Một kiếm, trong tiếng long ngâm cao vút, xông về phía Sở Mộ, thế không thể đỡ.
Phong Hỏa Lôi, ba loại áo nghĩa tạo thành kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm Phá Địa cấp.
Đầu Lôi Long cực lớn ở Bách Chiến thai khiến cho Sở Mộ sinh ra cảm giác muốn tránh cũng không được, như trực tiếp bị khóa vậy, chỉ có thể ngạnh kháng.
Kiếm giơ lên trước người, hai mắt có lôi hỏa luân chuyển. Lực lượng màu xanh rít gào, xoay quanh tới, lửa nóng màu đỏ trải rộng, lôi điện màu tím nhảy lên. Trên thân Vô Hồi kiếm có Phong chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa và Lôi chi áo nghĩa bao phủ, lực lượng của ba loại áo nghĩa đan vào nhau, quấn quanh, dung hợp.
Kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm Phá Địa cấp: Oanh Thiên lôi.
Oanh Thiên lôi, một kiếm vang trời. Phong Chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa, Lôi chi áo nghĩa, ba loại lực lượng này dung hợp làm một, tạo thành một cỗ lực lượng càng thêm mạnh mẽ, có sắc bén, nhanh chóng của gió, hỏa có nhiệt độ nóng bỏng, nổ tung, lôi cuồng bạo, hủy diệt, giống như cả không trung cũng có thể bị đánh nát.
Trong nháy mắt Oanh Thiên lôi và giao long bằng lôi hỏa va chạm, tiếng nổ lớn kinh thiên vang vọng. Dư ẩm ảnh hưởng của năng lực đáng sợ lan tràn, trùng kích ra, làm cho Bách chiến thai chấn động, phong cấm phòng hộ bốn phía, ngũ quang lập lòe.
Khí tức mạnh mẽ lan tràn bốn phía, hóa thành một cỗ kình phong thổi tới mọi người, khiến cho tóc của mọi người tung bay, trường bào rung động kịch liệt, như là ngược gió mà đi. Chỉ là cơn gió này lại nóng rực.
Hai chiêu kiếm kỹ, đều là kiếm kỹ dung hợp Phong Hỏa Lôi, ba loại áo nghĩa này. Chỉ có điều trọng điểm lại khác biệt mà thôi.
Phong có đặc tính của gió, Hỏa có đặc tính của lửa, Lôi có đặc tính của sấm sét, dung hợp lại, hoặc là ba loại đặc tính cân bằng, hoặc là chú trọng hai hoặc là một tỏng đó. Cuối cùng hình thành kiếm kỹ, vì vậy mới có sự khác biệt.
Oanh Thiên lôi của Sở Mộ chú trọng uy lực lập tức bộc phát, dùng sự nhanh chóng của Phong, đem hỏa diễm nóng bỏng và Lôi cuồng bạo kích phát ra, lập tức bạo phát tạo thành lực trùng kích đáng sợ. Uy lực mạnh mẽ, mà đối thủ của hắn, phương diện bộc phát không bằng Oanh Thiên lôi, chú trọng là liên miên.
Sở Mộ tìm hiểu Bất Diệt kiếm, tuy rằng còn chưa tìm hiểu ra Bất Diệt kiếm ý, nhưng mà kiếm ý của hắn đã có một hơi thở của bất diệt, khiến cho uy lực của kiếm kỹ hắn tăng lên một chút.
Một chút, có những lúc đủ để phân định thắng bại, sinh tử.
Đối thủ của Sở Mộ thì trên phương diện nắm giữ áo nghĩa còn tinh vi hơn Sở Mộ. Nhưng không có cách nào đền bù chênh lệch cấp độ áo nghĩa.
Dươi Oanh Thiên lôi, lôi long của đối phương nhanh chóng sụp đổ. Uy lực còn sót lại của Oanh Thiên lôi dùng tốc độ nhanh chóng vô cùng bắn tới, trực tiếp đánh lên trên người đối phương. Vòng năng lượng phòng hộ vô hình kia trực tiếp sụp đổ xuống.
Sở Mộ thắng trận thứ hai, lần nữa đạt được một ngàn Nguyên tinh thượng phẩm và mười điểm Phi Thiên trị.
Một ngàn Nguyên tinh thượng phẩm đối với người có được hơn sáu mươi vạn Nguyên tinh thượng phẩm như hắn mà nói không coi vào đâu. Hơn mười điểm Phi Thiên trị kia mới khiến cho hắn càng thêm coi trọng. Trong kiếm lệnh thân phận, Phi Thiên trị tăng từ một trăm mười tới một trăm hai mươi.
- Lần này tới lượt ta.
Lại một đệ tử cũ sau khi Sở Mộ nghỉ ngơi một lát lại nhảy lên Bách Chiến thai, xuất kiếm, chiến một trận với Sở Mộ.
Trước kia Sở Mộ chỉ có một chiêu kiếm kỹ tam phẩm, hiện tại lại lĩnh ngộ thêm Oanh Thiên lôi, Sơn Hỏa bạo và Oanh Thiên lôi, uy lực đều vô cùng mạnh mẽ.
Chiến đấu bắt đầu, song phương công kích lẫn nhau, chiến đấu kịch liệt. Không bao lâu sau, Sở Mộ lần nữa đánh bại đối phương, chiến thắng.
Một ngàn nguyên tinh thượng phẩm và mười điểm Phi Thiên trị, thắng liên tiếp ba trận khiến cho các đệ tử mới vẻ mặt vui vẻ không thôi. Có cảm giác hãnh diện, vô cùng thoải mái. Đệ tử cũ thì nhìn nhau, ngay cả Hạ Vân Phi cũng như vậy.
- Tình huống không đúng a.
- Đúng vậy, thực lực chúng ta không kém nhiều, xem ra cũng không phải là đối thủ của vị Sở sư đệ này. Như vậy không đạt được mục đích rồi.
Đám đệ tử cũ âm thầm nghị luận.
- Theo ta thấy vẫn nên thừa dịp Sở sư đệ nghỉ ngơi khôi phục, ngay lập tức đi tìm người lợi hại hơn chúng ta tới.
- Tìm Niếp sư đệ đi, thực lực của hắn so với chúng ta còn mạnh hơn, nói không chừng có thể đánh bại Sở Mộ.
Các sư huynh đệ trong Phi Thiên các gọi nhau theo thứ tự gia nhập trước sau, mà không phải là dựa vào thực lực cao thấp. Bởi vậy có một ít đệ tử gia nhập muộn, thực lực cường đại hơn các đệ tử cũ nhưng trong lúc xưng hô vẫn là sư đệ.
Giống như Sở Mộ vậy, liên tục đánh bại ba vị đệ tử nhập các sớm hơn hắn, nhưng mà hắn vẫn là sư đệ.
Niếp sư đệ trong miệng bọn hắn gọi là Niếp Hành Không, là người có thực lực bài danh thứ ba trong Trùng Thiên viện, vô cùng mạnh mẽ. Loại chuyện ra oai phủ đầu nhân vật mới này hắn không có hứng thú nhiều lắm. Bởi vì theo hắn thấy, một đám đệ tử mới, coi như có thiên phú, có bản lĩnh cũng khó có thể so với các đệ tử cũ, dù sao nhân tố tiên thiên không sai biệt lắm. Nhưng tu luyện hậu thiên lại khác biệt rất lớn.
Lúc được người ta tìm, còn mời hắn ra tay đối phó với đệ tử mới, hắn còn định cự tuyệt.
- Niếp sư huynh, vị Sở sư đệ kia đã liên tục đánh bại ba đệ tử cũ. Chúng ta tự nhận đều không phải là đối thủ của hắn.
Đệ tử cũ tới mời Niếp Hành Không vội vàng nói.
Niếp Hành Không nghe xong lập tức có chút hứng thú, đứng dậy, cùng với tên đệ tử cũ này đi Bách Chiến thai. Đệ tử cũ này vừa đi vừa nói rõ lai lịch cho Niếp Hành Không nghe, kheiens cho Niếp Hành Không có chút hứng thú.
...
- Sư đệ, ta gọi là Niếp Hành Không.
Niếp Hành Không vừa lên Bách Chiến thai đã nói với Sở Mộ một câu. Lông mày hắn như kiếm, ánh mắt lợi hại, khiến cho người ta có cảm giác phong mang bức người.
- Niếp sư huynh.
Sở Mộ hạ kiếm lễ, Niếp Hành Không cũng hạ kiếm lễ. Rồi sau đó hắn nắm chặt chuôi kiếm, từ từ rút kiếm ra. Một đạo hàn mang chói mắt, phong mang kinh người từ trên người Niếp Hành Không phán tán ra, ánh mắt như kiếm, cánh tay như kiếm, động tác như kiếm.
Sở Mộ kết luận, Niếp Hành Không trên phương diện Nhân kiếm hợp nhất có tạo nghệ hơn hắn.
Đây là một đối thủ cường đại.
Quả nhiên, Niếp Hành Không vừa xuất kiếm, phong mang đáng sợ đã lập tức tập trung vào Sở Mộ. Trên trời dưới đất, không có chỗ nào có thể trốn.