Ba người trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù Tần Sơn Hà đã nói lúc trước Sở Mộ đại chiến với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, cho dù Sở Mộ đã từng nói qua mình từng chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhưng so với tận mắt nhìn thấy còn ngạc nhiên hơn, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang khó ức chế rung động trong lòng.
Thần Ngưng Cảnh cùng Nguyên Cực Cảnh là cái hào rộng không thể vượt qua, ít nhất bọn họ chưa từng nghe nói trong Tử Linh Châu xuất hiện thiên tài yêu nghiệt như thế.
Cho dù bọn họ không tham dự trận chiến đấu lần này, bởi vì thực lực quá yếu cho nên không dám tới gần, bởi vì dư âm cũng đủ miểu sát bọn họ.
Bọn họ đành phải ký thác kỳ vọng vào Sở Mộ, hi vọng Sở Mộ có thể chiến thắng đối phương.
Nội tâm không ngừng kâẩn trương, lòng bàn tay mồ hôi.
Kim Diễm Lôi không ngừng tấn công, mỗi kiếm tiếp xúc nhau đều sinh ra lực lượng vô cung đáng sợ, nhưng mỗi kiếm của Sở Mộ đang bộc phát ra lực lượng vô cùng đáng sợ, thậm chí còn cường đai hơn Kim Diễm Lôi.
Phần Huyết Biến chính là bí pháp cao thâm do Phần Huyết Kiếm Vương lưu lại, còn cao cấp hơn bí pháp Kim Diễm Lôi tu luyện không ít, cho nên sau khi thi triển có khả năng tăng phúc còn hiệu quả hơn Kim Diễm Lôi nhiều.
Biệt khuất, nội tâm Kim Diễm Lôi vô cùng biệt khuất, hắn vốn cho rằng sau khi sử dụng bí pháp liền có thể dùng tư thái nghiền áp chém giết Sở Mộ, không nghĩ tới Sở Mộ lại thi triển bí pháp, hơn nữa bí pháp của đối phương còn cường đại hơn bí pháp của hắn.
- Bí pháp càng cường đại tiêu hao càng lớn, tác dụng phụ càng rõ ràng, Sở Mộ thiên phú kinh người cũng chỉ là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh mà thôi, tuyệt đối không có khả năng sử dụng bí pháp cường đại trong thời gian dài, ta có thể quấn hắn tới khi bí pháp chấm dứt, đó là lúc tử kỳ của hắn tới rồi.
Kim Diễm Lôi tỉnh táo lại, hắn âm thầm cải biến sách lược.
Áp dụng tư thái triền đấu, Sở Mộ lập tức biết rõ suy nghĩ của đối phương, cho nên hắn càng cười lạnh.
Đúng thế, thi triển Phần Huyết Biến tiêu hao không nhỏ, nhưng tinh huyết của Sở Mộ do tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể cho nên tràn đầy hơn kiếm giả khác không ít, có thể chèo chống thời gian càng dài.
Kim Diễm Lôi chuyển công kích thành phòng thủ và chạy, lập tức cung cấp cho Sở Mộ cơ hội tấn công rất tốt.
Kiếm nhanh chóng, nhanh đến mức tận cùng, ngẫu nhiên trong một kiếm bộc phát lực lượng Nhập Cảnh cực hạn, lực lượng cường đại không gì sánh nổi.
Trong mỗi kiếm đều ẩn chứa Chấn Sơn Kính cực hạn, dưới trạng thái Phần Huyết Biến và thiêu đốt tinh huyết, lực lượng tăng lên nhanh như máy bơm nước, cũng như hút thuốc phiện làm người ta trầm mê vào trong đó, tinh thần ý niệm cũng bởi vì hưng phấn mà càng trở nên sinh động.
Tinh thần ý niệm sinh động có sức sống mạnh hơn, khống chế lực lượng mạnh hơn, thậm chí Sở Mộ âm thầm cảm giác được ý niệm chi lực có dấu hiệu dung nhập vào trong lực lượng khác, cho nên uy lực mỗi kiếm có tăng lên rất mạnh.
Trong loại trạng thái này, Sở Mộ không thể tĩnh tâm suy nghĩ, không cách nào xác định đâu là chân thật, đâu là ảo giác.
Hắn đánh ra một kiếm ngàn cân vào người Kim Diễm Lôi, đối phương giơ kiếm ngăn cản, đột nhiên trong kiếm bộc phát lực lượng cường đại đánh kiếm Kim Diễm Lôi rung động, ngay sau đó cổ tay Sở Mộ chuyển đổi, hắn xuất kiến đánh vào dưới kiếm Kim Diễm Lôi, lực lượng lại bộc phát đánh mạnh lên cao.
Thuận thế gọt ngón tay Kim Diễm Lôi, đau đớn làm kiếm lực của đối phương giảm bớt, kiếm của Kim Diễm Lôi bay lên không trung ngay sau đó Sở Mộ cầm kiếm đâm vào trái tim Kim Diễm Lôi.
Kim Diễm Lôi kinh hãi cho nên né tránh thật nhanh, hắn ránh né một kích có thể đâm xuyên qua ngực của mình, mũi kiếm dán chặt vào trái tim của hắn, hàn ý lạnh như băng sắp đông cứng trái tim, lực lượng mũi nhọn đáng sợ xâm nhập làm trái tim đau đớn như bị cắt nát.
Trọng thương!
Nội tâm sợ hãi không gì sánh kịp, đồng tử Kim Diễm Lôi mở to, hắn dùng thần niệm chi lực chèo chống không làm mình bất tỉnh, hắn lập tức bộc phát lực lượng mạnh nhất tấn công Sở Mộ nhanh như sấm sét, ngay sau đó hắn lại bỏ chạy nhanh như sấm sét, hoàn toàn không cần kiếm khí của mình.
- Sở Mộ, ngươi chờ, ta nhất định tự tay chém giết ngươi.
Dư âm vang vọng khắp thiên địa, đó là phẫn nộ gào thét, thân thể Kim Diễm Lôi lao nhanh gấp mấy lần vận tốc âm thanh.
Sở Mộ không rảnh để ý tới, một tia thần niệm công kích cuối cùng của Kim Diễm Lôi mang cho hắn chút phiền toái, hắn điều động tinh thần ý niệm và ba viên ý niệm chi tinh ngăn cản, tinh thần ý niệm cường đại ngưng tụy thành ý niệm chi kiếm đánh tan thần niệm chi lực của Kim Diễm Lôi.
Ba hô hấp, thần niệm chi lực của Kim Diễm Lôi bị đánh tan, Sở Mộ ý niệm chi lực của mình quá lớn, ba viên ý niệm chi tinh cũng ảm đạm.
Vội vàng đình chỉ vận dụng Phần Huyết Biến, dừng thiêu đốt tinh huyết, cảm giác suy yếu bao phủ thân thể, Sở Mộ vội vàng lấy Kim Văn Huyết Dương Đan ăn vào.
Trận chiến này quá hung hiểm, hơi không cẩn thận sẽ chết dưới kiếm Kim Diễm Lôi, cũng may cuối cùng Sở Mộ chiếm cứ thượng phong, Kim Diễm Lôi bị thương và cuối cùng liều lĩnh dùng thần niệm chi lực công kích, vì ngăn cản Sở Mộ tìm kiếm cơ hội thoát thân.
Nếu khi đó hắn sử dụng thần niệm chi lực công kích và công kích bồi theo, cố gắng hai ba lần là có thể chém giết Sở Mộ, nhưng làm như thế hắn cũng phải trả cái giá không nhỏ.
Vào thời khắc sống chết nên không suy nghĩ nhiều, Kim Diễm Lôi lựa chọn thoát đi, hắn đã cực kỳ kiêng kị Sở Mộ, thậm chí hắn đã sợ hãi, một lòng muốn chém giết Sở Mộ nhưng thời khắc cuối cùng thiếu tàn nhẫn, không có chính thức liều lĩnh quyết tâm tìm đường sống trong cõi chết.
- Đội trưởng.
Ba người Tần Sơn Hà vội vàng chạy tới.
- Ta không sao.
Sở Mộ nói, giọng nói suy yếu, sắc mặt tái nhợt do tiêu hao rất nhiều tinh huyết, cũng may dược lực Kim Văn Huyết Dương Đan bộc phát rất mạnh, đem sau đó hắn lập tức bổ sung tinh huyết trở về cho nên Sở Mộ cảm giác suy yếu giảm bớt.
- Đội trưởng, ngươi an tâm khôi phục đi.
Đồ Cương nói.
Ba người hình thành tam giác vây quanh bảo hộ Sở Mộ.
Sở Mộ ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp, khôi phục lực lượng bản thân.
Tinh thần ý niệm, kiếm nguyên, tinh huyết...
Mấy canh giờ trôi qua, sắc trời tối tăm tiến vào đêm tối, rốt cuộc Sở Mộ đã khôi phục, mệt nhọc diệt hết, tinh khí thần tràn đầy.
- Đội trưởng, Kim Diễm Lôi không chết, ngày sau hắn sẽ tới nữa không?
Tần Sơn Hà hỏi, hăn có cảm giác nguy cơ rất lớn.