay về Phi Thiên các hơn.
Về thám hiểm bí cảnh một năm sau, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Sở Mộ định sẽ đi, nên hắn cố gắng tranh thủ tăng mạnh thực lực trong vòng một năm. Tiến bộ tu vi hay tăng tiến mặt khác đều được, tóm lại miễn là thực lực lên cao.
Thật ra quay về Phi Thiên các mất chút thời gian, từ Phi Thiên các chạy tới Kiếm Thần điện lại tốn thời gian nên thời gian cho Sở Mộ tu luyện chưa đến một năm.
May mà Sở Mộ còn ba viên Thì Chi Sa cao cấp, đủ cho hắn kéo dài ba tháng thành mười hai tháng tức là một năm, cộng lại hắn có hơn một năm tu luyện, chắc chắn thực lực sẽ càng mạnh hơn.