Sở Mộ nói:
Cứ nói đi.
Hôm nay Sở Mộ đại biểu thái thượng trưởng lão Cổ Kiếm Minh đứng ra, tất cả vì tăng mạnh thanh thế cho Cổ Kiếm Minh. Từng tiếng nói hành động của Sở Mộ đều phải tạo thế cho Cổ Kiếm Minh, nên hắn đổi lại phong cách điệu thấp ngày thường, lời nói gai góc.
- Mấy ngày trước ngươi đánh bại chiến tướng thứ ba đủ thấy thực lực của ngươi phi phàm.
Mắt Phí Khang bắn ra tia sáng khiếp người, nói thẳng:
- Nếu ngươi có thể đánh bại ta sẽ dâng lên năm ngàn Thiên Phong tệ.
Sở Mộ lạnh nhạt nói nhưng giấu mũi nhọn cực bén làm người hết hồn:
- Vậy ngươi chuẩn bị sẵn năm ngàn Thiên Phong tệ đi.
Người xung quanh nghe thế liền biết Sở Mộ thái thượng trưởng lão Cổ Kiếm Minh sắp đánh nhau với chiến tướng số một trong mười ba vị chiến tướng dưới tay Tư Không Chiến.
Phí Khang làm chiến tướng số một trong mười ba vị chiến tướng dưới tay Tư Không Chiến, thực lực của gã siêu mạnh, bọn họ không biết Sở Mộ có đánh bại đối phương nổi không.
Phí Khang nhảy người lên một góc đấu kiếm đài. Sở Mộ phất nhẹ tay áo, người bay lên như chim ưng lướt qua đám đông đáp xuống đấu kiếm đài, đối diện Phí Khang.
Phí Khang nói:
- Nhắc nhở ngươi một câu, thực lực cỡ như ta không giống hạng người như Nhiếp Anh Kiệt.
Phí Khang rút kiếm khỏi vỏ, ba luồng kiếm quang phá không chém vào Sở Mộ.
Cùng lúc đó hai chân Phí Khang đạp đất, tốc độ tăng vọt để lại các tàn ảnh khó phân biệt được thật giả, như bão tố ập đến theo sát ba luồng kiếm quang bắn hướng Sở Mộ. Kiếm của Phí Khang như đã biến mất.
Chiến tướng thứ hai và ba nhìn Sở Mộ chằm chằm, bọn họ muốn xem hắn làm sao ứng đối Phí Khang tấn công.
Phí Khang là lão đại trong mười ba chiến tướng, là chiến tướng số một, thực lực của gã mạnh hơn chiến tướng khác rất nhiều, kiếm ý và áo nghĩa đã đến nhị chuyển.
Chiến tướng thứ hai, ba còn biết chiến tướng số một Phí Khang đã đến đẳng cấp Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng.
Nhưng bọn họ làm người đi theo Tư Không Chiến, sẽ không xếp vào bảng trăm cường.
Phí Khang vừa ra tay đã làm Sở Mộ cảm nhận áp lực lớn.
Ba luồng kiếm quang vỡ nát dưới kiếm của Sở Mộ. Kiếm của Phí Khang lặng lẽ đâm hướng Sở Mộ, xé rách kiếm cương hộ thể, một kiếm mũi nhọn khiếp người như sao băng ngoài vũ trụ giáng xuống. Khi kiếm đến gần Sở Mộ thì rót lực lượng vào bộc phát ra.
Sở Mộ rợn tóc gáy, dòng điện từ sống lưng chạy thẳng lên não. Sở Mộ bản năng thụt lùi, sử dụng Nhập cảnh.
Tiếng rít kinh người xé rách không gian như bão tố gầm rống, Phí Khang chém hụt, Sở Mộ để lại tàn ảnh nháy mắt bị xé nát.
Ánh mắt Sở Mộ trầm trọng nhìn Phí Khang chằm chằm, kinh ngạc nói:
- Đường kiếm Nhập cảnh!
Sở Mộ đã đánh nhau với chiến tướng thứ ba, gã rất gần đến Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng nhưng còn chưa bước vào. Kiếm của chiến tướng số một thì Sở Mộ chắc chắn trăm phần trăm đã đến đẳng cấp Nhập cảnh bước đầu.
Sở Mộ cảm giác kiếm ý, áo nghĩa trong kiếm của đối phương cực kỳ tinh thuần, hơn của hắn rất nhiều.
- Nhập cảnh bước đầu, kiếm ý, áo nghĩa nhị chuyển.
Áo nghĩa nhất chuyển của Sở Mộ là Tê Liệt áo nghĩa, trước kia Tê Liệt áo nghĩa mạnh hơn áo nghĩa thường quy nhiều, nhưng khi áo nghĩa đến viên mãn, trải qua rèn luyện thì ưu thế của Tê Liệt áo nghĩa không quá rõ rệt.
Phí Khang chiếm tiên cơ bước ra một bước trượt nhanh tới trước, lại đâm kiếm vào Sở Mộ, kiếm này càng quỷ dị hơn.
Sở Mộ không lùi mà tiến lên nghênh đón kiếm của Phí Khang đâm ra, vung Bát Diện Thiên Hoang kiếm. Lực lượng lĩnh vực kiếm thuật khuếch tán, Phí Khang cảm giác kiếm của mình bị lực lượng ào đó lôi kéo đâm chệch.
Phí Khang biến sắc mặt, rót lực lượng vào bùng nổ, nháy mắt xé mở lực lượng lĩnh vực kiếm thuật lôi kéo, sửa lại quỹ tích đâm vào cổ họng Sở Mộ.
Kiểm soát lực lượng của Phí Khang chỉ đến đẳng cấp Nhập cảnh bước đầu, chưa thể liên tục bộc phát, uy lực kiếm này không đủ mạnh. Sở Mộ huơ kiếm đẩy tới trước đâm vào Phí Khang.
Bát Diện Thiên Hoang kiếm và kiếm của Phí Khang song song, Sở Mộ lắc cổ tay, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rung nhanh hất kiếm của Phí Khang ra. Bát Diện Thiên Hoang kiếm đâm nhanh như cực quang vụt qua.
Phí Khang dày dạn kinh nghiệm trăm trận chiến chợt khựng bước chân, người khom xuống rồi vọt lên, làm kiếm Sở Mộ đâm tới dán sát tóc gã xẹt qua. Phí Khang vung trường kiếm muốn chém eo Sở Mộ.
Kiếm quang phá không, tàn ảnh vỡ nát, Sở Mộ quỷ dị xuất hiện đằng sau lưng Phí Khang, kiếm chém từ trên xuống dưới.
Độ cong nhỏ nhưng lực lượng siêu mạnh.
Kiếm chém xuống chỉ đánh ra một tàn ảnh, Phí Khang xuất hiện bên cạnh, quay người đâm nhát kiếm như chặt đứt hư không.
Phản kích, Chấn Sơn Kình, một kiếm chấn động hất kiếm Phí Khang ra rồi thuận thế chém xuống, lực lượng rót vào bộc phát, đường kiếm Nhập cảnh.
Kiếm này quá nhanh, Phí Khang cảm thấy bàn tay tê dại thì kiếm của Sở Mộ đã chém trúng ngực gã, nội giáp bị kiếm rạch rách, lực lượng đáng sợ xâm nhập vào. Phí Khang vội điều động các lực lượng kiếm ý kiếm nguyên ngăn cản, gã nương sức mạnh đường kiếm bay ngược ra kéo giãn khoảng cách với Sở Mộ.
Áo trước ngực rách toạc, nội giáp nứt ra, máu ứa ra, vết thương không nặng, sẽ không ảnh hưởng chiến đấu tiếp theo.
Phí Khang nhìn Sở Mộ chăm chú, đút kiếm vào vỏ, gã vung tay trái lên. Thiên Phong tệ rậm tạp bắn ra từ không gian giới chỉ như đàn châu chấu lao hướng Sở Mộ.
Sở Mộ đón nhận hết.
Năm ngàn Thiên Phong tệ chui vào không gian giới chỉ.
Phí Khang không nói một câu xoay người nhảy xuống đấu kiếm đài, sải bước đi nhanh. Chiến tướng thứ hai và ba liếc Sở Mộ, cùng rời đi.
Thoạt trông như bọn họ đến tặng Thiên Phong tệ.
Sở Mộ đứng trên đấu kiếm đài, bao cặp mắt nhìn. Sở Mộ nhìn chăm chú bóng lưng Phí Khang, con ngươi co rút ra vẻ đăm chiêu.
Thực lực của Phí Khang làm Sở Mộ ngạc nhiên, nếu không phải lĩnh vực kiếm thuật là đệ tứ trọng thì trận chiến này rất khó đánh.
Toàn quá trình chiến đấu chỉ mười giây ngắn ngủi, hai bên nhiều lần biến ảo, va chạm mấy đợt, mỗi lần đều vô cùng nguy hiểm, sơ sẩy một cái là thua.
Trong lúc chiến đấu Sở Mộ cảnh giác trăm phần trăm, không dám thả lỏng chút nào không thì người thất bại có lẽ là hắn.
Thực lực của chiến tướng số một mạnh hơn chiến tướng thứ ba quá nhiều.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Thực lực như vậy mà không đánh lại Tư Không Chiến thì Tư Không Chiến mạnh đến mức nào?
Chiến đấu với chiến tướng số một thoạt trông Sở Mộ thắng một bậc, nhưng hắn biết mình đã lấy ra thực lực thật sự, nếu cứ đánh tiếp thì hắn tin chắc mình vẫn thắng nhưng không dễ dàng, rất có thể sẽ bị thương.