Thiên Xảo Ngư hi vọng Trương Hoành có thể thắng, cho dù hắn rất không thích người này nhưng quan hệ tới năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm và mặt mũi của hắn.
- Thực lực của ngươi không có gì cả.
Bỗng nhiên thanh niên lạnh lùng rút lui, hắn vừa nói xong, trên người xuất hiện khí thế lạnh lùng giống như cơn gió lạnh thổi qua nơi đây, toàn thân mọi người run lên.
Thanh niên lạnh lùng lại thi triển kiếm kỹ, kiếm kỹ lần này không phải chuyện đùa.
Hắn chém một kiếm sinh ra băng lưu, rõ ràng là băng chi áo nghĩa và thủy áo nghĩa tương dung tạo thành kiếm kỹ, hắn vừa xuất chiêu đã có tuyết rơi đầy trời, rơi vào băng lưu, từ đó uy lực của băng lưu cường đại hơn trước, ngay sau đó thanh niên lạnh lùng bộc phát kiếm kỹ tấn công Trương Hoành.
Vốn là kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm dung hợp với kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm, uy lực tương dung cho nên đạt tới kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm đỉnh phong, nó có tác dụng chủ yếu là mê hoặc, cuối cùng thanh niên lạnh lùng như dung hợp với kiếm trong tay, một đạo kiếm quang mang theo băng giá đánh thẳng về phía Trương Hoành.
Tên thanh niên lạnh lùng thể hiện thiên phú kinh người, băng chi áo nghĩa, thủy áo nghĩa, tuyết chi áo nghĩa và vụ chi áo nghĩa đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, luận thiên phú còn hơn Trương Hoành một bậc, luận thủ đoạn kiếm kỹ cũng mạnh hơn Trương Hoành.
Nguy cơ hàng lâm!
Nói thầm trong lòng một câu, Trương Hoành bộc phát khí khí lực toàn thân một cách trêệt để, mơ hồ cảm thấy nguy cơ bao phủ bản thân, khó có thể phán đoán.
- Dùng chiêu mạnh nhất cho ta!
Nói thầm một câu, khí thế toàn thân Trương Hoành bộc phát triệt để, lực lượng bao phủ toàn thân Trương Hoành, hắn rót lực lượng vào trong kiếm, khí tức của kiếm mạnh hơn trước vài lần.
- Liệt Hỏa Phần Sơn!
Lúc hắn gầm lên, nhiệt độ không khí gia tăng vài lần giống như thế lửa đang thiêu đốt cả ngọn núi lớn, tất cả sinh linh trong ngọn núi đều phải chết.
Kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm, hỏa chi áo nghĩa, mộc chi áo nghĩa, thổ áo nghĩa dung làm một thể.
Thân thể thanh niên lạnh lùng xuất hiện khí tức giá lạnh, thân thể bị một tầng hàng băng bao phủ, hắn chém ra một kiếm ngăn cản Liệt Hỏa Phần Sơn.
Tuyết Mãn Càn Khôn!
Băng tuyết đầy trời bao phủ đấu kiếm thai, kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm ẩn chứa tuyết chi áo nghĩa, thủy áo nghĩa và băng chi áo nghĩa.
Lực lượng đối lập va chạm với nhau, âm thanh xuy xuy vang lên, lực lượng đối lập bao phủ các nơi, không nhìn thấy thân thể Trương Hoành và thanh niên lạnh lùng.
Đây là kiếm kỹ tam phẩm va chạm với nhau, hai người Huyền Cơ Vô Đạo và Thiên Xảo Ngư nheo mắt nhìn kết quả, chỉ có Sở Mộ và Kiếm Vương nhìn ra một hai phần.
Khói trắng bộc phát, kiếm kỹ va chạm, uy lực triệt tiêu lẫn nhau, thanh niên lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Hoành, kiếm của hắn như băng tuyết bao phủ thiên địa, bộc phát lực lượng kinh người.
Sắc mặt Trương Hoành thay đổi, vội vàng huy kiếm phản kích, ý đồ lưỡng bại câu thương.
Thanh niên lạnh lùng nhìn ra mưu đồ của hắn lại không sợ, tốc độ xuất kiếm nhanh hơn, lực lượng băng tuyết bộc phát làm hắn hơi đông cứng một chút, trong quyết đấu thế này hơi đông cứng đủ phân sinh tử.
Trong khói trắng nồng đậm, mọi người nghe tiếng kim loại vang lên, chợt nhìn thấy thân thể đẫm máu bay ngược ra sau.
- Trương Hoành!
Sắc mặt Thiên Xảo Ngư thay đổi, tuy Trương Hoành thiên tư kinh người nhưng hung hăng càn quấy, không coi ai ra gì, hôm nay không tôn trọng thiếu chủ Thiên Xảo thị như hắn nhưng thực lực xác thực phi phàm, hơn nữa lần này đặt cược năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm ah, cũng là một nửa nguyên tinh của Thiên Xảo Ngư.
Trương Hoành thua. Thiên Xảo Ngư phải trả Huyền Cơ Vô Đạo năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, nội tâm bắt đầu nhỏ máu.
Trận đầu, Trương Hoành thua mười vạn nguyên tinh, trận thứ hai thắng hai mươi vạn, trận thứ ba lại thua năm mươi vạn, tổng thể tính toán hắn đã thua bốn mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm cho Huyền Cơ Vô Đạo, cũng thua một nửa tài sản của bản thân.
- Đa tạ Thiên Xảo huynh hùng hồn.
Lợi nhuận bốn mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm cho nên Huyền Cơ Vô Đạo cười nói với Thiên Xảo Ngư, bộ dạng đắc ý làm khóe miệng Thiên Xảo Ngư giật giật.
- Không biết Thiên Xảo huynh còn chiến tướng hay không, còn có người giao đấu với Lãnh Trường Phong của ta?
Huyền Cơ Vô Đạo lên tiếng, lời nói mang theo khiêu khích rõ ràng.
Thiên Xảo Ngư khó xử, hắn thật không ngờ Huyền Cơ Vô Đạo lại mời chào thiên tài cường đại như thế, còn mạnh hơn Trương Hoành.
- Thiên Xảo huynh, đáp ứng hắn.
Sở Mộ truyền âm nói.
Đôi mắt Thiên Xảo Ngư sáng ngời, hắn đón ánh mắt khiêu khích của Huyền Cơ Vô Đạo:
- Tốt, trận này đánh bạc trăm vạn nguyên tinh.
Thiên Xảo Ngư vừa nói câu này, sắc mặt Huyền Cơ Vô Đạo biến hóa, sắc mặt Trương Hoành đang bị thương càng hoảng sợ, Sở Mộ khẽ giật mình, tuyệt đối không ngờ Thiên Xảo Ngư ôm tin tưởng vào hắn lớn như vậy.
- Trăm vạn nguyên tinh...
Huyền Cơ Vô Đạo nghiền ngẫm.
- Ngươi có không?
- Có hay không, tự nhiên không cần Huyền Cơ huynh hao tâm tổn trí, nếu chiến tướng của ngươi thắng người của ta, ta sẽ dâng trăm vạn nguyên tinh.
Thiên Xảo Ngư lên tiếng, cho dù hắn không có trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng có thể mượn.
- Tốt, nếu Thiên Xảo huynh cố ý muốn đưa trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm cho ta, ta không khách khí.
Huyền Cơ Vô Đạo cười to, hắn nói với thanh niên trên đấu kiếm thai:
- Lãnh Trường Phong, nếu thắng trận chiến này, ta ban thưởng cho ngươi hai mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm.
Một chữ “Ban thưởng” làm lông mày của Lãnh Trường Phong run lên, dường như có chút bất mãn nhưng không phản bác..
- Nếu ngươi chưa khôi phục lực lượng, ta sẽ chờ.
Sở Mộ nói với Lãnh Trường Phong.
- Không cần.
Lãh Trường Phong lời ít mà ý nhiều.
Nếu đối phương không lĩnh tình, Sở Mộ thả người bay lên đấu kiếm thai.
- Tiếp kiếm.
Lãnh Trường Phong lên tiếng, hắn như cơn gió giá rét mùa đông, kiếm quang tràn ngập hàn băng, nhiệt độ giảm xuống rất mạnh.
Vừa ra tay là một chiêu kiếm kỹ, cho dù chỉ là kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm nhưng cũng đủ cường đại.
Kiếm kỹ đấu kiếm kỹ, Trảm Phong hóa thành cơn gió màu vàng.
Gió xuất hiện sau lưng Sở Mộ, thân hình như ẩn như hiện, phiêu hốt bất định, hắn bay thẳng về phía Lãnh Trường Phong.
Kiếm kỹ va chạm, triệt tiêu, kiếm quang ẩn hiện, thân ảnh hai người giao thoa với nhau.
- Băng Lưu Trảm!
Lãnh Trường Phong thi triển kiếm kỹ khác.
- Trảm Phong!
Kiếm này ẩn chứa Chấn Sơn Kính cực hạn và Trảm Phong, uy lực vượt qua kiếm kỹ nhị phẩm bình thường, nếu Sở Mộ vận dụng kiếm ý và áo nghĩa chín chuyển cực hạn, uy lực một kiếm này đạt tới Thiên giai nhị phẩm.
Băng Lưu Trảm và Trảm Phong va chạm nhua, song kiếm đối kháng, trong nháy mắt Lãnh Trường Phong khiếp sợ.