Mọi người thấp giọng hô, chợt biến sắc. Trên mặt Nạp Lan Phong Hoa cũng hiện lên vẻ thất vọng.
Tinh lực đan, đan dược nhất phẩm, là đan dược cấp thấp nhất giữa mấy loại đan dược, giá trị cũng không cao.
- Ta còn tưởng rằng có kinh hỉ gì chứ? Hóa ra lại là TInh lực đan cấp thấp nhất.
Thị nữ Tiểu Hoàn lại nói móc Sở Mộ.
Tần Dương thì nhìn chằm chằm vào khỏa Tinh Lực đan màu vàng nhạt, mắt không nháy lấy một cái. dần dần, ánh mắt trở nên ngưng trọng, chân bước đi qua.
- Nạp Lan tiểu thư, có thể đưa đan dược cho ta xem một chút hay không?
Vừa nói, thanh âm của tần Dương cũng run rẩy nhè nhẹ.
Nạp Lan Phong Hoa đưa đan dược cho Tần Dương. Tần Dương cẩn thận quan sát từng tí một, hắn lấy tay cầm lên, lại dùng mũi ngửi. Hắn chỉ cảm thấy có một mùi đan dược nhàn nhạt tràn ra, khiến cho tinh thần hắn chấn động. Hắn lại cẩn thận nhìn chằm chằm vào đan dược trong tay. Xem xét từ tất cả các góc độ, càng nhìn càng thấy kích động.
- Sở đại sư, xin hỏi đây có phải là Tinh lực đan phẩm chất vô hạn hay không?
Tần Dương đang kích động đột nhiên quay người về phía Sở Mộ, cúi đầu thật sâu với Sở Mộ. Đồng thời miệng còn gọi một tiếng đại sư. Lúc hắn nói ra lời này khiến cho mọi người giật mình, tiếp đó lại kinh hãi.
Nạp Lan gia tộc làm sinh ý đan dược là chủ yếu. Tuy rằng Nạp Lan Phong Hoa không biết luyện đan, trên phương diện phân biệt đan dược cũng không quá nổi bật. Nhưng mà đối với kiến thức cơ bản vê đan dược lại rất quen thuộc. Mà thị nữ của nàng, Tiểu Hoàn cũng có chút hiểu biết về đan dược. Mà chưởng quỹ, bởi vì là tinh anh của cửa tiệm đan dược, cho nên cũng phải hiểu.
Cái gọi là phẩm chất vô hạ là phẩm chất của đan dược.
Cùng một khỏa đan dược, căn cứ là độ tinh thuần của tinh hoa dược dịch và kỹ xảo, thủ pháp trong quá trình luyện chế, cùng với lúc thành đan và thu đan làm thế nào.... Một khi khác nhau, sẽ xuất hiện phẩm chất khác nhau. Từ thấp tới cao, có thể phân chia là thô thảo, phổ thông, tinh lương, vô hạ, hoàn mỹ. Chia thành năm loại phẩm chất như vậy.
Phẩm chất cao thấp của đan dược ảnh hưởng tới việc phát huy của dược hiệu và đan độc bao nhiêu.
Dược nào cũng có ba phần độc. Đan dược tuy rằng là tinh hoa, tinh túy của dược liệu mà ra. Nhưng mà cũng có chút độc tính, nhiều lần phục dụng đối với con người cũng không tốt. Bởi vậy đan dược phẩm chất càng cao, tai họa ngầm càng ít, hơn nữa trình độ phát huy của dược liệu càng lớn.
Nghe nói đan dược đạt tới phẩm chất hoàn mỹ, không có tai họa ngầm, hơn nữa dược hiệu còn phát huy mười phần mười.
Bất quá đan dược phẩm chất hoàn mỹ là một truyền thuyest.
Phẩm chất có thể đạt tới Vô Hạ đã rất cao. Luyện đan học đồ như Tần Dương, khi luyện chế Tinh Lực đan, đại đa số cũng chỉ có phẩm chất Thô thảo, nếu như biểu hiện tốt, còn có thể đạt tới phẩm chất bình thường.
Cầm đan dược phẩm chất Vô Hạ trong tay, hắn kích động, hết sức kích động.
Nạp Lan Phong Hoa há hốc mồm, đổ ra từng hạt đan dược. Trừ Tinh Lực đan ra còn có Kim sang đan, Bổ Huyết đan và Tiểu Hoàn đan. Trải qua Tần Dương tự mình kiểm chứng, toàn bộ đều đạt tới phẩm chất Vô Hạ.
Bình sứ thứ năm mở ra, đổ ra một hạt đan dược, cũng là màu vàng nhạt, nhìn là Tinh lực đan, nhưng mà Tần Dương kiểm chứng qua, cả người vì kishc động mà không ngừng run rẩy.
- Xong.... Xong rồi... phẩm chất.... Hoàn mỹ....
Toàn thân Tần Dương giống như bị động kinh, điên cuồng run rẩy. Hai mắt trợn lớn, lắp bắp chỉ vào Tinh lực đan trong tay, vô cùng gian nan nói. Lập tức, lời hắn nói khiến cho cả nội sảnh như bùng nổ.
Khiếp sợ, sùng bái, đồng tử rung động. Trong lòng đủ loại cảm xúc không thể nào nói thành lời. Từng ánh mắt nhìn vào trên người Sở Mộ, phảng phất như đang nhìn kỳ tích vậy.
Đan dược phẩm chất Vô Hạ, đã khiến cho bọn hắn chấn động vô cùng. Tinh lực đan phẩm chất hoàn mỹ, càng khiến cho bọn hắn rung động tới mức không biết đông tây nam bắc.
Ngược lại, bản thân Sở Mộ thì lại lạnh nhạt. Hắn biết rõ, kỳ thực đây không phải là Tinh lực đan phẩm chất hoàn mỹ, chỉ có thể coi như nửa hoàn mỹ.
Bởi vì đan dược phẩm chất hoàn mỹ chính thức cần phải tinh lọc được dược dịch có độ tinh thuần mười phần. Dược dịch tinh hoa có độ tinh thuần chín thành chín cũng chỉ có thể coi như là nửa hoàn mỹ mà thôi.
Đương nhiên, trong mắt Luyện dược sư, đó là hoàn mỹ.
Tần Dương sùng bái Sở Mộ giống như là nước sông cuồn cuộn không ngớt. Vô Hạ, Hoàn mỹ, bất kể là một loại phẩm chất nào, cả đời hắn không có cách nào đạt tới.
Mà ngay cả đan dược phẩm chất tốt hắn cũng không có cách nào luyện chế ra được.
Đại sư, tuyệt đối là cấp bậc Đại sư. Toàn thân Tần Dương run rẩy, vì việc mình tận mắt nhìn thấy một vị đại sư mà kích động không thôi.
- Ta cần thêm dược liệu và đan phương nữa.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Không thành vấn đề.
Nạp Lan Phong Hoa nhanh chóng phản ứng, nàng không có chút do dự nào mà đồng ý. Thái độ của Sở Mộ quá rõ ràng, đối phương muốn tương trợ nàng. Loại cơ hội này bỏ qua, sau này sẽ không có nữa.
Nạp Lan Phong Hoa lập tức phân phó xuống dưới, còn vận dụng số tài chính còn lại, thu mua một lượng lớn dược liệu, hơn nữa còn thu mua đan phương khác.
- Ngươi đi theo ta.
Sở Mộ quét mắt nhìn Tần Dương rồi nói.
- Ta...
Tần Dương đang kích động vạn phần khẽ giật mình, há hốc mồm chỉ vào mình. Hắn thấy Sở Mộ quay người cho nên vội vàng đuổi theo.
- Tiểu thư....
Thị nữ Tiểu Hoàn cũng kích động lên tiếng.
- Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta...
Nạp Lan Phong Hoa hít sâu một hơi, thể hiện ra phong thái mà người thường không có được.
...
- Ta luyện chế đan dược, ngươi ở bên cạnh nhìn, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu đó là chuyện của ngươi.
Đi vào luyện đan thất, Sở Mộ nói với Tần Dương.
- Vâng.
Tần Dương vô cùng kích động, hắn cúi gập người hành lễ với Sở Mộ, thái độ kia nghiễm nhiên cho Sở Mộ là lão sư tôn kính nhất.
Phải biết rằng, Tần Dương bước vào con đường luyện đan đã được bảy tám năm, tất cả mọi thứ đều là do hắn tự học. Đạo luyện đan, bác đại tinh thâm, không có chỉ dẫn, không có dẫn đạo, không có học tập chính quy sẽ chỉ giống như tiến lên trong bóng đêm ở giữa biển mênh mông mà thôi. Vô số lần mất đi phương hướng. Bằng vào nhiệt huyết đối với luyện đan, cùng với ý chí kiên cường của bản thân, cuối cùng hắn cũng kiên trì được tới hôm nay.
Nhưng mà gian nan và chua xót trong đó, chỉ có mình hắn mới hiểu được, mới biết được.