Kiếm thuật của Tần Sơn Hà thay đổi rất lớn, trở nên khó lường làm mắt Sở Mộ sáng rực.
Cự kiếm rất lớn, rất nặng, theo đường kiên cường bạo lực. Đoản kiếm gắn vào thì nhẹ nhàng mà quỷ dị. Kiên cường bạo lực và nhẹ nhàng quỷ dị cùng có trên một thanh kiếm khí.
Đặc biệt kiếm thuật của Tần Sơn Hà khác với hai tay cầm kiếm, hai thanh kiếm một dài một ngắn, một thô một mảnh hợp nhất, có thể công kích cả hai bên.
Chớp mắt là một kiếm mạnh mẽ cuồng bạo, giây sau thành đường kiếm nhẹ nhàng quỷ dị. Bộ pháp của Tần Sơn Hà thay đổi rất lớn, như đi giữa núi sông, nháy mắt xa xôi, chớp mắt tới gần.
Kiểu chợt xa chợt gần làm đám Kiếm Giả đứng xem cảm giác như thị giác thác lọan, mỏi mắt. Tư Không Chiến nheo mắt, đôi mắt như biến thành hai vì sao, gã bỗng đâm kiếm ra.
Kiếm của Tư Không Chiến lấp lánh ánh sao, đường kiếm vung ra như sao sáng đầy trời lưu động.
Hơi thở áo nghĩa đặc biệt khuếch tán.
Sở Mộ giật bắn người:
- Tinh Thần áo nghĩa!
Tinh Thần áo nghĩa là một trong những áo nghĩa cơ bản.
Nói đơn giản thì trừ áo nghĩa biến dị ra áo nghĩa khác đều thuộc phạm vi áo nghĩa cơ bản, Không chi áo nghĩa tối cao cũng không ngoại lệ.
Cùng là áo nghĩa cơ bản nhưng chia ra cao thấp. Ví dụ áo nghĩa bị chia thành ba tầng thì Thời chi áo nghĩa, Không chi áo nghĩa là tầng một, Tinh Thần áo nghĩa là tầng hai, các áo nghĩa ngũ hành bát tướng khác thuộc tầng ba.
Áo nghĩa biến dị tinh thuần hơn áo nghĩa cơ bản, nhưng khi áo nghĩa đến viên mãn bắt đầu trải qua rèn luyện thì ưu thế dần biến mất. Nên áo nghĩa biến dị chỉ có tác dụng rõ ràng trước khi áo nghĩa viên mãn, tiềm lực giai đoạn sau thì không bằng áo nghĩa cơ bản.
Dao động Tinh thần áo nghĩa tinh thuần khuếch tán, đã đến tam chuyển.
Tinh thần áo nghĩa tam chuyển về uy lực gần bằng áo nghĩa ngũ hành bát tướng tứ chuyển.
Cách chiến đấu của Tư Không Chiến dường như cao sâu hơn Tần Sơn Hà, làm mắt Sở Mộ sáng rực.
Vung kiếm ra, ánh sao lấp lánh, lực lượng kỳ lạ làm ánh sao xoay tròn như vòng xoáy ập đến nghiền nát. Kiếm thuật kỳ lạ của Tần Sơn Hà bị ức chế.
Sở Mộ một lần nữa giật mình kêu lên:
- Lĩnh vực kiếm thuật đệ tứ trọng!
Tư Không Chiến không rút kiếm và đã rút kiếm chênh lệch thực lực rất lớn.
Tần Sơn Hà hét to, phát huy lĩnh vực kiếm thuật đệ tam trọng đến tột độ, lực lượng rót vào bộc phát ra, kiếm Nhập cảnh hất kiếm của Tư Không Chiến ra. Cự kiếm xoay lại, đoản kiếm từ góc chết kỳ lạ đâm vào ngực Tư Không Chiến.
Tư Không Chiến cầm kiếm trong tay tựa như vì sao đầy trời phải nghe theo lệnh, một luồng ánh sao như có sự sống xuất hiện ở phía trước đoản kiếm chặn lại đòn đánh.
Kiếm chém xuống, ánh sao tự động tách ra như trời sao bao phủ, Tần Sơn Hà buộc phải giơ kiếm ngăn cản.
Đường kiếm trông rất nhẹ nhưng Tần Sơn Hà liên tục lùi ba bước. Ánh sao thúc đẩy Tư Không Chiến đâm đường kiếm ra, Tần Sơn Hà lại đón đỡ.
Kiếm thuật của Tư Không Chiến không chậm không nhanh, thong dong bình tĩnh như đang đi dạo, như ngắm sao trong hậu viện. Ý vị và luật động khó tả làm Tần Sơn Hà mất kiếm ra kiếm, chỉ có thể không ngừng ngăn cản, kiếm thuật kỳ lạ của gã không có đường phát huy.
Quanh thân Tư Không Chiến như có ánh sao lấp lánh tựa ảo mộng, mông lung không thật. Mỗi ánh sao hoặc cực kỳ nóng cháy hoặc rét lạnh.
Tần Sơn Hà giang hai chân hơi ngồi xổm, hai tay cầm cự kiếm giơ ngang trước mặt, dùng tư thế phòng thủ đơn thuần nhất ngăn cản các đường kiếm của Tư Không Chiến công kích.
Kiếm của Tư Không Chiến trông không nhanh nhưng mỗi đường kiếm nối với nhau hầu như hoàn mỹ, gã kiểm soát tiết tấu công kích khiến Tần Sơn Hà chẳng có một chút cơ hội phản kích.
Đám Kiếm Giả thấy Tần Sơn Hà nhiều lần ngăn cản Tư Không Chiến tấn công, Sở Mộ thì nhìn ra gã vất vả chống cự, Tư Không Chiến thì ung dung.
Tư Không Chiến khẽ thở dài:
- Ngươi không còn thủ đoạn khác sao?
Tần Sơn Hà không có sức trả lời.
Tư Không Chiến vung kiếm, đường kiếm lặng lẽ khi chạm vào cự kiếm của Tần Sơn Hà thì bỗng bộc phát lực lượng như sao nổ.
Ầm!
Tần Sơn Hà như pháo bay ngược ra, máu phun giữa không trung, cự kiếm rời tay bay lên cao.
Rầm!
Tần Sơn Hà rớt xuống đấu kiếm đài, phập, cự kiếm cắm xuống đất rung bần bật.
Trận chiến này dài hơn một năm trước kia, nhưng đám Kiếm Giả đều nhìn ra Tần Sơn Hà đã dốc hết sức còn Tư Không Chiến thì chưa. Tức là thực lực của Tư Không Chiến lên cao rõ ràng hơn Tần Sơn Hà, chênh lệch giữa bọn họ càng lớn.
Tần Sơn Hà là đương sự càng hiểu rõ, lòng ủ rũ. Tần Sơn Hà cứ ngỡ mình trải qua chiến đấu giết chóc sống chết hơn một năm ngoài Thiên Phong kiếm cung, liều mạng rèn luyện bản thân, không ngừng nâng cao sức mạnh là đã rút ngắn khoảng cách với Tư Không Chiến.
Khi khiêu chiến với Tư Không Chiến thì Tần Sơn Hà không hề mong chờ sẽ đánh bại gã được. Tần Sơn Hà chỉ muốn chứng minh rằng mình đã tiến bộ.
Không ngờ khoảng cách giữa Tần Sơn Hà và Tư Không Chiến càng rõ hơn.
Tần Sơn Hà buồn bã đứng dậy, chộp cự kiếm cắm vào vỏ sau lưng, liếc Tư Không Chiến đứng trên đấu kiếm đài một cái rồi quay đi, bóng lưng cao to hơi cô đơn.
Vô số Kiếm Giả tĩnh lặng, lúc này bọn họ không biết nên nói cái gì cho phải.
Là Tần Sơn Hà quá yếu sao?
Không, Tần Sơn Hà rất mạnh, gã đánh bại Phí Khang đã chứng minh điều đó, gã hùng cứ hạng hai đệ tử chính thức nhiều năm là bằng chứng.
Nhưng Tần Sơn Hà cường đại thua dưới kiếm của Tư Không Chiến, gã cũng chưa dùng hết sức.
Điều này chỉ nói lên một vấn đề, Tư Không Chiến rất mạnh, quá mạnh, mạnh đến đáng sợ, khiến người kinh hoàng.
Đám Kiếm Giả cùng có một ý nghĩ là Tư Không Chiến đã mạnh đến trình độ nào?
Tư Không Chiến đứng trên đấu kiếm đài, các ánh sao quay quanh gã như ngân hà đầy trời. Nam nhân kia, bóng dáng đó như vương giả dưới trời sao, không người sánh kịp.
Mười ba chiến tướng ánh mắt rực cháy sùng bái. Tư Không Chiến kêu bọn họ đi đông thì họ tuyệt đối không đi tây, kêu bọn họ tự sát cũng sẽ không do dự.
Sở Mộ giật mình vì Tư Không Chiến phát ra khí thế, chỉ dựa vào khí thế đã gây ra ảnh hưởng với xung quanh, đám Kiếm Giả đã nhìn gã bằng ánh mắt say mê.
Đáng sợ, Tư Không Chiến quá đáng sợ.
Sở Mộ nâng mức độ chú trọng Tư Không Chiến lên mấy bậc, xếp vào danh sách kẻ địch mạnh mẽ nhất cho tới nay.
Dường như Tư Không Chiến cố ý làm vậy, nương nhờ việc đánh bại Tần Sơn Hà đem đến dư uy cho mọi người, gã phát ra khí thế dung hợp với hơi thở Tinh Thần áo nghĩa, dùng cách đặc biệt ảnh hưởng hoàn cảnh xung quanh.