Nạp Lan Phong Hoa kiên trì như vậy, Sở Mộ cũng không có cự tuyệt tiếp. Bất quá hắn có suy nghĩ của mình, có một ngày hắn vẫn phải rời đi. Cho nên kỳ thực năm thành sở hữu chỉ là râu ria mà thôi.
- Ngươi nên nghĩ cho kỹ. Thiên Đan lâu chúng ta hùng cứ Biên Hoang thành vài chục năm qua. Tài nguyên phong phú, nội tình thâm hậu, tài lực lại càng không phải là tồn tại mà Tiểu Đan các có thể so sánh. Chúng ta còn có rất nhiều Luyện đan sư, ngươi có thể trao đổi với bọn họ.Còn có rất nhiều ghi chép về luyện đan mà ngươi có thể xem qua.
Trưởng lão Thiên Đan lâu nói, đổi lại là Luyện Đan sư khác, nhất định sẽ động tâm, nhưng mà Sở Mộ lại không quan tâm.
- Ngươi có thể đi rồi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Ngươi...
Trưởng lão Thiên Đan lâu cứng họng, chợt tức giận, hung hăng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ:
- Rất tốt, hi vọng ngươi nhớ kỹ lựa chọn của mình. Cũng phải nhớ kỹ lời ta nói. Biên Hoang thành chính là địa bàn của Thiên Đan lâu, cho ngươi ba ngày chuẩn bị. sau ba ngày, rời khỏi Biên Hoang thành, nếu không cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi.
Để lại một câu nói tràn ngập ý uy hiếp, trưởng lão Thiên Đan lâu quay người rời đi.
- Sở huynh, nếu không huynh nên rời Biên Hoang thành trước đi.
Nạp Lan Phong Hoa nói, Thiên Đan lâu uy hiếp không phải là lời nói chơi.
- Không cần.
Sở Mộ lắc đầu, chỉ là một Thiên Đan lâu, hắn không có đặt vào trong mắt.
- Như vậy để cho đám người Vương giai bảo hộ Sở huynh đi.
Nạp Lan Phong Hoa nói.
- Bọn họ là hộ vệ của ngươi.
Sở Mộ nói, thực lực của hắn chỉ có mình hắn hiểu rõ, căn bản không cần bảo hộ.
Nhưng mà Nạp Lan Phong Hoa lại có ý như vậy, cuối cùng, ba hộ vệ trong đó bảo hộ Sở Mộ. Ba người khác bảo hộ Nạp Lan Phong Hoa.
Luyện đan thất của Tiểu Đan các tạm thời giao cho Tần Dương. Sở Mộ thì rời khỏi Tiểu Đan các, trở về đình viện trước kia.
Ba hộ vệ dừng lại ngoài cửa, bảo trì cảnh giác cao độ.
Nếu như trước kia bọn hắn nhất định sẽ không muốn. Nhưng hiện tại, bọn hắn hết sức vui vẻ.
Mặc dù nói Thiên Đan lâu cho Sở Mộ ba ngày. Nhưng mà không có cách nào cam đoan người Thiên Đan lâu sẽ hành động ngay lập tức. Trước tiên cho Sở Mộ một cảnh cáo rồi nói sau.
Phải biết rằng hiện tại Sở Mộ vô cùng quan trọng, liên quan tới tiền đồ của Tiểu Đan các, cũng trực tiếp liên quan tới vận mệnh của Nạp Lan Phong Hoa.
Ba Kiếm giả Khí Hải cảnh đứng ngoài cửa, Sở Mộ hơi lắc đầu, ngồi xếp bằng trên giường. Bắt đầu tu luyện kiếm khí quyết.
Hắn định làm cho trụ cột càng thêm vững chắc. Bởi vậy hắn lần lượt rèn luyện Đại hoang kiếm khí, khiến cho Đại Hoang kiếm khí càng trở nên tinh thuần. Vì ngày sau tu luyện Thiên Hoang kiếm khí đánh xuống trụ cột càng thêm kiên cố.
Chỉ cần hắn nguyện ý, có thể đột phá nhanh hơn nữa, tăng trưởng tu vi trong thời gian ngắn, lần nữa đem tu vi đột phá tới Nguyên cực cảnh cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Nhưng mà chính là bởi vì như vậy cho nên Sở Mộ mới không có ý để cho tu vi tăng nhanh như vậy, hắn làm vậy hoàn toàn là muốn đánh xuống căn cơ vững chắc cho mình.
Đại Hoang kiếm khí vận chuyển rất nhiều chu thiên, càng thêm tinh thuần. Sở Mộ duỗi một ngón tay ra, một đạo kiếm khí màu vàng như hạt cát phun ra nuốt vào, không thấy tạp chất. Độ tinh thuần kia khiến cho người ta khiếp sợ, nhưng mà Sở Mộ vẫn không cảm thấy đủ.
Thu hồi Đại Hoang kiếm khí, Sở Mộ có thể cảm nhận được bên ngoài có ba tiếng hít thở, cho dù vô cùng yếu ớt, mà bên ngoài đã dần dần vào đêm.
Mãi tới đêm khuya, thân thể Sở Mộ nhoáng lên một cái, từ trong cửa sổ bay ra, không phát ra một chút thanh âm nào, lặng lẽ đóng lại cửa sổ, không làm kinh động ba người hộ vệ.
Coi như tu vi Sở Mộ hạ thấp trên phạm vi lớn, trước mắt cũng chỉ có Kiếm Khí cảnh thập đoạn. Nhưng mà hắn vẫn là một cao thủ chân chính, Phi Huyền Huyễn Không bộ vẫn có thể thi triển, lóe lên một cái đã rời khỏi đình viện. Giống như là một cơn gió nhẹ rời khỏi đình viện.
Đêm khuya, Biên Hoang thành rất là yên tĩnh, trên đường phố không có đèn dầu, cũng không thấy bóng dáng một ai. Một mảnh đen kịt, vươn tay khó nhìn thấy được năm ngón.
Lúc này tuyệt đại đa số mọi người đã tiến vào mộng đẹp. Chỉ thi thoảng có tiếng gõ mõ vang lên, khiến cho đêm tối càng thêm vài phần tịch mịch.
Thân ảnh Sở Mộ hóa thành một đạo khói nhẹ, chạy như bay trên đường phố, vô thanh vô tức, lại giống như u linh, khiến cho người gõ mõ không phát hiện ra được gì.
Mục tiêu của Sở Mộ tự nhiên là Thiên Đan lâu.
So với việc bị động uy hiếp, còn không bằng chủ động xuất kích. Hắn cũng không quan tâm đối phương biết thực lực mình. biết rõ càng tốt, lực uy hiếp mười phần, hắn cũng không sợ đối phương tới tìm phiền toái.
Mặc dù nói không quá quen với Biên Hoang thành này, nhưng mà kiến trúc của Thiên Đan lâu cũng vô cùng khiến cho người ta dễ chú ý. Bởi vậy không bao lâu Sở Mộ đã tới gần Thiên Đan lâu, nhanh chóng tới gần.
Thiên Đan lâu có hộ vệ thông thường, tu vi đều đạt tới Hóa Khí cảnh, ở thành trì cấp thấp như Biên Hoang thành này mà nói. Hóa Khí cảnh có thể gọi là cao thủ, mà Khí Hải cảnh là đại cao thủ. Nếu như Kiếm giả cấp bậc vượt quá Khí Hải cảnh thì coi như là cường giả.
Không chỉ nói Kiếm giả Hóa Khí cảnh, coi như là Kiếm giả Nguyên cực cảnh cũng khó có thể phát hiện ra hành tung của Sở Mộ. Cho nên Sở Mộ đơn giản đã lách qua được hộ vệ của Thiên Đan lâu, tiến vào bên trong Thiên Đan lâu.
Tinh thần ý niệm mạnh mẽ đã sớm phóng ra, bao trùm cả Thiên Đan lâu. Toàn bộ mọi thứ trong Thiên Đan lâu đều bị hắn nhìn rõ ràng.
Thiên Đan lâu tổng cộng có bốn tầng, lâu chủ Thiên Đan lâu ở lại tầng thứ tư, lúc này hắn ta vẫn chưa ngủ.
...
Lâu chủ Thiên Đan lâu lúc này đang xoa huyệt thái dương của mình, bởi vì hắn vừa mới nghĩ tới chuyện của Sở Mộ.
- Hị vọng ngươi thức thời một ít, nếu không...
Lâu chủ này âm trầm lên tiếng.
- Nếu không thì sao?
Một đạo thanh âm lạnh nhạt vang lên.
- Ai?
Bản thân lâu chủ Thiên Đan lâu là một Kiếm giả cường đại có tu vi Cửu Chuyển cảnh bát chuyển, phản ứng cực kỳ mau lẹ. Hắn đứng dậy, nắm thanh kiếm bên cạnh, rút ra một nửa. Thân kiếm sáng loáng, phản xạ ra ánh sáng chói mắt. Một tia hàn ý lạnh lẽo tràn ngập bốn phía. Hai mắt hắn càng thêm lợi hại, như xuyên thủng không khí.
Từ trên phản ứng của lâu chủ Thiên Đan lâu này cũng có thể thấy được sức chiến đấu của hắn không tầm thường. Kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú.