Tu vi kiếm khí của Sở Mộ tăng lên tới Hóa Khí cảnh tiêu thành, đây còn là hắn dùng toàn lực ngăn chặn kiếm khí gia tăng, không ngừng rèn luyện kiếm khí. Từng lần lại từng lần, khiến cho kiếm khí trở nên vô cùng tinh thuần. Tàng Phong quyết của hắn thu liễm tất cả kiếm khí chấn động, trong mắt người khác, hắn không có một chút tu vi kiếm khí nào.
Bất quá không có ai để ý, bởi vì Sở Mộ bày ra thuật luyện đan cao siêu, thực lực gì đó chỉ là thứ yếu.
Trong thời gian này xảy ra một chuyện tương đối quan trọng. Một vị trưởng lão của Thiên Đan lâu đi vào trong Biên Hoang thành, yết kiến Sở Mộ, đáp ứng đưa cho Sở Mộ vô số chỗ tốt. Muốn đào Sở Mộ đi Thiên Đan lâu, trở thành Luyện đan sư của Thiên Đan lâu.
Sở Mộ không chút do dự cự tuyệt, cũng không để cho đối phương nói tiếp. Hắn cường thế như vậy khiến cho sắc mặt của vị trưởng lão Thiên Đan lâu này đại biến, lúc đang muốn phát tác thì trên người Sở Mộ tản mát ra khí thế mạnh mẽ, chèn ép hắn, kiếm áp kinh khủng khiến cho hắn thiếu chút nữa hít thở không thông.
Phải biết rằng tu vi của vị trưởng lão Thiên Đan lâu này đạt tới Nguyên cực cảnh đại thành a.
Đến lúc này Thiên Đan lâu rốt cuộc cũng có thể xác định, tu vi của Sở Mộ tối thiểu là Nguyên cực cảnh viên mãn. Tuổi trẻ như vậy đã có tu vi như thế, hơn nữa còn có thuật luyện đan tinh xảo, xuất thân tuyệt đối phi phàm. Nói không chừng là đệ tử thiên tài của thế lực cường đại nào đó.
Thiên Đan lâu tiến thêm một bước, xác định không thể chọc vào Sở Mộ được.
- Qua một năm nữa hẳn là ngày Thiên Hoang Địa cung tuyển người. Khi đó ta sẽ rời đi, mà Tần Dương tới lúc đó có lẽ chỉ có thể luyện chế tới đan dược Lục phẩm.
Trong phòng, Sở Mộ vừa tu luyện xong, thầm nghĩ.
- Từ nay về sau Tiểu Đan các phát triển thế nào đành phải xem vào Tần Dương và Nạp Lan Phong Hoa. Như vậy đan dược thất phẩm và ngoài thất phẩm ta cũng không đụng tới.
Có đan phương, hắn có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm và ngoài thất phẩm. Đến lúc đó sinh ý của Tiểu Đan các tự nhiên rất tốt. Nhưng mà Sở Mộ chung quy vẫn phải rời đi, Tiểu Đan các không có đan dược ngoài thất phẩm bán tiếp, khi đó sẽ là một loại đả kích.
Thuân theo tự nhiên thì tốt hơn, coi như có đan dược ngoài Thất phẩm cũng là do Tần Dương luyện chế, bất quá, hẳn phải nhiều năm về sau mới được.
Ngày hôm sau, trong Tiểu Đan các có mấy người tới. Sau khi tự báo họ tên, sắc mặt Nạp Lan Phong Hoa bỗng nhiên đại biến.
Vũ Văn Vô Thiên là nhị thiếu gia của Vũ Văn gia tộc, một trong năm thế lực lớn của Ngạo Hoang thành, một thành trì cao cấp. Năm nay hai mươi lăm tuổi, tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, thiên phú tu luyện bình thường, yêu thích sắc đẹp, đã có thê thiếp, lại còn cùng với một đám hồ bằng cẩu hữu, thường đi qua đi lại những nơi ăn chơi trác táng, là thiếu gia ăn chơi điển hình.
Ngẫu nhiên có lần Vũ Văn Vô Thiên ở trong Hoang Hỏa thành nhìn thấy Nạp Lan Phong Hoa, sau đó hắn đã có ý niệm thu nạp Nạp Lan Phong Hoa làm thiếp trong đầu. Đồng thời còn phái người tới cầu hôn với Nạp Lan gia tộc.
So với Vũ Văn gia tộc, Nạp Lan gia tộc quá yếu ớt, lại thêm chỗ tốt mà Vũ Văn Vô Thiên đồng ý. Nếu như Nạp Lan Phong Hoa gả cho hắn làm thiếp, hắn sẽ xúc tiến cho Nạp Lan gia tộc phát triển, hơn nữa còn có thể dừng chân trong Ngạo Hoang thành.
Nạp Lan gia tộc đương nhiên cao hứng không thôi, căn bản không thèm để ý tới ý kiến của Nạp Lan Phong Hoa, trực tiếp muốn gả Nạp Lan Phong Hoa làm thiếp cho Vũ Văn Vô Thiên. Còn nói cái gì mà tất cả vì gia tộc.
Nạp Lan Phong Hoa không đồng ý, lấy cái chết bức bách. Cuối cùng một vị trưởng lão trong Nạp Lan gia tộc đưa ra ý kiến. Cho Nạp Lan Phong Hoa một lần cơ hội, phát triển Tiểu Đan các ở Biên Hoang thành. Mở rộng thị trường đan dược ở Biên Hoang thành, đứng vững gót chân. Chỉ cần Nạp Lan Phong Hoa có thể làm được, gia tộc cũng sẽ không buộc nàng gả cho Vũ Văn Vô Thiên.
Nạp Lan Phong Hoa đồng ý, nàng chỉ muốn chống lại, vốn cho rằng sẽ kết thúc một cách thảm khốc. Nhưng mà Sở Mộ lại mang tới cho nàng hi vọng.
Đây là lý do Nạp Lan Phong Hoa đi vào trong Biên Hoang thành, thị nữ Tiểu Hoàn dùng những lời lẽ ngắn gọn nhất nói với Sở Mộ, cả quá trình chỉ mất hơn mười tức mà thôi.
Nạp Lan Phong Hoa cũng không ngờ rằng Vũ Văn Vô Thiên này lại tới Biên Hoang thành, còn tìm tới Tiểu Đan các.
Vũ Văn Vô Thiên đương nhiên là vì Nạp Lan Phong Hoa mà tới, đi theo hắn còn có người hầu của hắn, một vị lão giả và bốn gã kiếm vệ.
Tu vi bản thân Vũ Văn Vô Thiên đạt tới Khí Hải cảnh nhập môn, khí tức cũng không ổn định. Hiển nhiên vừa mới đột phá Khí Hải cảnh, hơn nữa là mượn nhờ lực đan dược đột phá. Người hầu của hắn hai mươi mấy tuổi, tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành, bốn kiếm vệ còn lại tu vi đều đạt tới Cửu Chuyển cảnh chuyển thứ sáu. Còn lão giả kia, một thân khí tức nội liễm, nhìn rất bình thường. Nhưng mà Sở Mộ thoáng cái đã nhìn ra hắn ta có tu vi Nguyên cực cảnh tiểu thành.
Không hổ là gia tộc trong thành trì cao cấp, vậy mà lại để cho một vị cao thủ Nguyên cực cảnh tiểu thành đi làm hộ vệ tùy thân.
- Phong Hoa muội tử, hơn năm không gặp, nàng còn hấp dẫn hơn.
Vũ Văn Vô Thiên nở nụ cười ngả ngớn, nhìn Nạp Lan Phong Hoa, vừa nói vừa bước tới. Còn vươn tay muốn vuốt ve mặt Nạp Lan Phong Hoa.
Vẻ mặt Nạp Lan Phong Hoa lạnh lẽo, vội vàng lui về phía sau hai bước, trong mắt hiện lên hàn ý.
- Vũ Văn công tử, xin tự trọng.
Đối với hành vi ngả ngớn của Vũ Văn Vô Thiên, hộ vệ của hắn và lão giả, tôi tớ không có ngăn cản. Bởi vì bọn hắn cũng biết tính cách của công tử nhà mình ra sao.
- Phong Hoa muội tử, sớm muộn gì nàng cũng trở thành người của ta. Bây giờ chúng ta chẳng qua sớm thân cận một chút mà thôi.
Vũ Văn Vô Thiên cười đùa, lại một bước tới gần.
Thị nữ Tiểu Hoàn lóe lên, thân ảnh ngăn lại trước mặt Nạp Lan Phong Hoa, cũng ngăn cản Vũ Văn Vô Thiên, nàng nhìn hằm hằm vào Vũ Văn Vô Thiên.
- Tránh.
Vũ Văn Vô Thiên vốn khẽ giật mình, tiếp theo cả giận nói. Khí thế cường hãn tràn ra, trùng kích Tiểu Hoàn. Tiểu Hoàn chỉ cảm thấy giống như mình sắp bị lăng trì, sắc mặt trắng bệch. Toàn thân run rẩy, lại cắn chặt răng, gắt gao chống đỡ.
- Nếu không cút, ngươi sẽ chết.
Vũ Văn Vô Thiên cả giận nói, sát khí lóe lên. Tiểu Hoàn nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã xuống. Được Nạp Lan Phong Hoa đỡ lấy, cả quá trình cực nhanh, Nạp Lan Hạc không có kịp phản ứng.