Hắn dứt khoát tạm thời buông việc sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm, hắn nghĩ ra mấy chiêu kiếm kỹ tam phẩm, mặc kệ có dùng trong chiến đấu hay không, hắn có thể tăng sâu sắc cảm ngộ của mình, làm sâu sắc nắm giữ kiếm ý áo nghĩa và kiếm kỹ, từ đó có trợ giúp lớn khi sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm và ngũ phẩm.
Thời gian một tháng ngắn ngủi dung luyện Ngũ Hành Kiếm Thuật, sáng tạo hai chiêu kiếm kỹ Vô Hồi và Trảm Bộc, hiệu suất như thế còn nhanh hơn lúc ở trong Thiên Phong Kiếm Cung nhiều lần.
Không nói tài nguyên tu luyện, chỉ cần hoàn cảnh tu luyện, Phi Thiên Các còn hơn Thiên Phong Kiếm Cung không biết bao nhiêu lần.
Hoàn cảnh tu hành cao cấp, thiên địa nguyên khí càng dày đặc và tinh khiết, ẩn chứa lực lượng thiên địa càng dày đặc, chấn động càng rõ ràng, tu luyện trong hoàn cảnh này sẽ được tăng phúc lớn lao, từ trên người Sở Mộ có thể nhìn ra hoàn cảnh tốt xấu ảnh hưởng lên kiếm giả lớn cỡ nào.
Kiếm giả thiên phú tu hành càng cao, hiệu quả tăng phúc càng tốt, bởi vậy đối với kiếm giả mà nói, thiên phú rất quan trọng, cố gắng sau đó có thể vượt qua, nhưng lâu dài không thể đuổi kịp kiếm giả thiên phú cao, chênh lệch càng lúc càng lớn.
Thời gian một tháng tăng lên rất nhiều, tiềm lực cũng tăng lên không ít.
Hiện tại Sở Mộ quay về kiếm lâu, không có nghỉ ngơi, Sở Mộ bắt đầu tu luyện Ngũ Hành Kiếm Thuật.
Đệ tử Bình Thiên Viện nhục nhã quanh quẩn bên tai, hắn không cần nhớ kỹ, bởi vì không cần làm như vậy, cũng chỉ lãng phí thời gian và phân tán tinh thần bản thân mà thôi, chỉ có bản thân cường đại hơn, cường đại đến mức có thể quét ngang Bình Thiên Viện mới đáng suy nghĩ, bởi vì khi đó hắn có thể đi lấy danh dự cho mình.
Sau lần thứ nhất, Sở Mộ không chưa đi Bách Chiến Lâu, các đệ tử Trùng Thiên Viện cũng chỉ có Chung Mộc Thần mới có thực lực đánh bại Sở Mộ, Niếp Hành Không không phải đối thủ Sở Mộ, Lý Kỳ Viêm càng như thế.
Hiện tại mục tiêu của Sở Mộ là đánh bại Chung Mộc Thần, chỉ có đánh bại Chung Mộc Thần hắn mới có tư cách rung chuyển Bình Thiên Viện.
Tĩnh tâmbài trừ tạp niệm, hắn chuyên tâm tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật, luyện xong, Sở Mộ quyết định đi tới Phi Thiên Bích Họa tìm hiểu bích hoạ kiếm thuật.
Hắn có một ngàn lẻ ba mươi điểm Phi Thiên trị, đủ cho hắn đi hai lần.
Ngồi trước bích họa, nhìn chằm chằm vào bích hoạ kiếm thuật, hắn tiến vào trạng thái lĩnh ngộ.
Hắn tìm hiểu kiếm thuật thứ sáu, lúc lĩnh ngộ kiếm thuật thứ năm cần sáu trăm hô hấp, lúc này sẽ dài hơn, Sở Mộ đã sớm nghĩ tới.
Thời gian dài, ý nghĩa lực lượng tinh thần tiêu hao càng nhiều.
Thời gian trôi qua dần dần, trước mắt Sở Mộ xuất hiện kiếm quang màu xanh, tiếng gió vang lên bên tai, trong thế giới tinh thần của Sở Mộ có thân ảnh đang cầm kiếm diễn luyện kiếm thuật.
Một kiếm một chiêu, một chiêu lại một kiếm, tiếng gió thổi qua như phong bạo, phong gió càn quét tất cả, cuối cùng từ cuồng bạo biến thành yên lặng.
Lĩnh ngộ phong chi kiếm thuật.
Lực lượng tinh thần đủ sức giúp hắn tham ngộ kiếm thuật thứ bảy.
Tiếng nổ đùng đùng vang lên không dứt bên tai, kiếm quang màu tím xé rách hư không, một môn lôi chi kiếm thuật diễn luyện trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Chín chiêu kiếm thuật, chiêu chiêu thuyết minh tinh túy của lôi chi lực lượng.
Lôi cuồng bạo và cực nhanh, nó phá hủy tất cả, lực lượng vô cùng đáng sợ..
Lôi chi kiếm thuật!
Không tìm hiểu kiếm thuật thứ tám, hắn khôi phục lực lượng tinh thần trước, Sở Mộ không có ý định khôi phục tất cả lực lượng tinh thần, chỉ cần khôi phục một bộ phận để tìm hiểu môn kiếm thuật thứ tám.
Qua nửa ngày, Sở Mộ khôi phục một phần lực lượng tinh thần, hắn bắt đầu tìm hiểu môn kiếm thuật thứ tám.
Tìm hiểu kiếm thuật thứ tám, độ khó lớn hơn thứ bảy rất nhiều, thời gian rất dài, cuối cùng Sở Mộ nhìn thấy thế giới tinh thần mơ hồ, hư ảnh xuất hiện, tay cầm vân chi kiếm diễn luyện.
Ánh mây trùng trùng điệp điệp, thay đổi thất thường, tụ tán chia lìa liên tục.
Chín chiêu vân chi kiếm thuật được thể hiện vô cùng đầy đủ.
Môn kiếm thuật thứ tám là vân chi kiếm thuật, hắn tìm hiểu thành công.
Đến tận đây Sở Mộ không thể tiếp tục tìm hiểu kiếm thuật thứ chín.
Bởi vì lực lượng tinh thần của hắn tiêu hao nhiều lắm, thời gian ở lại nơi này chỉ có một ngày, muốn tìm hiểu môn kiếm thuật thứ chín là không thể nào.
Lực lượng tinh thần của hắn còn lại không nhiều, đủ giúp Sở Mộ bảo trì thanh tỉnh, hắn đạt được ban thưởng ba trăm Phi Thiên trị, hắn rời khỏi bích họa quay về kiếm lâu của mình.
Hắn dùng một ngày khôi phục tiêu hao, lúc này tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật, tu luyện phong chi kiếm thuật và lôi chi kiếm thuật cùng vân chi kiếm thuật.
- Phong chi kiếm thuật có thể dung luyện với lôi chi kiếm thuật tạo thành phong lôi kiếm thuật, về phần vân chi kiếm thuật...
Suy tính không có kết quả, Sở Mộ bắt đầu dung luyện phong chi kiếm thuật và lôi chi kiếm thuật, chỉ cần dung luyện hai mộ thành một, tu luyện kiếm thuật tăng thêm một bước.
Sau khi nắm giữ ba môn kiếm thuật, Sở Mộ tăng cường nắm giữ phong chi áo nghĩa và lôi chi áo nghĩa cùng vân chi áo nghĩa, lực lượng tăng thêm một ít, hắn càng nắm chắc lĩnh ngộ kiếm thuật mới.
Mỗi người đều tu luyện, có hoàn cảnh tuyệt hảo của Phi Thiên Các, các đệ tửu mới bộc phát tiềm năng trong thời gian ngắn, mặc dù thực lực tăng lên không nhỏ nhưng bọn họ càng bỏ sức củng cố cảnh giới nhiều hơn.
Không ai giống Sở Mộ, chỉ hai lần tìm hiểu bích họa liền tìm hiểu tám môn kiếm thuật, có thể nói Sở Mộ đã đánh vỡ ghi chép của Phi Thiên Các lần thứ hai.
Kiếm quang lập loè, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, cuối cùng ngưng tụ thành một kiếm tạo thành cuồng phong gào thét, lôi đình bạo động, phong lôi hội tụ càn quét bầu trời.
Niếp Hành Không lui ba bước khi đở kiếm kỹ của Sở Mộ.
- Phong Lôi kiếm thuật của sư đệ thật lợi hại.
Niếp Hành Không cảm thán, chiêu kiếm phong lôi chính là chiêu kiếm thứ tám.
Thỉnh thoảng Niếp Hành Không đến tìm Sở Mộ luận bàn, mỗi một lần đều bại nhưng kỹ năng chiến đấu của Sở Mộ tăng lên không ít.
Ngũ Hành Kiếm Thuật, phong lôi kiếm thuật, vân chi kiếm thuật, tám môn kiếm thuật, Sở Mộ cần dùng Thì Chi Sa trung cấp, một hạt Thì Chi Sa trung cấp có thể tiếp tục kéo dài một tháng, kiếm thuật của Sở Mộ tăng lên quá nhiều, toàn bộ đều hành tới chiêu thứ tám, cũng lĩnh ngộ về áo nghĩa sâu sắc hơn..
...
Phi Thiên Các, tiểu thế giới có thời tiết biến ảo như chủ thế giới, có nhật nguyệt luân chuyển, có mưa và mây đen, còn gió bão càng quét.
Trong một cung điện trong tiểu thế giới, mây đen rậm rạp và điệp gia nhiều hơn, nó không khác gì khối bùn đen nặng nề bao phủ các nơi.