Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1476: Không có đối thủ (Hạ)



Sở Mộ cũng nhìn chằm chằm, tuy tạo nghệ kiếm thuật hai người không bằng hắn nhưng đáng giá học tập.

Chiến đấu liên tục, thân ảnh Khương Thải Điệp biến đổi như con bướm xuyên qua khóm hoa, mang theo thần thái kiên quyết, nàng không ngừng huy kiếm ảnh hưởng khí lưu chung quanh, dường như không khí chung quanh phát sinh biến hóa gì đó hòa hợp với nàng, nàng lúc này đã có hình dáng con bướm.

- Nửa bước hình...

Sở Mộ giật mình.

- Khương Thải Điệp thắng.

Từ tạo nghệ kiếm thuật lĩnh vực, Khương Thải Điệp tương đương với Long Tôn, nhưng luận chiều sâu kiếm thuật, Khương Thải Điệp đã đi trước một bước, đã tiến nửa bước vào hình, kiếm của nàng mềm dẻo tới tận cùng, phá vỡ khí lưu của Long Tôn, lập tức nắm lấy cơ hội đánh bại Long Tôn.

Tình thế chuyển tiếp đột ngột, trong tích tắc đã phân ra thắng bại làm Long Tôn giật mình, rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng.

- Thì ra là nửa bước hình, khó trách có thể chiến thắng.

Đám người Thiên Xảo Ngư liên tục gật đầu.

- TIếp tục chiến đấu, hai vị lôi chủ lên đài.

- Không biết giữa Sở Mộ và Khương Thải Điệp, ai sẽ thắng.

- Ta xem trọng Khương Thải Điệp.

Mỹ nữ luôn được hoan nghênh.

Trận đấu cuối cùng không bắt đầu nhanh như thế, Khương Thải Điệp xuống đài nghỉ ngơi, nàng ngồi cách Sở Mộ không xa, thỉnh thoảng nhìn sang Sở Mộ làm nhiều người ghen ghét.

- Sở huynh, đào hoa ah.

Thiên Xảo Ngư trêu chọc.

Sở Mộ nghe vậy liền cười cười.

Một phút sau, Khương Thải Điệp đứng dậy nhìn Sở Mộ sau đó lên đấu kiếm thai.

- Đi, Sở huynh, đừng làm mỹ nhân chờ lâu.

Thiên Xảo Ngư cười xấu xa.

Sở Mộ lắc đầu, đứng dậy đi lên đấu kiếm thai, hắn đứng đối diện với Khương Thải Điệp.

- Ta làm ta ngạc nhiên!

Khương Thải Điệp dùng ánh mắt xinh đẹp đánh giá Sở Mộ, giọng nói của nàng trong trẻo dễ nghe:

- Ngươi tu hành thế nào?

- Cố gắng tu luyện.

Sở Mộ không vì đối phương là mỹ nữ mà giải thích tình huống của mình, trên thực tế, hắn cũng ôm lòng thích cái đẹp nhìn Khương Thải Điệp chứ không bị mê hoặc.

Sở Mộ trả lời không phải đáp án Khương Thải Điệp muốn, bởi vậy, nàng bĩu môi biểu đạt bất mãn.

- Ngươi có thể đánh bại ta không?

Khương Thải Điệp lại hỏi.

- Ngươi thử qua sẽ biết.

Sở Mộ trả lời tùy ý.

Khương Thải Điệp tức giận, không thể không nói cho dù mỹ nhân tức giận cũng rất đẹp, có phong vị khác lạ.

Thanh kiếm đủ màu sắc ra khỏi vỏ, nàng bay lên cao giống như con bướm xinh đẹp bay thẳng về phía Sở Mộ, vừa ra tay, Khương Thải Điệp mượn cơ hội xuất kiếm thật nhanh.

Trước kia chỉ đứng ngoài quan sát cho nên không đủ xâm nhập, bởi vậy Sở Mộ không bộc phát toàn lực, kiếm thuật của Khương Thải Điệp đã đạt tiêu chuẩn, đối chiến với nàng, thông qua tự mình cảm thụ nhận thức kiếm thuật của nàng, lĩnh ngộ ảo diệu trong đó, phân thích và hấp thu cho mình dùng.

Khương Thải Điệp cũng phát hiện điểm này, nàng cũng muốn học tập kiếm thuật của Sở Mộ.

Phong cách của Sở Mộ khác với những người khác, nó có thể dung nạp bao dung tất cả, bản chất rất thuần túy, kiếm thuật như vậy là kiếm thuật đơn thuần, đâm phách trảm đều là kiếm thuật cơ sở, tất cả biến hóa đều tùy hoàn cảnh và chiêu thức của đối thủ.

Trong kiếm thuật của Sở Mộ, Khương Thải Điệp không hấp thu được bao nhiêu, đây là điểm làm nàng phiền muộn.

Sau một phút, thông qua đứng ngoài quan sát và cảm nhận lúc trước, Sở Mộ đã tìm hiểu rõ biến hóa trong kiếm thuật của Khương Thải Điệp, cũng là thời điểm chấm dứt chiến đấu.

Ngay lập tức, Sở Mộ xuất kiếm, hắn trực tiếp sử dụng hình, kiếm thuật hình của hắn không có hình dáng gì đặc biệt, vẫn là chém đâm đơn thuần, hắn chém một kiếm rất ác liệt, dường như muốn chém rách không gian thế giới Thái Cổ.

Loại kiếm thuật hình này trực chỉ bản chất kiếm thuật.

Khương Thải Điệp kinh hãi, những người khác cũng kinh hãi, tuy kiếm thuật của Thiên Xảo Ngư không bằng Sở Mộ nhưng thấy nhiều biết rộng, nhãn lực hơn xa rất nhiều Kiếm Vương, bởi vậy cũng hết sức kinh ngạc, mấy Kiếm Vương sau lưng hắn cũng rung động không kém.

Kiếm thuật chênh lệch quá mức rõ ràng, Khương Thải Điệp không có khả năng đối kháng, lập tức bị Sở Mộ đánh bại.

Đến tận đây Sở Mộ đã dùng kiếm thuật đánh bại ba kiếm giả thiên tài tuyệt đỉnh khác, hào quang của hắn bao phủ người khác, làm nhiều thiên tài ảm đạm thất sắc.

Không hề nghi ngờ, Sở Mộ đạt được mười vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, tính cả bốn vạn khối nguyên tinh thượng phẩm lúc trước, hắn có tổng cộng mười bốn vạn, của cải trên người hắn tăng lên rất nhiều lần.

Không biết có bao nhiêu người hâm mộ Sở Mộ, thậm chí ghen ghét hắn, không có biện pháp, mười bốn vạn khối nguyên tinh thượng phẩm đấy, cho dù là ba người Hạ Hầu Sơn Long Tôn và Khương Thải Điệp cũng không cầm ra được, đối với Thiên Xảo Ngư cũng là tài phú cực lớn.

Đương nhiên, sio sánh với thu phí lên phi hạm bốn nghìn vạn nguyên tinh thượng phẩm chẳng khác gì dân chơi gặp thứ thiệt, nhưng phi hạm là phi hạm, phi hành cũng tiêu hao năng lượng, tăng thêm đủ chi phí khác, hơn bốn nghìn vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng không rơi vào tay Thiên Xảo Ngư.

Sau quyết đấu kiếm thuật, danh tiếng của Sở Mộ mạnh nhất trong đám người, dường như trong tối tăm hắn đi tới nơi nào cũng bộc phát danh tiếng, hào quang hấp dẫn người khác, đám người Long Tôn và Hạ Hầu Sơn vô cùng khó chịu.

Bọn họ đã quyết định, sau này tìm cơ hội xuất toàn lực, nhất định phải làm Sở Mộ đẹp mắt, cho hắn biết tuy kiếm thuật trọng yếu nhưng không phải toàn bộ.

Bọn họ tin tưởng, bằng vào thiên phú và xuất thân của bọn họ, thực lực còn cường đại hơn Sở Mộ, nhưng mà việc này nói sau.

Đạt được tài phú, Sở Mộ quay về phòng của mình tu luyện, mỗi gian phòng cách hơn mười ngày sẽ đi ra một lần, hắn đi uống rượu nói chuyện phiếm với Thiên Xảo Ngư, giao tình của hai bên rất tốt.

Từ trấn nhỏ biên giới bay đến Tây Hổ đại vực thành Tây Hổ cần thời gian nửa năm, tốc độ chiếc phi hạm nhanh gấp mười lần vận tốc âm thanh, một ngày mười hai canh giờ, cũng không dừng lại chút nào, từ đó có thể biết địa vực Tây Hổ đại vực lớn cỡ nào.

Trong Tây Hổ đại vực có rất nhiều Thái Cổ hung thú nghỉ lại.

Lúc phi hành qua một sơn mạch dài vạn dặm. Một đám Thái Cổ hung thú Thiết Dực Ưng tập kích đánh nát phong cấm phòng ngự của phi hạm, may mắn phi hạm có cao thủ Kiếm Vương ra tay đại chiến Thiết Dực Ưng một hồi, cuối cùng đánh giết một nửa Thiết Dực Ưng mới làm bọn chúng rút lui.

Mặc dù không có người tử vong nhưng có hơn mười Kiếm Vương bị thương, có người mất đi cánh tay, thực lực giảm bớt.

Từ tình hình có thể thấy mọi việc được chuẩn bị từ trước, bởi vậy sau khi chiến đấu kết thúc đã có người tu bổ phong cấm hư hỏng. Có phong cấm đại tông sư dẫn theo vài tên tông sư tu bổ phong cấm.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv