Sở Mộ cảm thấy màng tai đau đớn, hắn hơi lâm vào mê muội, đột nhiên kiếm của Khổng Chiến phá không đâm tới phía trước, nó giống như tia chớp xé rách bầu trời.
Sấm sét lóe lên!
Ánh mắt mọi người sáng ngời, thân ảnh Khổng Chiến biến mất, Nhân Kiếm Hợp Nhất, hắn hóa thành lôi đình tấn công Sở Mộ, uy lực đáng sợ hơn kiếm kỹ của Lâm Diệp quá nhiều.
Sở Mộ nhìn thấy vô số sấm sét phá không đánh tới, lực lượng đáng sợ làm hắn run rảy, kiếm cương hộ thể xuất hiện ngăn cản nhưng bị nghiền nát.
Kiếm kỹ đáng sợ, tốc độ nhanh tới tận cùng, gần như sắp vượt qua tốc độ phản ứng của Sở Mộ.
Cũng may Sở Mộ rèn luyện lôi chi áo nghĩa đến chín chuyển cực hạn, còn mạnh hơn Khổng Chiến rất nhiều, cảm ứng lực lượng lôi chi áo nghĩa cho nên hắn né tránh từ trước, hắn vừa né tránh vừa rút kiếm thuận thế chém xuống, một kiếm này dung nhập phong chi áo nghĩa vào trong.
Không phải kiếm kỹ nhưng có kim chi áo nghĩa bảy chuyển cực hạn dung hợp với phong chi áo nghĩa, lại có Chấn Sơn Kính cực hạn và Nhân Kiếm Hợp Nhất gia tăng uy lực kiếm chiêu.
Khổng Chiến không kinh ngạc, kiếm của hắn chuyển hướng tấn công Sở Mộ.
Kiếm kỹ kiếm kỹ, đó là tinh hoa khi dùng kiếm, là các loại lực lượng biến hóa lưu lại tinh hoa, không phải dễ ứng phó như vậy.
Nếu muốn đánh trúng Khổng Chiến, Sở Mộ cũng bị kiếm kỹ của Khổng Chiến đánh trúng, kết cục không xong.
Sở Mộ phát động Kiếm Ảnh Sát, hắn chém vào kiếm của Khổng Chiến.
Tiếng răng rắc nghiền nát vang lên, lôi quang vỡ vụn, lực lượng cường đại trùng kích, Sở Mộ bay ngược ra say, trong tay xuất hiện dòng điện bao phủ, hắn vội vàng điều động lôi chi áo nghĩa mới hóa giải lực lượng của Khống Chiến.
Khí huyết cuồn cuộn, nếu không có thần niệm chi lực khống chế cường đại, chỉ sợ hắn đã thổ huyết bị thương.
Khổng Chiến đánh ra một kiếm không chỉ có lôi điện, còn có sóng âm ẩn chứa bên trong, người chung quanh giơ hai tay bịt tay của mình lại.
Kiếm kỹ, lại là kiếm kỹ.
Ngạnh kháng một chiêu kiếm kỹ của Khổng Chiến, Sở Mộ cảm thấy cánh tay run lên, hắn không muốn đón đỡ kiếm kỹ thứ hai, trong tình hình bất đắc dĩ cho nên sử dụng không chi áo nghĩa.
Không chi áo nghĩa bảy chuyển cực hạn, uy năng khó lường, lực lượng không gian rung động, thi triển Nghịch Không Bộ, trong nháy mắt biến mất trước mặt Khổng Chiến, kiếm kỹ của Khổng Chiến thắng bại.
- Không chi áo nghĩa!
- Không chi áo nghĩa bảy chuyển cực hạn!
Ngay cả Kiếm Thánh cũng ngạc nhiên nói thầm.
- Hảo tiểu tử, trừ kim vân phong ba loại áo nghĩa ra, hắn còn lĩnh ngộ không chi áo nghĩa.
Tam cung chủ kích động.
Không chi áo nghĩa khó lĩnh ngộ hơn các áo nghĩa khác nhưng uy lực còn mạnh hơn nhiều.
Sở Mộ không chỉ thể hiện không chi áo nghĩa, hơn nữa còn đạt tới bảy chuyển cực hạn, bọn họ khiếp sợ không nhỏ.
Nghịch Không Bộ né tránh, Sở Mộ xuất hiện sau lưng Khổng Chiến sau đó chém một kiếm.
Kiếm kỹ thất bại, Khổng Chiến phản ứng nhanh chóng, hắn lao về phía trước tránh né công kích của Sở Mộ, sau đó quay người đánh ra một chiêu kiếm kỹ.
Ý thức chiến đấu của Khổng Chiến hết sức kinh người.
Uy lực kiếm kỹ quá mạnh, cứng đối cứng bị thương nhất định là chính mình, cho dù có Kiếm Ảnh Sát cũng khó có thể đối kháng chính diện, trước mắt chỉ có dựa vào không chi áo nghĩa triền đấu.
Vừa chiến đấu,, Sở Mộ vừa lĩnh ngộ, hắn xem mình có thể sáng tạo kiếm kỹ hay không.
Trong các loại áo nghĩa, hắn quen thuộc kim chi áo nghĩa nhất, thuận tay nhất, muốn sáng tạo áo nghĩa nên bắt tay từ kim chi áo nghĩa.
Kiếm kỹ được Nhân Kiếm Hợp Nhất vận dụng khác với kiếm kỹ khác, cả hai khác nhau lớn nhất chính là Nhân Kiếm Hợp Nhất.
Ngộ tính của Sở Mộ cực cao, hắn phân tâm nhị dụng, vừa chiến đấu vừa suy diễn, hắn dần dần nắm được đầu mối.
Kiếm ý của hắn đang trong giai đoạn khôi phục, không phải muốn dùng là dùng, như vậy sáng tạo kiếm kỹ sẽ không hoàn chỉnh, cũng không sao, có áo nghĩa và Chấn Sơn Kính cho nên uy lực kiếm kỹ không yếu.
Chiến đấu, quan sát và lĩnh ngộ, hắn dần dần tìm được đầu mối.
Thân kiếm chấn động, lúc này một đạo kim quang bộc phát, Sở Mộ chém ra một kiếm không có phong chi áo nghĩa, chỉ có kim chi áo nghĩa và Chấn Sơn Kính cực hạn, nếu quan sát kỹ càng có thể nhìn thấy kiếm của Sở Mộ không bị bó buộc.
Kiếm này mang theo khí tức khác biệt.
- Kiếm kỹ...
- Không ngờ đang chiến đấu sáng tạo kiếm kỹ...
Các trưởng lão nội cung không biết nên nói cái gì cho phải.
Sở Mộ sử dụng kiếm kỹ không hoàn chỉnh, còn có hương vị không thích họp, căn bản là vừa sáng tạo ra, vừa chiến đấu vừa sáng tạo kiếm kỹ không phải là chuyện dễ dàng.
Kiếm kỹ vừa thành lập cho nên không hoàn chỉnh, Sở Mộ cũng không thèm để ý, hắn chém ra một kiếm cực mạnh làm cho Khổng Chiến khiếp sợ, vội vàng lảng tránh, trở tay đánh ra một kiếm ngăn cản.
Trong nháy mắt sấm sét đánh tan kiếm quang của Sở Mộ, mSở Mộ cũng cảm giác lực lượng đáng sợ đang quét tới.
Muốn hoàn thiện kiếm kỹ, biện pháp tốt nhất là thực chiến.
Sở Mộ vừa thành lập kiếm kỹ, lại đấu với Khổng Chiến, mặc dù chỉ một chiêu nhưng Sở Mộ nắm bắc thời cơ vô cùng xuất sắc.
Sở Mộ đặt tên kiếm kỹ của mình là Trảm Thiết, dần dần hoàn thiện, bởi vì thiếu kiếm ý dung nhập cho nên không hoàn chỉnh, nhưng uy lực đang tăng lên.
Khổng Chiến có tính dẻo kinh người, Sở Mộ là loại hình gặp mạnh càng mạnh, hai người chiến đấu quên mọi thứ chung quanh.
Sắc mặt Hậu Thanh Minh không tốt.
Song kiếm va chạm và tách ra, Sở Mộ lại thi triển kiếm kỹ, hắn chém ra một kiếm màu vàng rung động cực mạnh, phát động Kiếm Ảnh Sát.
Uy lực kiếm kỹ được Kiếm Ảnh Sát tăng cường, Khổng Chiến không nhìn ra ảo diệu trong đó, hắn lại thi triển kiếm kỹ ngạng kháng nên bị kiếm của Sở Mộ đánh bay, kiếm cương hộ thể nghiền nát, kiếm suýt vuột khỏi tay, khóe miệng chảy máu tươi, nếu không nhờ vào hộ pháp bảo hộ, chỉ sợ hắn đã trọng thương.
- Lại đến!
Khổng Chiến lau máu tươi trên miệng, hắn quát.
- Tốt!
Sở Mộ chiến ý bừng bừng, hắn lao thẳng về phía Khổng Chiến.
Có đối thủ tốt như Khổng Chiến cũng là cơ hội hiếm có, Sở Mộ sẽ không buông tha.
- Thống khoái, thật sự là thống khoái.
Khổng Chiến lau máu trên khóe miệng lần nữa, hắn cười ha hả, tóc hơi tán loạn, trên trán đổ mồ hôi, khí huyết trong người sôi trào, chiến ý dần suy yếu.
Chiến đấu nửa canh giờ vui sướng đầm đìa.
Sở Mộ cứng cỏi càng đánh càng mạnh làm Khổng Chiến vui mừng.
- Sở Mộ, trận chiến này là ta thua.
Khổng Chiến thản nhiên thừa nhận.
Mặc dù nói còn chưa phân thắng bại nhưng Khổng Chiến lại biết rõ hắn đã lâm vào hạ phong, lại tiếp tục chiến đấu cũng thua, đã tận hứng cũng không cần đấu tiếp.