Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1478: Tự rước lấy nhục (Thượng)



Thiên Xảo Ngư dẫn Sở Mộ đi vào Thanh Trúc viên, hắn không bằng Sở Mộ nhưng cũng có thể thừa nhân mũi nhọn của thanh kiếm trúc, chỉ có điều không thể ở lại nơi này thời gian dài, bởi vì hắn không chịu nổi.

- Rất tốt.

Sở Mộ nhìn một vòng, nơi này có khí tức mũi nhọn nồng đậm giống như có ngàn vạn kiếm khí tung hoành, hắn hết sức hài lòng với hoàn cảnh nơi đây.

Lý Kỷ cũng hài lòng nơi đây, đáng tiếc đã an bài cho Sở Mộ, hắn ở lại nơi kém Thanh Trúc viện một bậc.

Cũng không có biện pháp, ai bảo thiên phú và kiếm thuật của hắn không bằng Sở Mộ, nếu hắn có bổn sự như Sở Mộ, hắn ở lại nơi như Thanh Trúc viên không phải không được.

Lý Kỷ Văn cũng không thể ở lại nơi như vậy thời gian dài.

- Tốt lắm, Sở huynh, ngươi nghỉ ngơi một chút, ta đi làm một ít chuyện, sau đó chúng ta lại uống rượu.

Thiên Xảo Ngư nói xong liền rời đi, hắn có nhiều việc cần xử lý.

Có gió thổi qua, rừng trúc xào xạt, lá trúc ma sát sinh ra kiếm khí như mây.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua lá trúc, mỗi phiến lá trúc như kiếm chiết xạ ánh sáng rựcrỡ, thập phần tươi đẹp.

Thanh Trúc viên có đủ loại kiếm trúc, Sở Mộ cảm thấy dễ chịu khi tu hành trong hoàn cảnh nơi đây.

Trong Thanh Trúc viên có phòng ốc, cũng có một đình viện, lúc này Sở Mộ an vị trên bồ đoàn đình viện, hắn nhắm hai mắt, hết sức chuyên chú tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, hai tay của hắn cầm một khối nguyên tinh thượng phẩm

Nguyên tinh thượng phẩm thích hợp cường giả Kiếm Vương tu luyện, tuy Sở Mộ không phải Kiếm Vương nhưng kiếm ý áo nghĩa vô cùng cường đại, miễn cưỡng có thể hấp thu lực lượng nguyên tinh thượng phẩm tu luyện, hiệu quả còn tốt hơn nguyên tinh trung phẩm khác.

Mũi nhịn của thanh kiếm trúc, Sở Mộ không ngừng đối kháng kiếm khí của chúng, kể từ đó gia tăng ma sát tinh thần, gián tiếp rèn luyện kiếm nguyên, tăng độ tinh thuần.

...

- Trương ca, ta đã tìm hiểu rõ ràng, người ở lại Thanh Trúc viên tên là Sở Mộ, là một thiên tài bên ngoài chạy tới Tây Hồ đại vực, rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, hơn nữa còn đạt vị trí đệ nhất trong quyết đấu kiếm thuật do thiếu chủ tổ chức trên Oanh Thiên phi hạm, rất được thiếu chủ coi trọng, bởi vậy thiếu chủ mới an bài hắn ở lại trong Thanh Trúc viên.

Trong một trang viên khác, một kiếm giả áo ngắn nói với thanh niên kiếm giả lạnh lùng.

- Cho dù được xem trọng cũng chỉ là gia tướng của Thiên Xảo thị.

Trương Hoành lạnh lùng cười cười, nói.

- Đúng vậy, Trương ca cũng không thể ở lại Thanh Trúc viên, chỉ là một kẻ xuất thân thấp hèn bên ngoài Tây Hồ đại vực cũng không có tư cách đó.

Kiếm giả áo ngắn phụ họa, hắn cười xem thường.

Trương Hoành không nói gì, hắn cất bước rời khỏi trang viên đi về hướng Thanh Trúc viên.

Cái tên Thanh Trúc viên rất bình thường, nghe qua không có điểm nào thần kỳ, nhưng người trong Thiên Xảo thị biết rõ nó tuyệt không bình thường, có thể nói Thanh Trúc viên chính là trang viên Kiếm Vương loại kém, ai có thể trụ được trong Thanh Trúc viên sẽ được Thiên Xảo thị xem trọng. cũng là đệ nhất nhân dưới Kiếm Vương

Trương Hoành xuất thân Tây Hổ đại vực, tuy không phải người đại thế gia nào đó nhưng hắn tự nhận mình xuất thân tôn quý hơn người bên ngoài Tây Hổ đại vực, thiên phú bản thân phi phàm, linh hồn mạnh hơn người thường rất nhiều. Mấy năm trước hắn bị Thiên Xảo Ngư mời chào, gia nhập Thiên Xảo thị, nhờ vào hoàn cảnh và tài nguyên của Thiên Xảo thị, thực lực của hắn tăng lên rất nhanh.

Kiếm ý tám chuyển cực hạn, ba loại áo nghĩa cũng rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, kiếm thuật đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ tám, hắn đánh bại tất cả kiếm giả dưới Kiếm Vương, ngay cả đệ tử Thiên Xảo thị cũng thua hắn, nghiễm nhiên được Thiên Xảo thị xem trọng.

Cho nên tâm tính của Trương Hoành dần dần phát sinh biến hóa, bắt đầu có chút tự cho mình rất cao. Tự nhận có quyền nói chuyện trong Thiên Xảo thị không kém hơn thiếu chủ Thiên Xảo Ngư quá nhiều.

Hắn vẫn muốn tiến vào Thanh Trúc viên, đáng tiếc Thiên Xảo Ngư không chịu, nếu vẫn không có người nào tiến vào Thanh Trúc viên, mặc dù Trương Hoành khó chịu nhưng vẫn bình an vô sự, vấn đề là Thanh Trúc viên đã có người ở, hơn nữa còn là người có xuất thân thấp kém bên ngoài Tây Hổ đại vực.

Lúc này Thiên Xảo Ngư đang nói chuyện với phụ thân của hắn, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, sắc mặt lập tức biến đổi.

- Chuyện gì?

Phụ thân hắn hỏi.

- Không có gì, hài nhi nhớ tới an bài Sở Mộ ở tại Thanh Trúc viên, chỉ sợ Trương Hoành sẽ gây phiền toái.

Thiên Xảo Ngư hiểu Trương Hoành rất sâu.

- Không sao, kiếm ý và áo nghĩa của Trương Hoành đạt tới tám chuyển cực hạn, kiếm thuật phi phàm, đúng là thiên tài không tầm thường, bằng hữu Sở Mộ của ngươi cũng là kiếm ý áo nghĩa tám chuyển cực hạn, kiếm thuật cũng không tệ, nên để bọn họ giao thủ một chút, nếu như Sở Mộ thắng, ngươi có thể toàn tâm toàn ý kết giao với hắn.

- Hài nhi biết rõ.

Thiên Xảo Ngư nói:

- Phụ thân, ta đi trước, tránh xảy ra vấn đề gì đó.

- Đi thôi.

...

Không bao lâu, Trương Hoành và kiếm giả áo ngắn đi tới bên ngoài Thanh Trúc viên.

Tươi cười lạnh lùng, Trương Hoành cất bước đi vào trong Thanh Trúc viên, kiếm giả áo ngắn dừng bước, mũi nhọn trong Thanh Trúc viên rất mạnh, hắn không thể tiến vào bên trong.

Có người đi vào Thanh Trúc viên, mũi nhọn của Thanh Trúc viên bị ảnh hưởng, thông qua không khí chấn động truyền vào bên trong, lập tức bị Sở Mộ cảm giác nhưng Sở Mộ không quan tâm.

Sau khi đi vào Thanh Trúc viên, Trương Hoành nhìn thấy Sở Mộ đang ngồi xếp bằng trong đình viện, hắn cười lạnh đi qua, trên người sinh ra khí tức đậm đặc, mũi nhọn như kiếm, cũng phóng thích địch ý của mình.

Lúc này Thanh Trúc viên sinh ra cuồng phòng, vô số mũi nhọn ập tới giống như bị Trương Hoành chọc giận.

- Chỉ là tử vật cũng dám đối nghịch với ta, cút!

Hắn quát chói tai, âm thanh như thần kiếm chém giết, kiếm ý tám chuyển cực hạn trong cơ thể Trương Hoành bộc phát, mũi nhọn đáng sợ quét ngang tám phương, trong không khí sinh ra âm thanh như kim loại va chạm, trong mơ hồ có vô số hoa lửa bắn tung tóe.

Sở Mộ cũng cảm nhận địch ý nồng đậm, hắn mở mắt ra, trong nháy mắt mũi nhọn trong Thanh Trúc viên như tìm được người tâm phúc, chúng dung hợp với ánh mắt Sở Mộ và hóa thành kiếm quang cực mạnh xuyên qua thời không bắn về phía Trương Hoành.

Trương Hoành kinh hãi, hắn không thể né tránh, trực tiếp bị ánh mắt của Sở Mộ đánh trúng, thế giới tinh thần chấn động, thần niệm chi lực không thể tổ chức phản công hữu hiệu nên tán loạn.

Hắn kêu lên đầy đau đớn, sắc mặt Trương Hoành tái nhợt, hai mắt vô thần, hắn lui ra sau vài bước sau đó phun máu tươi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv