Đám Kiếm Giả lắng nghe, cảm giác rộng mở trong sáng như rẽ mây thấy trăng.
- Hôm nay giảng tới đây, sau này nếu có cơ hội ta sẽ còn giảng nữa.
Sở Mộ chấm dứt buổi giảng dạy, tổng kết:
- Có lẽ lần này các người nghe cảm thấy mình hiểu, đã rõ cái gì là kiểm soát lực lượng, cảm thấy mình có thể rất nhanh tu luyện thành kiểm soát lực lượng. Nhưng thật ra đó chỉ là ảo giác, các người còn cần cố gắng hơn nữa, kết hợp điều ta nói hiểu thấu nó, chăm chỉ khổ luyện thì mới thật sự đến kiểm soát lực lượng, thậm chí là Nhập cảnh.
Mọi người lưu luyến chưa đã thèm, nhưng Sở Mộ đã bảo buổi dạy kết thúc thì bọn họ không dám đòi hỏi nhiều hơn, chỉ hy vọng sau này vẫn còn cơ hội như thế.
Đám Kiếm Giả đã đi chỉ còn Tô Hạo Sa ở lại, xem sắc mặt dường như có lời muốn nói với Sở Mộ.
Hai người lên tầng hai Kiếm Lâu, ngồi trong đại sảnh. Giang Xuyên, Đinh Huyền ngồi một bên.
Tô Hạo Sa mở miệng nói, mắt lấp lánh sáng nhìn Sở Mộ:
- Sở huynh, ta có một ý tưởng.
Sở Mộ nói:
- Nói nghe.
- Ta nghĩ Sở huynh cũng biết tình hình nơi này rồi, lấy Cổ Kiếm đại lục chúng ta làm ví dụ đi, về hoàn cảnh tu luyện hay tài nguyên tu luyện thì Cổ Kiếm đại lục kém xa không thể so sánh với thế giới Thái Cổ.
Tô Hạo Sa bắt đầu nói:
- Sau khi chúng ta đến đây chịu Kiếm Giả thế giới Thái Cổ coi rẻ, cười nhạo đủ điều. Nếu không phải Sở huynh mạnh mẽ nổi bật lên dựng một mục tiêu cho chúng ta, trấn nhiều Kiếm Giả thế giới Thái Cổ, không thì hậu quả tồi tệ rồi.
Sở Mộ gật đầu.
Mặc dù trên Cổ Kiếm đại lục tu luyện đến trình độ như bọn họ toàn là tâm chí kiên định, nhưng đổi hoàn cảnh khác khó tránh khỏi không thích ứng, cộng thêm môi trường sống, bị coi thường, trào phúng, đả kích, rất có thể khến một phần Kiếm Giả suy sụp, cuối cùng tương lai tầm thường.
Sở Mộ nổi bật lên là sự khích lệ với chín khối đại lục, đặc biệt là Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục.
Có thể nói Sở Mộ bây giờ vô hình trung đã là dê đầu đàn, trụ cột của đám Kiếm Giả.
- Chúng ta phải dung nhập thế giới Thái Cổ, nhưng chúng ta đến từ Cổ Kiếm đại lục, không thể quên gốc của mình được.
Tô Hạo Sa nghiêm túc nói:
- Ngoài ra giữa chúng ta và Kiếm Giả thế giới Thái Cổ tuy không đến mức là kẻ thù nhưng cũng xem như đối thủ, thành khích lệ cho chúng ta, thúc đẩy chúng ta có động lực lớn. Nên ta có ý tưởng là sáng tạo một tổ chức, tổ chức chỉ thuộc về Cổ Kiếm đại lục. Thủ lĩnh sáng tạo tổ chức đoàn kết chúng ta lại, giúp đỡ, che chở, khích lệ cho nhau, đoàn kết thành sức mạnh.
Tô Hạo Sa kích động nói:
- Vậy thì chúng ta đoàn kết dù có bị Kiếm Giả thế giới Thái Cổ khinh rẻ cũng không dám làm quá đáng, cũng có lợi cho nội bộ chúng ta.
Giang Xuyên, Đinh Huyền nghe Tô Hạo Sa nói thì mắt sáng rực. Sở Mộ ra chiều đăm chiêu.
Cho đến nay Sở Mộ không hề có ý tưởng sáng tạo thế lực, hắn theo đuổi cá nhân cường đại, kiếm đạo của riêng mình. Với Sở Mộ thì bỏ thời gian sáng tạo, gầy dựng thế lực không bằng đặt vào việc tu luyện.
Hơn nữa Sở Mộ biết rõ ưu khuyết điểm của mình, kêu hắn kinh doanh một thế lực nếu chỉ là đoàn đội nhỏ thì được, nêu bảo phát triển thành thế lực lớn mạnh thì hắn bất lực.
Nhưng Tô Hạo Sa nói rất có lý.
Sở Mộ đến từ Cổ Kiếm đại lục, điều này không thể thay đổi.
Sở Mộ biết rõ đãi ngộ của các Kiếm Giả chín khối đại lục tại đây, nếu không nhờ hắn có năng lực xuất chúng kỳ tích nổi lên, không chừng hắn bây giờ cũng như Kiếm Giả khác bị coi thường, trào phúng.
Đây là nghịch cảnh, nghịch cảnh có thể khiến người tiến tới cũng làm người ta trầm luân.
- Ta biết suy nghĩ của Sở huynh, yên tâm, sáng tạo thế lực đó chỉ cần huynh treo tin, không phải quản lý gì.
Tô Hạo Sa nhìn sắc mặt Sở Mộ, mở miệng nói:
- Chúng ta cần một trụ cột, Sở huynh là thích hợp nhất. Lấy Sở huynh làm trung tâm mới khiến mọi người tâm phục khẩu phục được.
Sở Mộ cười hỏi:
- Vậy ngươi định đặt tên gì cho tổ chức này?
Tô Hạo Sa mỉm cười, gã biết Sở Mộ đã đồng ý.
- Chúng ta đến từ Cổ Kiếm đại lục nên tổ chức kêu là Cổ Kiếm Minh.
Tô Hạo Sa nói:
- Về việc quản lý gầy dựng thế nào thì ta có chút bí quyết.
Về mặt quản lý kinh doanh tổ chức thì Tô Hạo Sa giỏi hơn Sở Mộ rất nhiều, gã cũng có tự tin.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Cổ Kiếm Minh... ưm, tốt.
Bọn họ đơn giản nói chuyện bước đầu thành lập Cổ Kiếm Minh, sau này sẽ là siêu thế lực danh chấn Thiên Phong kiếm cung. Cổ Kiếm Minh bây giờ mới chỉ là phôi thai.
Tô Hạo Sa vỗ tay nói:
- Quyết định vậy đi, Cổ Kiếm Minh thành lập!
Tô Hạo Sa vui vẻ cười:
- Bắt đầu từ bây giờ Sở huynh là thái thượng trưởng lão của Cổ Kiếm Minh, vị thái thượng trưởng lão duy nhất. Ta là minh chủ của Cổ Kiếm Minh.
Giang Xuyên kích động nói nahnh:
- Sở huynh, Tô huynh, hai chúng ta xin được vào minh!
- Được.
Tô Hạo Sa đồng ý ngay:
- Ta đi mời vài người vào minh, ngoài ra các người hãy phát tán tin tức Cổ Kiếm Minh thành lập ra ngoài. Người muốn vào Cổ Kiếm Minh sẽ đi chỗ hai người danh, chờ ta sắp xếp xong mọi thứ, chọn ngày chính thức khai minh, tuyên cáo Cổ Kiếm Minh của chúng ta chính thức thành lập.
Giang Xuyên, Đinh Huyền hưng phấn nói:
- Không thành vấn đề, chúng ta bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Hai người lập tức đứng dậy rời đi, truyền bá tin Cổ Kiếm Minh thành lập trong khu vực Kiếm Lâu chín khối đại lục.
Tô Hạo Sa từ biệt Sở Mộ, rời khỏi Kiếm Lâu để đi mời những Kiếm Giả mạnh mà chơi thân với gã. Ví dụ Khương Lý của Ngạo Kiếm đại lục, Quý Lăng Phong của Thần Kiếm đại lục.
Trong Kiếm Lâu chỉ còn một mình Sở Mộ.
Sở Mộ cười khẽ:
- Cổ Kiếm Minh.
Sở Mộ dứng dậy đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại bắt đầu tu luyện.
Sở Mộ ngưng kết thủ ấn, vận chuyển tâm pháp Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn quyết, ý niệm tinh thần bao bọc lực lượng Tê Liệt áo nghĩa nhiều lần chấn động tần suất cao rèn luyện lực lượng Tê Liệt áo nghĩa.
Kiếm ý đã đến nhất chuyển nhưng thủ ấn thứ hai chưa cải tiến xong, không thể rèn luyện nhị chuyển, đành lo rèn luyện áo nghĩa đến nhất chuyển.
Rất nhanh hai canh giờ trôi qua, Sở Mộ cảm giác Tê Liệt áo nghĩa tinh thuần hơn chút, cứ theo tiến độ này thì phỏng chừng qua hai lần rèn luyện là Tê Liệt áo nghĩa sẽ đến đẳng cấp nhất chuyển.
Khi Tê Liệt áo nghĩa đến nhất chuyển thì độ tinh thuần sẽ lên cao gấp đôi, khiến thực lực tổng thể của Sở Mộ tăng lên rõ rệt.