Sở Mộ trở về, ngoài dự đoán của Lý Vi, càng làm cho Lý Vi vạn phần mừng rỡ, vội vội vàng vàng chuẩn bị thêm nhiều thức ăn ngon, chuẩn bị khao Sở Mộ một bữa.
Đối với điều này, Sở Mộ mỉm cười, không từ chối, mà ngồi trên ban công lầu hai, nhìn bầu trời mờ tối, cái gì cũng không nghĩ, cho tư tưởng của mình thoải mái.
Mãi đến khi Lý Vi bưng thức ăn thơm phức lên, Sở Mộ mới hồi phục tinh thần lại, từ từ hưởng thụ. Lý Vi lại yên lặng ngồi ở một bên nhìn Sở Mộ dùng bữa, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu.
Sau đó, Sở Mộ lại để cho Lý Vi luyện một chút kiếm thuật, xem trong vòng gần một tháng hắn không có ở đây, cô tiến bộ được bao nhiêu, thuận tiện chỉ điểm một hồi.
Sở Mộ cũng phát hiện, tu vi của Lý Vi không ngờ đã đột phá đến Kiếm Khí Cảnh lục đoạn sơ kỳ. Trong lòng hắn thoáng động, lấy ra một lọ Tụ Khí Hoàn cuối cùng. Thứ này đối với hắn đã không có ích lợi gì, nhưng đối với Lý Vi đã có tác dụng lớn.
Lý Vi vừa cao hứng lại cảm kích. Chắc hẳn cả đêm đều nằm mộng đẹp cười tới tỉnh lại.
Hai người khẽ nói chuyện với nhau, thể xác và tinh thần thả lỏng. Loại cảm giác này, thỉnh thoảng hưởng thụ một chút, vẫn rất thích ý. Nhất là đối với Sở Mộ đã lĩnh ngộ hai ý cảnh phong vân mà nói, càng chuẩn xác.
- Ngày mai, đi bái kiến Lăng Phong Chưởng Viện trước. Tiếp đó lại đi tới đài đấu kiếm. Thời gian tiếp theo, toàn lực thu hoạch Luyện Khí Hoàn, mau chóng tăng tu vi lên tới bát đoạn đỉnh phong.
Sở Mộ thầm nghĩ, sau đó rửa mặt xong đi ngủ.
...
- Ngươi đã trở về. Không tệ, tu vi lại tăng lên một ít.
Lăng Phong Chưởng Viện nhìn Sở Mộ, mắt hiện lên một tia tinh sáng, cười nói. Hắn chỉ thấy tu vi của Sở Mộ từ bát đoạn sơ kỳ tăng lên tới trung kỳ, lại không biết Phong Chi Ý Cảnh của Sở Mộ lĩnh ngộ ý cảnh đạt được ba thành. Hơn nữa, còn có ý cảnh thứ hai Vân Chi Ý Cảnh cũng đạt tới một thành. Hắn còn nắm giữ một chiêu kiếm kỹ siêu giai truyền thừa, còn lĩnh ngộ được kiếm thế nà hắn chưa từng lĩnh ngộ.
Bằng không, có thể sẽ bị khiếp sợ tới mức trực tiếp tiểu ra mất.
- Lần này về nhà, có thu hoạch.
Sở Mộ cũng cười nói.
- Rất tốt, lấy kiếm khí tu vi bát đoạn trung kỳ của ngươi bây giờ, lại thêm hai thành Phong Chi Ý Cảnh và tuy kiếm thuậ ệt luân t, có thể quét ngang bất kỳ đệ tử bát đoạn trong bản phái. Cho dù là đệ tử tinh anh cửu đoạn sơ kỳ trung kỳ, cũng không phải là đối thủ của ngươi. Có thể sánh ngang với cửu đoạn hậu kỳ thậm chí là đỉnh phong.
Lăng Phong Chưởng Viện vỗ tay cười nói, vô cùng vui vẻ:
- Qua chừng hai tháng nữa, chính là thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm ba năm một lần của chúng ta. Trước kia nội môn ba viện chúng ta cũng chỉ đi qua cho có mặt mà thôi. Căn bản không đạt được bất kỳ thứ tự nào. Nhưng lúc này đây, tin tưởng ngươi có thể nổi danh ở trên thịnh hội Đấu Kiếm.
- Chưởng viện, ngài có thể nói cho ta biết một chút về thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm này hay không?
Sở Mộ mang theo vài phần hiếu kỳ, nói.
- Thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm từ khi bản phái sáng lập ra trăm năm đã bắt đầu tổ chức. Cứ cách ba năm, tổ chức một lần.
Lăng Phong Chưởng Viện chậm rãi nói:
- Trên lý thuyết, bất kỳ đệ tử nào cũng có tư cách tham dự. Nhưng thật sự có thể lên thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, đều là đệ tử tu vi Kiếm Khí Cảnh bát đoạn cửu đoạn. Ngươi cũng biết, bất kể là đệ tử nội môn Chủ Điện nhất mạch hay là đệ tử nội môn ba viện chúng ta, thoáng cái đột phá đến cửu đoạn, sẽ trở thành đệ tử tinh anh của Chủ Điện nhất mạch. Cho nên đệ tử bát đoạn bình thường cũng chỉ đi qua, tăng thêm kiến thức một chút mà thôi. Chỉ có đệ tử cửu đoạn mới có thể thật sự chiến đấu đến cuối cùng. Có thể thu được vị trí trước ba, bình thường đều là cửu đoạn đỉnh phong.
Sở Mộ gật đầu.
- Ta cho ngươi biết, mỗi lần Đấu Kiếm Thịnh Hội, giải thưởng cho ba người đứng đầu đều giống nhau, chưa bao giờ thay đổi. Nhưng đối với bất kỳ một kiếm giả nào mà nói, đều có lực hấp dẫn trí mạng.
Lăng Phong Chưởng Viện lại là bộ dạng vừa thần bí vừa hướng tới. Sau khi cảm thấy đã khiến cho Sở Mộ đủ hiếu kỳ, hắn lại tiếp tục khoe khoang, nói:
- Ngươi cũng biết, khi một kiếm giả lĩnh ngộ loại ý cảnh thứ nhất, muốn lĩnh ngộ loại ý cảnh thứ hai, độ khó sẽ tăng lên gấp đôi. Giải thưởng cho ba vị trí đầu của thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm chính là một ngày, hai ngày, ba ngày tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia, có nửa thành xác suất lĩnh ngộ Kim Chi Ý Cảnh, có một thành xác suất lĩnh ngộ được một chiêu cao giai kiếm kỹ, ba thành xác suất lĩnh ngộ được một chiêu kiếm kỹ trung giai hệ kim. Thế nào? Có đủ lực hấp dẫn hay không.
- Kim Chi Ý Cảnh...
Sở Mộ thật sự kinh ngạc.
Hiện tại hắn đã lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh và Vân Chi Ý Cảnh. Nếu như lại lĩnh ngộ Kim Chi Ý Cảnh, chính là có đầy đủ ba loại ý cảnh.
Hơn nữa, lợi ích khi lĩnh ngộ ý cảnh thế nào, Sở Mộ đã cảm nhận được sâu sắc.
Ý cảnh, không những biên độ tăng trưởng của kiếm thuật kiếm kỹ đồng hệ, hơn nữa đối với tu luyện kiếm thuật kiếm kỹ đồng hệ, rõ ràng có tác dụng tăng cường trợ giúp.
Hơn nữa, hệ kim được xưng sắc bén nhất trong các hệ. Sở Mộ động lòng.
- Động lòng đúng không? Thật ra ta cũng rất động tâm. Chỉ có điều, Thanh Phong Kiếm Bia, hiệu quả tìm hiểu tốt nhất của mỗi người chính là ngày đầu tiên. Càng những ngày sau càng yếu.
Lăng Phong Chưởng Viện có chút tiếc hận, than thở:
- Đáng tiếc. Năm đó khi ta tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia, lại chỉ lĩnh ngộ được một thức kiếm kỹ trung giai mà thôi. Nếu như ngươi có thể ở thời điểm trước khi Đấu Kiếm Thịnh Hội bắt đầu, tăng tu vi lên tới bát đoạn đỉnh phong, nói không chừng còn có thể cùng đám đệ tử cửu đoạn đỉnh phong tranh cao thấp, tranh đoạt vị trí trước ba.
- Ta sẽ cô gắng.
Sở Mộ gật đầu:
- Chưởng viện, nếu không có chuyện gì khác nữa, ta đi trước.
- Chờ một chút, tiểu tử ngươi trêu chọc thiên kim của Chưởng Giáo sao?
Lăng Phong Chưởng Viện nói xong, dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Sở Mộ.
- Thiên kim của Chưởng Giáo?
Sở Mộ thoáng sửng sốt. Trong đầu hắn liền hiện lên một bóng người áo trắng, sau đó mới bừng tỉnh hiểu ra. Hóa ra là thiên kim của Chưởng Giáo. Thảo nào được nuông chiều tới mức tùy hứng như vậy:
- Coi là vậy đi.
- Ngươi thật sự trâu bò.
Lăng Phong Chưởng Viện bất đắc dĩ nhìn Sở Mộ một lúc lâu, mới vươn ngón cái ra, nói:
- Tối hôm qua một trưởng lão Chủ Điện đi tìm ta, hi vọng ngươi có thể theo nàng luyện kiếm.
- Ta không có thời gian.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên một tia áy náy, thản nhiên nói:
- Chưởng viện, không có chuyện gì khác, ta đi trước.
- Ta chỉ biết ngươi sẽ nói như vậy, đi đi.
Lăng Phong Chưởng Viện cười nói. Đối với chuyện như vậy, hắn cũng không coi trọng. Chẳng qua là tính tình tiểu thư được nuông chiều thành quen mà thôi.
...
Sau khi từ biệt Lăng Phong Chưởng Viện, Sở Mộ trực tiếp đi tới đài đấu kiếm.