Nếu như kiếm giả Nguyên Cực Cảnh sử dụng Thì Chi Sa cao cấp hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngay cả linh hồn cũng bị chôn vùi.
Nhậm Độc Hành tặng ba hạt Thì Chi Sa là Thì Chi Sa cấp thấp, chính hắn không dùng được mới đưa cho Sở Mộ.
Mỗi một hạt Thì Chi Sa cấp thấp đều có thể nhân đôi thời gian cho kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.
Nói cách khác, sử dụng Thì Chi Sa cấp thấp, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh sẽ được lực lượng thời gian của Thì Chi Sa bao phủ, thời gian cũng như bên ngoài nhưng bị lực lượng thời gian của Thì Chi Sa gia tốc nhanh hơn, một ngày bên ngoài bằng hai ngày bên trong.
Thứ này rất kỳ diệu, Sở Mộ không thể hiểu rõ ảo diệu bên trong.
Nhưng Nhậm Độc Hành có nói. Nếu như Sở Mộ muốn sử dụng Thì Chi Sa, tốt nhất nên bế quan, không nên bị quấy rầy mới tốt, để tránh tạo thành xung đột thời gian trong ngoài thác loạn.
Một hạt Thì Chi Sa cấp thấp có thể kéo dài trong một tháng, tương đương Sở Mộ đạt được thời gian hai tháng, tu hành nhiều hơn một tháng.
Ba hạt Thì Chi Sa có thể giúp Sở Mộ tu hành nhiều hơn ba tháng.
Trọng yếu nhất chính là Nhậm Độc Hành nói một câu: Thì Chi Sa có khả năng giúp lĩnh ngộ lực lượng thời gian, lực lượng thời gian chính là ý cảnh và thời gian áo nghĩa.
Nó là lực lượng cường đại hơn không chi áo nghĩa, độ khó khi lĩnh ngộ cũng rất cao.
Tu hành nhiều hơn ba tháng, kỳ thật tuyệt không nhiều, đối với Sở Mộ hêện tại lại là chuyện tốt, hắn không chút do dự, hắn rời phòng tiêu hao điểm cống hiến ngoại cung thuê một gian mật thất chuyên môn bế quan, để tránh bị quấy rầy.
Thời gian ba tháng tiêu hao ba vạn điểm cống hiến ngoại cung, đệ tử bình thường không dùng nổi.
Nhưng hoàn cảnh trong mật thất bế quan rất tốt, cảm giác được không khí lưu động, thông gió lại che giấu, hoang khí nồng đậm hơn bên ngoài gấp bội, chúng lại vô dụng với Sở Mộ.
Sở Mộ mở hộp ngọc lấy một hạt Thì Chi Sa cấp thấp ra, dựa theo phương thức Nhậm Độc Hành nói, ngưng tụ tinh thần ý niệm và kiếm ý rót vào trong Thì Chi Sa, từ đó kích hoạt Thì Chi Sa.
Lúc này lực lượng chấn động kỳ lạ tăng lên gấp mấy lần, một chút màu vàng trong Thì Chi Sa sinh ra hào quang vô cùng kinh người, tràn ngập cả hạt Thì Chi Sa, nó lại phóng thích ra bên ngoài, chấn động kỳ lạ bao phủ toàn thân Sở Mộ vào bên trong.
Thì Chi Sa không ngừng phóng thích lực lượng thời gian cũng tự động dung nhập vào trong cơ thể Sở Mộ, hào quang màu vàng liên tục nội liễm và rót vào làn da Sở Mộ sau đó biến mất không thấy gì nữa, Sở Mộ lại cảm giác được sự tồn tại của nó.
Trạng thái hiện tại hết sức kỳ lạ, cảm giác mình như bị tách ra biến thành hai người, đưa thân vào hai thế giới khác nhau ngưng bản thân lại nhất trí với nhau.
Tốc độ thời gian chảy hai nơi khác nhau, một bên nhanh một bên chậm.
Trạng thái rất kỳ lạ, Sở Mộ không thể dùng ngôn ngữ hình dung trạng thái trong đó.
Thời gian trân quý, Sở Mộ không nghĩ nhiều, vội vàng tu luyện.
Đầu tiên phải giúp bỏ phong ấn sáu viên ý niệm chi tinh, sau khi bỏ niêm phong, các phương diện của Sở Mộ đều có tăng lên rõ ràng, vận dụng Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn Quyết chủ động rèn luyện áo nghĩa cũng tăng hiệu suất lên rất nhiều.
Dựa theo tiến độ như hiện tại, không qua bao lâu Phong Thần Huyết Chú sẽ biến mất, đến lúc đó ý niệm chi tinh thoát khỏi phong ấn, thực lực chỉnh thể của Sở Mộ tăng mạnh hơn dĩ vãng rất nhiều.
Trong lúc bế quan, thời gian trôi qua thật nhanh, lúc này hắn hao hết lực lượng một hạt Thì Chi Sa, Sở Mộ lập tức thanh tỉnh, thế giới tinh thần trống trải, sáu viên ý niệm chi tinh, tinh lóng lánh giống như ngôi sao thái cổ.
Ý niệm chi tinh thoát khỏi phong ấn!
Lực lượng tinh thần ý niệm cường đại bộc phát, thế giới tinh thần bộc phát như núi lửa phun trào, Sở Mộ có cảm giác, chỉ cần hắn phóng thích tất cả lực lượng là có thể xuyên phá âầu trời.
Đây là một loại ảo giác, Sở Mộ biết rõ đó là bởi vì ý niệm chi tinh bị phong ấn quá lâu, vào lúc thoát khỏi phong ấn liền sinh ra cảm giác như thế.
Không bao lâu, Sở Mộ đã thích ứng.
Thời gian một tháng nhưng thật ra đã tiêu hao hai tháng, trừ trùng kích Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, Sở Mộ còn dùng Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn Quyết rèn luyện thủy chi áo nghĩa, nó đã đạt tới hai chuyển, các áo nghĩa khác đều đạt tới một chuyển, trừ không chi áo nghĩa.
Nói trừ ý niệm chi tinh thoát khỏi phong ấn, áo nghĩa tăng lên, thực lực Sở Mộ không có tiến bộ rõ rệt, trừ phi đủ loại áo nghĩa đều rèn luyện tới cấp độ bảy chuyển.
Hiện tại xem ra hắn cần thời gian không ngắn mới có thể làm được.
Nghỉ ngơi và hồi phục hoàn tất, Sở Mộ lập tức kích hoạt Thì Chi Sa thứ hai, tiếp tục tu luyện.
Lần này hắn dùng rèn luyện áo nghĩa làm chủ, hiện tại trọng yếu nhất chính là tận lực rèn luyện áo nghĩa, tốt nhất nên rèn luyện tất cả đạt tới tám chuyển cực hạn mới đột phá Thần Ngưng Cảnh.
Hắn toàn tâm toàn ý rèn luyện thủy chi áo nghĩa, áo nghĩa bị lực lượng Âm Sát kết tinh rèn luyện, phối hợp với ý niệm chi tinh thoát ra khỏi phong ấn, tinh thần ý niệm vô cùng cường đại và Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn Quyết kết hợp với nhau, tốc độ không bằng rèn luyện kim chi áo nghĩa lúc trước nhưng khả quan hơn rất nhiều
Sở Mộ giống như biến mất trong tầm mắt mọi người, không có người nào gặp hắn trong ba tháng qua.
Nói là ba tháng, Sở Mộ lại biết hắn đã vượt qua sáu tháng.
Thời gian sáu tháng, hắn có tiến bộ rất rõ ràng.
Đầu tiên là sáu viên ý niệm chi tinh thoát khỏi phong ấn, tiếp theo là áo nghĩa tiến triển.
Âm Sát kết tinh không ngừng tiêu hao, Áo Nghĩa Đan không vẫn còn, thành quả rèn luyện áo nghĩa vô cùng rõ ràng, thủy chi áo nghĩa đạt tới ba chuyển, các loại áo nghĩa khác cũng đạt tới hai chuyển, không chi áo nghĩa cũng tiếp cận một chuyến.
Đã đến giờ, ba hạt Thì Chi Sa cũng tiêu hao không còn, Sở Mộ cũng chính thức cảm nhận được chỗ tốt từ Thì Chi Sa, hắn không có thu hoạch gì khi lĩnh ngộ lực lượng thời gian.
Rời khỏi mật thất bế quan, hắn đi vào phòng của mình, trên đường đi cũng có người nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Trở lại gian phòng của mình, nơi này không nhiễm hạt bụi, bởi vì nơi này có bố trí phong cấm chống bụi.
Sau khi Sở Mộ nghỉ ngơi liền tiếp tục tu luyện.
Rèn luyện áo nghĩa là nhiệm vụ cần thiết nhất.