Đối thủ thứ năm đã mạnh như vậy, đối thủ thứ sáu mạnh cỡ nào?
Kiếm ý đạt tới thứ tám chuyển?
Hay tu vi đột phá Thần Ngưng Cảnh?
Sở Mộ không biết, hắn không muốn thử.
Đối thủ thứ năm đã ép hắn sử dụng toàn lực, dựa theo quy luật, đối thủ thứ sáu còn mạnh hơn rất nhiều, chính mình không có khả năng đối kháng.
Hắn có lựa chọn, đột nhiên lực lượng hàng lâm khôi phục lực lượng và thương thế toàn thân Sở Mộ, vết thương trên vai khép lại rất nhanh, thậm chí thiêu đốt tinh huyết khi sử dụng Phần Huyết Biến đại thành cũng khôi phục như ban đầu.
Sở Mộ cảm thấy khó tin kiểm tra bản thân, băng phách chi lực tiêu hao không còn cũng khôi phục, tiêu hao một nửa lực lượng địa tâm hoang viêm cũng khôi phục hoàn toàn.
Quá thần kỳ.
Không gian phong bế không biến mất, trước mặt Sở Mộ xuất hiện năm đạo hào quang.
- Thí luyện giả vượt qua năm cửa, đây là năm phần thưởng, mời thu!
Giọng nói lạnh như băng vang lên.
Sở Mộ thu năm đạo hào quang vào trong không gian giới chỉ, hắn có ý định kiếm tra sau, rốt cuộc ban thưởng cái gì?
Sau khi hào quang biến mất, không gian phong bế cũng biến mất, Sở Mộ xuất hiện trên tế đàn lân nữa, ngay sau đó tế đàn cũng biến mất theo.
Không biết hắn ở trong tế đàn thí luyện bao lâu, cảnh tượng bên ngoài không sinh ra biến hóa gì.
Bốn phía không một bóng người, bởi vì Sở Mộ không cùng đường với các đệ tử nội cung khác.
Lúc này Sở Mộ ngồi xếp bằng không tu luyện, hắn thể ngộ thu hoạch khi chiến đấu trong thí luyện.
Ba cửa thí luyện đầu tiên không quan trọng, chiến đấu đã sớm tiêu hóa, chỉ có thí luyện thứ tư và thứ năm mới là trọng điểm.
Đối thủ thí luyện của hai cửa ải này thực lực cường đại, mang lại áp lực rất mạnh lên người Sở Mộ, nhất là đối thủ thứ năm thập phần cường đại, Sở Mộ không thể không bộc phát tất cả lực lượng mới đánh bại đối phương, thậm chí trong đó còn có một tia thành phần vận khí.
Nếu như tiến hành chiến đấu lần thứ hai, Sở Mộ không nắm chắc thành công mười phần.
Không bao lâu, hắn đã kết thúc lĩnh ngộ cảm ngộ khi chiến đấu với đối thủ thứ tư, Sở Mộ bắt đầu nhớ lại cảm giác khi đấu với đối thủ thứ năm, mỗi hình ảnh đều hiện rõ trong đầu.
Đây là đối thủ gian khó chơi nhất Sở Mộ từng gặp qua, cũng là trận chiến có giá trị tham khảo nhất.
Qua chừng vài canh giờ, Sở Mộ đã tỉnh táo, hắn thành công hấp thu tất cả những gì lĩnh ngộ trong chiến đấu lần này.
Bộ pháp và thân pháp tăng lên không nhỏ, tốc độ xuất kiếm vượt qua cực hạn.
Chủ yếu nhất là...
Sở Mộ xuất kiếm, kiếm thuật lĩnh vực chi lực mở ra bao phủ phạm vi chín mét, không khí chung quanh vặn vẹo.
- Đây là... Kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ chín!
Bộ pháp tăng lên, kiếm thuật tạo nghệ tăng lên tăng cường thực lực Sở Mộ lên vài phần, hắn vui mừng không nhỏ.
Đến tầng thứ của hắn, trong tình huống kiếm ý áo nghĩa không thay đổi, tu vi không thay đổi, thực lực tăng lên vô cùng khó khăn, chỉ tăng một ít cũng cực kỳ đáng quý.
Sau khi cảm ngộ xong, cũng hấp thu cho mình dùng, Sở Mộ không sốt ruột rời đi, hắn trực tiếp xem phần thưởng.
Tế đàn thí luyện, mỗi cửa đều có ban thưởng, Sở Mộ qua năm cửa, ban thưởng năm phần, bởi vì bị bao phủ trong màn sáng cho nên hắn không biết ban thưởng cái gì.
- Hi vọng không nên quá kém, hữu dụng với ta mới tốt.
Sở Mộ nói thầm.
Dù sao độ khó khi thí luyện quá lớn, trước khi thí luyện bắt đầu, Sở Mộ cũng khó có thể tưởng tượng mỗi khi vượt qua thí luyện lại gia tăng đột khó lớn như thế.
Cũng bởi vậy hắn cảm thấy thông qua thí luyện đạt được ban thưởng không kém, nói không chừng là trọng bảo gì đó, dù sao nơi này là Thần Hoang Bí Cảnh ah.
Thời điểm Sở Mộ xem xét ban thưởng, tại địa phương khác, Hậu Thanh Minh cũng chấm dứt thí luyện, tế đàn thí luyện biến mất, ba mươi đệ tử nội cung tham gia thí luyện, thành tích thí luyện của hắn là tốt nhất.
Năm đạo hào quang, Sở Mộ mang chúng ra ngoài.
Sở Mộ cũng không biết ban thưởng cửa ải đầu tiên là gì, cũng không biết mình lấy hào quang là thứ nhất hay thứ năm, hắn chỉ dựa vào cảm giác.
Hào quang là một tầng bảo hộ, lực lượng Sở Mộ nghiền nát hào quang, đồ vật bên trong xuất hiện, đồng thời còn có tin tức tiến vào trong đầu Sở Mộ.
Đó là một cái lọ màu vàng nâu, hơn nữa chất liệu không phải ngọc thạch mà là tảng đá nào đó, trong lọ có chất lỏng tên là Thiên Hoang Luyện Thể Dịch.
Dựa theo tin tức miêu tả, Thiên Hoang Luyện Thể Dịch là chất lỏng đặc thù phụ trợ tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể, đó là nước thuốc đặc thù, vừa vặn đối ứng với Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba, có thể giúp luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba trong thời gian ngắn.
- Thiên Hoang Luyện Thể Dịch... Đây là ban thưởng cửa ải thứ nhất hai thứ năm?
Sở Mộ nói thầm, hắn thu lọ màu vàng nâu vào không gian giới chỉ.
Nếu như Thiên Hoang Luyện Thể Dịch là ban thưởng cửa ải đầu tiên, Sở Mộ cũng rất chờ mong ban thưởng sau đó, khẳng định rất tốt, nếu như Thiên Hoang Luyện Thể Dịch là ban thưởng cửa ải thứ năm, như vậy Sở Mộ không ôm bao nhiêu hi vọng vào bốn đạo hào quang còn lại, đây thuần túy là cảm giác.
Hắn lấy hào quang thứ hai ra ngoài, nội tâm Sở Mộ bất định, bóp nát hào quang, tin tức tiến vào trong đầu của hắn.
Đó là bình ngọc màu đen, bề mặt sáng bóng trơn trượt ôn nhuận, Sở Mộ cầm trong tay thập phần thoải mái dễ chịu, hiển nhiên là ngọc tốt khó tìm, mở nắp bình ra nhưng không có hương vị gì.
Bên trong là gì?
Đổ ra lòng bàn tay, đó là một hạt đan dược, đan dược màu đen thâm thúy tối tăm, dường như nó thu nạp tất cả ánh sáng, ánh sáng chung quanh đan dược ảm đạm rất nhiều.
Đan dược màu đen không lớn, nó lớn như hạt nhãn và rất nhẹ, Sở Mộ biết được lai lịch đan dược nhờ tin tức tiến vào trong đầu.
Đại Linh Phách Đan!
Nghe tên rất khí thế, xem qua giới thiệu làm Sở Mộ cảm thấy vui mừng.
Đây là một loại đan dược cực kỳ trân quý, nó không thể gia tăng tu vi, cũng không thể gia tăng ngộ tính. Cũng không tăng cường độ tinh thần ý niệm, nó còn trân quý hơn Thiên Ngộ Đan rất nhiều lần, bởi vì tác dụng của nó là chưa trị linh hồn.
Linh hồn, đây là lĩnh vực cực kỳ thần bí, lịch đại kiếm giả tốn hao thời gian nghiên cứu nhưng không thể hiểu rõ hoàn toàn.
Linh hồn bị thương, từ xưa đến nay là chuyện làm người ta đau đầu nhất, linh hồn là thứ cực kỳ trọng yếu, một khi linh hồn bị hao tổn, chắc chắn sẽ tạo thành hậu quả vô cùng đáng sợ.
Mặc dù tình huống tổn thương linh hồn không nhiều nhưng một khi bị hao tổn sẽ không thể trị hết.