Lúc này người hai đội khác lập tức đuổi theo Sở Mộ.
Tổng cộng có hơn bốn mươi kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đuổi giết, trong đó có ba người tu vi Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong, nếu có người nhìn thấy cảnh này không biết sẽ làm mắt bao nhiêu người rớt ra ngoài, bởi vì bọn họ đuổi giết một kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.
Hơn bốn mươi kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, tuy thực lực mỗi người đều không bằng chính mình nhưng liên thủ vẫn vô cùng đáng sợ, Sở Mộ cũng không nắm chắc đối kháng với đối phương, một khi bị đối phương vây quanh cũng bất lợi với mình.
Sau khi không ngừng lui ra sau, lộ tuyến dần xâm nhập vào trong Loạn Không Vực.
Bỗng nhiên Sở Mộ sởn gai ốc, hắn theo bản năng dời qua một bên, tại nơi hắn vừa tránh né xuất hiện khe hở đen kịt dài như ngón tay, lóe lên tức thì nhưng phóng thích khí tức làm người ta tuyệt vọng.
Vết nứt không gian!
Cũng may Sở Mộ né tránh kịp thời, nếu không một khi vào vết nứt không gian, chỉ sợ hắn sẽ bị xé nát và nuốt sạch.
Lúc né tránh cũng nhìn thấy vết nứt không gian xuất hiện, hắn khiếp sợ và hạ thấp tốc độ, lúc này có hai đạo kiếm quang của đám người phía sau đánh tới.
Sở Mộ cau mày, hắn hung ác phát động phản kích mãnh liệt, kiếm ý tám chuyển cực hạn và kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn dung nhập vào trong kiếm, kiếm quang phân hoá chém giết hai tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhập môn.
Nếu như tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành lúc trước bị Sở Mộ chém giết sẽ có người còn khinh thị và cho rằng hắn may mắn, như vậy hiện tại hai tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhập môn bị chém giết chắc chắn không phải may mắn.
Hoặc Sở Mộ là tuyệt thế thiên tài có thể dùng tu vi Nguyên Cực Cảnh chém giết Thần Ngưng Cảnh, hoặc là hắn có được bảo vật nghịch thiên cung cấp cho hắn năng lực như thế.
Bọn họ từng nghe nói qua yêu nghiệt Nguyên Cực Cảnh chém giết Thần Ngưng Cảnh, cho dù Tru Tâm Kiếm Vương năm xưa đại danh đỉnh đỉnh cũng không được, cho nên khả năng thứ hai rất lớn.
Lúc này kiếm quang truy kích đánh tới, kiếm quang phá không, Sở Mộ liên tục né tránh và phản kích, thỉnh thoảng có kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chết dưới thân kiếm của hắn.
Chém giết từng người, sắc mặt Sở Mộ không thay đổi giống như người lãnh huyết, không chút nương tay.
Không bao lâu đã có hơn mười kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chết dưới kiếm của Sở Mộ, người ba thế lực vừa tức vừa hận, hận không thể lập tức phanh thây xé xác Sở Mộ thành nhiều mảnh, phải biết bất cứ kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nào cũng là chủ lực trong thế lực của bọn họ.
Trong lúc đuổi giết, bất tri bất giác, Sở Mộ hoàn toàn xâm nhập Loạn Không Vực.
Lúc tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh thứ mười lăm chết dưới kiếm Sở Mộ, sắc mặt Sở Mộ lãnh khốc giống như thần ma, người khác nhìn thấy không rét mà run, kiếm của hắn là đoạt mệnh chi kiếm, cũng là tử vong chi kiếm.
Chỗ tốt khi lĩnh ngộ không chi áo nghĩa thể hiện ra, mỗi lần có vết nứt không gian xuất hiện là lúc Sở Mộ sớm có cảm ứng nên tránh né kịp thời.
Mỗi lần như thế Sở Mộ đều có thể tránh né vết nứt không gian, đám người đuổi giết không cói vận may như vậy, trong đó có người không cẩn thận va chạm với vết nứt không gian, vô thanh vô tức bị khe nứt không gian cắn nuốt, phần bị cắn nuốt hóa thành hư vô, bọn họ chết trong đau đớn.
Nhiều người giật mình khi thấy cảnh này, không ít người kinh hãi và lạnh buốt.
Những người còn lại dừng đuổi giết, bọn họ sợ hãi vết nứt không gian, chỉ có thể nhìn thấy Sở Mộ biến mất khỏi tầm mắt.
- Nơi này quá mức nguy hiểm, chúng ta lui ra ngoài trước.
- Truyền tin tức ra ngoài, điều động nhân thủ, phong tỏa bên ngoài, nhìn thấy có kiếm giả Nguyên Cực Cảnh xuất hiện phải lập tức động thủ.
Bọn họ vô cùng hận Sở Mộ, hận không thể lập tức bắt lấy Sở Mộ sau đó rút gân lột da nghiền xương.
Đồng thời Sở Mộ cường đại lưu lại ấn tượng sâu sắc trong nội tâm bọn họ, ngay cả có bảo vật cũng vô cùng đáng sợ, kiếm thuật giống như đoạt mệnh chi kiếm cực kỳ kinh tâm động phách.
Sở Mộ xâm nhập vào trong Loạn Không Vực, khí lưu càng ngày càng hỗn loạn, lưu động biến hóa bất định, Sở Mộ lĩnh ngộ không chi áo nghĩa cho nên có cảm ứng với lực lượng không gian, bởi vậy hắn sinh ra cảm giác rung động tâm linh, nơi này tùy thời sẽ xuất hiện vết nứt không gian.
Mỗi khi đi một bước, Sở Mộ đều cẩn thận từng li từng tí, tinh khí thần tăng lên đỉnh phong, hắn không dám có chút phân tâm.
Tuy nơi này là hiểm địa nhưng không phải là không có kỳ ngộ, ít nhất ở loại địa phương này có thể cảm giác được lực lượng không gian chấn động hết sức rõ ràng.
Bên ngoài Loạn Không Vực lại có nhiều thân ảnh ngự không phi hành đến gần, đều là người của ba đại gia tộc trong thành Loạn Không, tu vi ít nhất đạt tới Nguyên Cực Cảnh.
Nhân số hơn ba trăm người, đủ thấy thực lực ba đại gia tộc cực kỳ cường đại.
Những kiếm giả Nguyên Cực Cảnh được mười mấy kiếm giả Thần Ngưng Cảnh dẫn dắt đã phân tán ra, hình thành tuyến phong tỏa, tướng mạo của Sở Mộ cũng bị đám kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đuổi giết vẽ ra, vừa nhìn đã có thể phân biệt rõ ràng.
Trừ hơn ba trăm kiếm giả Nguyên Cực Cảnh và mười mấy kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cầm đầu ra, còn có ba kiếm giả đến chậm.
Ba kiếm giả này tuổi tác không nhỏ, bộ dáng hơn năm mươi mấy tuổi, khí độ bất phàm, thực lực không tầm thường.
Ba người bọn họ đáp xuống, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh của ba đại gia tộc đi lên hành lẽ, bộ dạng cực kỳ cung kính.
Ba người này là cao thủ số một số hai trong mỗi gia tộc, mỗi người đều có tu vi Thần Ngưng Cảnh viên mãn, thực lực vô cùng cường đại.
- Nói rõ tình hình cụ thể.
Một trong ba người lên tiếng hỏi thăm.
- Vâng, người tuổi tác không lớn, tướng mạo vẫn chưa tới ba mươi tuổi...
Lúc nói tới Sở Mộ, nói rõ Sở Mộ chém giết hơn mười kiếm giả Thần Ngưng Cảnh thì ngữ khí biến thành tức giận.
- Nguyên Cực Cảnh chém giết Thần Ngưng Cảnh...
Sắc mặt ba người chấn động, hơn nữa còn liên tục chém giết mười mấy người.
Người như thế, nếu không phải có bảo vật vô cùng nghịch thiên, mà là dựa vào thực lực chém giết, tuyệt đối là thiên tài cấp yêu nghiệt.
Ba người nhìn nhau, đều nhìn thấy ngưng trọng trong mắt nhau.
Nhân vật như thế, có thể không đắc tội tốt nhất không đắc tội, cho dù đối phương mượn nhờ bảo vật cũng như thế, nếu đã đắc tội, đối phương còn kém giết mười mấy kiếm giả Thần Ngưng Cảnh xem như kết tử thù, không giải quyết không được.