Sở Mộ là người thứ ba tinh luyện dược liệu hoàn tất, mang tới cho Trần Kỳ Cốc một tia chờ mong.
Bắt đầu dung luyện đan dược, đưa tinh hoa dược dịch vào, động tác của Sở Mộ như hành vân lưu thủy, vô cùng tự nhiên, hài hòa.
Mà thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư đã đem toàn bộ tinh hoa dược liệu bỏ vào trong lò đan, bắt đầu dung luyện.
Thanh niên Luyện Đan sư lần đầu thi triển ra thủ pháp luyện đan của nhất mạch hắn. Là Thiết chỉ bát thức, mà trung niên Luyện đan sư kia thì thi triển ra Thất Thượng bát hạ Thập Ngũ kích.
Ngược lại, Sở Mộ vẫn dùng thủ pháp luyện đan trụ cột.
Sở Mộ là người thứ ba thu lò đan. Trước hắn là thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư. Nhìn ánh mắt của bọn hắn, tràn ngập tự tin.
Đợi tới lúc tất cả Luyện Đan sư luyện chế Đại Hoàn đan hoàn tất, lập tức có người trình đan dược lên, lại để cho Trần Kỳ cốc xem xét.
Luyện đan sư luyện đan, quan trọng nhất là phải xem phẩm chất và đan thành có bao nhiêu.
Xem xét qua, Trần Kỳ Cốc lần nữa tuyên bố loại bỏ bốn người, bốn người khác thì tấn cấp lên vòng bán kết, Sở Mộ cũng ở trong đó.
Nghỉ ngơi nửa canh giờ, vòng bán kết bắt đầu.
Lần này là luyện chế đan dược thất phẩm, Hỏa Hoang đan.
Hỏa Hoang đan là một loại đan dược phụ trợ tu luyện, áp dụng trên người Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn và tiểu thành. Có thể rèn luyện kiếm khí hoang hệ, rất là hữu hiệu. Kiếm khí càng thêm tinh thuần.
Vòng bán kết cuối cùng có hai người bị loại bỏ, hai người tấn cấp tới trận chung kết cuối cùng.
Lúc Sở Mộ vẫn còn nghiên cứu đan phương, thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư đã bắt đầu tinh luyện tinh hoa dược liệu. Quả thực, đối với bọn hắn mà nói, bọn hắn chiếm ưu thế rất lớn.
- Xem ra trận chung kết hẳn là của hai người bọn hắn.
Trần Kỳ Cốc thầm nghĩ, ánh mắt đảo qua trên mặt thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư kia.
Chợt, hắn lại nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt có chút tiếc hận.
- Bất quá là một hạt giống thủ pháp trụ cột rất là vững chắc. Chờ sau khi trận đấu chấm dứt lại tiếp xúc một chút. Nếu như nhân phẩm tốt, có thể thu làm đệ tử, truyền thừa y bát.
Trần Kỳ Cốc thầm nghĩ.
Sở Mộ vẫn sử dụng thủ pháp luyện đan cơ bản, trong mắt người khác, căn bản không có chỗ nào xuất sắc. Lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào thanh niên Luyện đan sư và trung niên luyện đan sư kia.
Tần Dương thì nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương.
Hắn rất có lòng tin với Sở Mộ, nhưng mà đối phương lại không đơn giản.
Rốt cuộc, bốn luyện đan sư luyện chế Hỏa Hoang đan hoàn tất. Lại một lần nữa hiện lên trước mắt Trần Kỳ Cốc.
Trần Kỳ Cốc đảo qua bốn Luyện Đan sư, thu hồi ánh mắt. Nhìn vào mấy viên đan dược trước mắt, nhìn kỹ, bỗng nhiên hắn còn tưởng rằng mình nhìn nhầm.
Một lúc lâu sau hắn mối tuyên bố loại bỏ hai gã Luyện đan sư.
- Không có khả năng.
Thanh niên Luyện Đan sư kia biến sắc, gầm nhẹ một tiếng. Hắn không tin, hắn không tin mình lại bị đào thải, không có cách nào tấn cấp vào chung kết.
Mà tấn cấp vào chung kết là Sở Mộ và trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu kia. Quả thực khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Thanh niên Luyện Đan sư dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Hắn cảm thấy, người tấn cấp lên trận chung kết hẳn phải là mình và trung niên kia. Không ngờ cuối cùng lại là Sở Mộ.
- Trọng tài, ta có nghi vấn, hắn có tài đức gì mà có thể tấn cấp lên trận chung kết?
Thanh niên Luyện Đan sư tâm cao khí ngạo, không cho phép có loại thất bại này, cho nên hắn lập tức mở miệng.
- Tấn cấp lên cung kết, bởi vì phẩm chất đan dược mà hắn luyện ra còn trên người. Đan thành cũng không dưới ngươi.
Trần Kỳ Cốc nói.
- Điều này không có khả năng.
Thanh niên Luyện Đan sư kia không có cách nào tiếp nhận được chuyện này. Vẻ mặt Trần Kỳ Cốc lạnh lẽo, trên mặt hiện lên vẻ không vui.
- Ngươi đang nghi vấn trình độ của ta?
- Coi như ngươi là đệ tử Lão Thiết, cũng không có tư cách kêu gào trước mặt ta.
Trần Kỳ Cốc lạnh lùng nói.
Thanh niên Luyện Đan sư giống như bị một chậu nước lạnh dội lên đầu. hắn ý thức được người trươc mắt này là Luyện Đan tông sư, thân phận địa vị đều hơn hắn, đắc tội với đối phương rõ ràng là cách làm không sáng suốt.
Hắn oán hận trừng mắt nhìn Sở Mộ, rời khỏi ghế.
Cuối cùng chỉ còn lại Sở Mộ và trung niên Luyện đan sư của Thiên Đan lâu.
Lại được nghỉ ngơi nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ, Trần Kỳ cốc tuyên bố quy tắc trận chung kết.
Trận chung kết không giống như trước đó, không có nói cung cấp đan phương, do hai người tham dự trận chung kết tự mình báo ra dược liệu cần thiết. Thiên Đan lâu thì phụ trách cung cấp dược liệu, bất quá cao nhất không thể vượt quá thập phẩm.
Nói cách khác Sở Mộ phải tự mình giải quyết vấn đề đan phương.
Hiện tại người ngay ở chỗ này, trận chung kết sắp bắt đầu, Sở Mộ căn bản không có bất kỳ cơ hội ào đi tìm đan phương phù hợp. Đối với hắn mà nói, vô cùng bất lợi.
Về phần trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu, hắn nao nao, nhưng lại bình thường. Hắn là Luyện Đan đại sư của Thiên Đan lâu, đan phương trong đầu hắn không ít, chỉ cần tìm ra một loại có khả năng nắm chắc chiến thắng trong đó là được.
Đầu Tần Dương đổ mồ hôi lạnh, từ lúc hắn bắt đầu tiếp xúc với Sở Mộ, đan dược Sở Mộ luyện chế. Đan phương đều do Tiểu Đan các cung cấp. Cao nhất cũng chỉ đạt tới tứ phẩm. Từ điểm này có thể suy đoán, rất có thể Sở Mộ không nắm giữ đan phương gì.
Nếu như không có đan phương, trận chung kết này không cần so. Sở Mộ nhất định sẽ thua. Đám người Nạp Lan Phong Hoa cũng vô cùng khẩn trương, chuyện này liên quan tới tiền đồ của Tiểu Đan các và vận mệnh của Nạp Lan Phong Hoa.
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, nhưng mà đầu óc lại nhanh chóng chuyển động, trận chung kết này hắn không thua được.
Bên kia, trung niên Luyện Đan sư kia đã chọn xong, hơn nữa còn đem dược liệu của loại đan dược hắn muốn luyện chế viết ra. Mà lúc này Sở Mộ vẫn còn đang suy nghĩ.
Không có cơ hội đi tìm đan phương, đành phải từ trong trí nhớ truyền thừa lấy ra, tìm đan phương thích hợp.
Đang phương trong trí nhớ truyền thừa cũng không ít, nhưng tuyệt đại đa số đều không thích hợp với Thiên Hoang giới, Sở Mộ phải từ trong đó tìm ra một loại đan phương thích hợp với Thiên Hoang giới, lại phù hợp với trận đấu hiện tại.
Tư duy của Sở Mộ so với tia chớp còn nhanh hơn nhều. Từng đan phương hiện lên trong đầu Sở Mộ,như là thoáng qua.