Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1420: Một kiếm chém ba người (Thượng)



Người mặc áo đen thần bí chính là thiên tài Minh Viêm của Minh Thần tộc. Người cao lớn cường tráng là thiên tài Thiên Yêu tộc Khâu Lôi. Người ẩn giấu dưới lòng đất của Huyết Sắc hoang nguyên, không nhìn thấy thân ảnh là thiên tài Ma La Thập của Địa Ma tộc. Khí tức tập trung vào người của Chấn Thiên chiến đội, khiến cho bọn hắn có cảm giác bất luận là trên trời xuống đất, bốn phương tám hướng không có chỗ bỏ chạy.

- Chuyện này không trách được ngươi.

Đồ Cương vỗ vai Ngô Không rồi nói.

- Chẳng lẽ các ngươi không biết Địa Ma tộc chúng ta mới là tổ tông chơi trò do thám, điều tra hay sao?

Thanh âm quỷ dị của Ma La Thập từ dưới lòng đất truyền ra

- Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể tử chiến một trận.

Lữ Siêu cả giận nói.

- Đúng vậy, muốn lấy mạng chúng ta thì chúng cũng phải trả một cái giá lớn, thảm trọng.

Tần Sơn Hà trầm giọng nói.

Đạm Đài Lưu Quang không nói gì, chỉ nắm chặt kiếm trong tay, ánh mắt trở nên càng thêm sắc bén. Trong khi liếc mắt có thể nhìn thấy một vòng kiên định trong mắt hắn.

Không có cách nào may mắn thoát khỏi, chỉ có tử chiến tới cùng.

- Đáng tiếc, Chấn Thiên chiến đội...

Tần Sơn Hà bỗng nhiên nhẹ giọng thở dài, giọng điệu này khiến cho vẻ mặt Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang càng thêm nặng nề.

Ba người bọn hắn có thể nói là người sớm nhất gia nhập Chấn Thiên chiến đội, nhất là Tần Sơn Hà, càng trực tiếp tham dự sáng tạo Chấn Thiên chiến đội. Đối với Chấn Thiên chiến đội, hắn là người có tình cảm thâm hậu nhất. Cũng là người có thể nhận thức được mục đích tồn tại của Chấn Thiên chiến đội.

- Ta tin, đội trưởng của chúng ta còn sống. Nhất định đang ở chỗ nào đó trong thế giới Thái cổ này. Có một ngày, khi đội trưởng biết được chuyện này, Chấn Thiên chiến đội nhất định sẽ không đoạn tuyệt trong tay chúng ta.

Đạm Đài Lưu Quang bỗng nhiên mở miệng nói, nói ra lời nói khiến cho người ta kinh ngạc.

Những người khác, kể cả Cung Phi Vũ cường đại nhất cũng trầm mặc, bọn hắn không biết nên nói gì.

Khi bọn hăn gia nhập Chấn Thiên chiến đội, Chấn Thiên chiến đội không có đội trưởng, chỉ có một đội phó, đó là Tần Sơn Hà. Tần Sơn Hà trong đám người thực lực có hạn, căn bản không có cách nào chấn nhiếp được đệ tử tinh anh cường đại như Cung Phi Vũ, giống như là bài trí vậy.

Tất cả mọi người cũng biết, Cung Phi Vũ dùng thực lực mạnh mẽ của mình, muốn suất lĩnh Chấn Thiên chiến đội, trở thành đội trưởng. Đáng tiếc, Tần Sơn Hà, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang không cho phép.

Thực lực Cung Phi Vũ cường đại nhất, quyền nói chuyện mạnh nhất. Bình thường ra lệnh cái gì đám người Đồ Cương cũng không phản đối. Duy chỉ có không cho phép hắn đảm nhận chức vị đội trưởng. Bởi vì trong suy nghĩ của bọn hắn, đội trưởng chỉ có một người mà thôi.

Cũng may Cung Phi Vũ đối với chức đội trưởng này cũng không quá mưu cầu danh lợi. Mấy năm trôi qua, Chấn Thiên chiến đội luôn dùng phương thức này vượt qua. Cho tới bây giờ có lẽ đã đi tới cuối cùng.

- Năm đó đội trưởng của chúng ta, một người một kiếm trước sau chếm giết hai thiên tài Minh Thần tộc. Hiện tại cho dù chúng ta có chết trận cũng không thể làm xấu uy danh của Chấn Thiên chiến đội.

Đồ Cương cười lớn:

- Đội trưởng của các ngươi? Các ngươi đang nói Sở Mộ kia sao?

Khâu Lôi có chút trào phúng lên tiếng.

- Trúng Phong Thần Huyết Chú của Minh Thần tộc chúng ta, thiên phú cho dù mạnh mẽ thế nào cuối cùng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm phế vật. Coi như Sở Mộ kia không trúng Phong Thần Huyết Chú, nếu như dám xuất hiện ở đây, cũng khó thoát khỏi cái chết.

Thanh âm lạnh lẽo của Minh Viêm vang lên.

Đám người Đồ Cương không có ý định giao phong miệng lưỡi với đối phương.

- Các ngươi muốn giết ta đúng không? Ta cho các ngươi một cơ hội, để cho người mạnh nhất trong các ngươi đi lên chiến một trận với ta. Nếu thắng, các ngươi không những giết chết được ta, mà còn có thể bình yên vô sự trở về Thiên Phong kiếm cung.

Khâu Lôi bỗng nhiên nói, trong mắt tràn ngập vẻ châm chọc.

- Ta cam đoan.

Minh Viêm cũng nói.

- Không nên trúng kế, mục đích của bọn hắn nhất định là trêu đùa chúng ta một phen mà thôi.

Ngô Không nói, hắn càng thêm cảnh giác.

- Ta và Khâu Lôi chiến một trận, các ngươi nếu như có thể thoát thì cố gắng thoát đi.

Cung Phi Vũ truyền âm nói, vừa sải bước ra, phóng tới Khâu Lôi, tay vung kiếm lên rồi chém xuống. Kiếm quang tàn sát bừa bài, xé rách không trung Huyết Sắc hoang nguyên.

Khi kiếm kia chém tới trước người, bỗng nhiên biến đổi, giống như là một mảnh lông vũ, vô thanh vô tức, lại nhẹ nhàng tới cực điểm, khiến cho Khâu Lôi không có cách nào xác định được điểm rơi.

Miệng cười lớn một tiếng, hai tay Khâu Lôi liên tục đánh ra, tạo thành chưởng phong đáng sợ. Thanh âm không khí bạo liệt liên tục vang lên, chưởng phong mạnh mẽ kia dường như ngay cả một ngọn núi cũng có thể đánh nát.

Sưu sưu sưu..

Kiếm quang bay múa, chém nát từng đạo chưởng phong, nhanh chóng tới gần Khâu Lôi.

Kiếm ý và áo nghĩa của Cung Phi Vũ đều rèn luyện tới cấp độ thất chuyển, cũng là người duy nhất hiện tại trong Chấn Thiên chiến đội rèn luyện tới cấp độ thất chuyển. Trong đám đệ tử tinh anh của Thiên Phong kiếm cung hiện tại mà nói, là người thứ sáu đem kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện tới cấp độ thất chuyển.

Khâu Lôi là một trong những thiên tài hiếm thấy trong Tử Linh Châu Thiên Yêu tộc. Yêu ý áo nghĩa cũng rèn luyện tới cấp độ tương đương thất chuển. Mà thân thể của Thiên yêu tộc mạnh mẽ, Khâu Lôi không cần vũ khí gì, bản thân hắn chính là vũ khí.

Khâu Lôi và Cung Phi Vũ thực lực ngang nhau, chiến một chỗ, trong lúc nhất thời khó phân cao thấp.

Đám người Đồ Cương nhìn chằm chằm vào, còn chú ý bốn phía, nhìn xem có cơ hội ra tay hay không.

Minh Viêm của Minh Thần tộc và Ma La Thập của Địa Ma tộc thực lực bằng với Khâu Lôi, cho nên bọn hắn không phải là đối thủ của hai người này.

Cung Phi Vũ cuối cùng vẫn yếu hơn đối phương một chút, dần dần bị Đồ Lôi áp chế, công ít mà thủ nhiều.

Minh Viêm và Ma La Thập luôn đem khí tức tập trung vào tám người Đồ Cương, khiến cho bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Khâu Lôi bỗng nhiên thay đổi công kích, một chưởng trùng trùng điệp điệp đánh xuống, giống như đánh nát núi cao. Cung Phi Vũ khó có thể chống cự, bay ngược về phía sau. Khóe miệng tràn ra máu tươi, bị nội thương.

- Thực lực như vậy cũng muốn giết ta. Nhân tộc các ngươi thực sự quá ngây thơ.

Khâu Lôi cười lớn.

- Đã không giết được ta thì các ngươi đều phải chết.

- Không vội, Chấn Thiên chiến đội có thanh danh rất lớn. Những kẻ này trước tiên bắt sống, sau đó lại chậm rãi bào chế, luyện toàn bộ thành khôi lỗi. Khiến cho đám con sâu cái kiến Thiên Phong kiếm cung biết rõ sự lợi hại của chúng ta.

Minh Viêm cười một tiếng quái dị.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv