Nếu đã quyết định dùng thân phận phân đà Thiên Sát làm việc, đương nhiên Sở Hưu cũng phải tìm một thân phận. Muốn hành tẩu trên giang hồ, tuyệt đối không thể thiếu thanh danh được.
Trước đó Sở Hưu dùng danh tiếng của Lâm Diệp, giờ đương nhiên y không thể dùng nữa. Cho nên Sở Hưu trực tiếp đổi tên, gọi là Lâm Huyết Y.
Lạc Phi Hồng nghe cái tên này còn lấy làm lạ, bình thường rõ ràng Sở Hưu thích nhất là mặc đồ đen, sao lại gọi là huyết y?
Sở Hưu giải thích, y giết khá nhiều người, máu tươi bắn ra đủ nhuộm áo đen thành màu đỏ máu.
Chỉ có điều Lạc Phi Hồng lại mắng thầm, Sở Hưu làm vậy rõ ràng là ra vẻ. Xét theo mức độ trâu bò rõ ràng huyết y cao hơn hắc y rồi.
Lật xem một lượt những nhiệm vụ của phân đà Thiên Sát, Sở Hưu cau mày nói: “Đông Tề lớn vậy mà phân đà Thiên Sát chỉ có chừng này nhiệm vụ thôi à? Chẳng có nhiệm vụ nào ra dáng một chút.”
Sở Hưu không ngại nhiệm vụ quá khó, mà ngại nhiệm vụ quá đơn giản.
Nếu muốn làm đầu danh trạng đương nhiên phải gây dựng chút danh tiếng mới được.
Nhưng giờ những nhiệm vụ này đối tượng ám sát mạnh nhất chỉ là Thiên Nhân Hợp Nhất, đối với Sở Hưu độ khó thật sự quá thấp.
'Tống Tiếu cười khổ một tiếng nói: “Sở đại nhân, phân đà Thiên Sát chỉ là một phân đà mà thôi, nhận được nhiệm vụ như vậy đã là cao nhất rồi.
Nhiệm vụ ám sát tông sư võ đạo đương nhiên được đưa tới tổng bộ rồi, người ta chẳng tới phân đà Thiên Sát làm gì.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, đưa mắt nhìn sang Lạc Phi Hồng nói: “Đúng rồi, ngươi có kẻ thù gì không? Ta giúp ngươi diệt trừ, miễn phí, cơ hội hiếm có đấy.”
Lạc Phi Hồng khóe mắt giật giật, nói thật giờ mặc dù Lạc gia vẫn kéo dài hơi tàn có điều nàng thật sự muốn diệt trừ gia tộc đáng ghê tởm kia.
Nhưng Lạc gia dẫu sao cũng là nơi sinh thành nuôi nấng nàng. Nàng lại chẳng phải Sở Hưu, không đến mức mất nhân tính tới diệt trừ gia tộc của mình.
Có điều Lạc Phi Hồng suy nghĩ đôi chút rồi cũng nhớ ra một, nàng vội vàng nói: “Đúng là có một thế lực có chút thù hận với ta, chẳng qua người ta cũng có thù hận gián tiếp với Sở Hưu ngươi.”
“Thế lực gì?” “Trường Sinh Kiếm Tông, một trong Thất Tông Bát Phái.” Sở Hưu suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu nói: “Chưa từng nghe nói.”
Lạc Phi Hồng đáp: “Ngày trước sau khi ngươi diệt Thương Lan Kiếm Tông, vì muốn cướp đoạt vị trí Thất Tông Bát Phái này trên giang hồ cũng dấy lên không ít phong ba. Người thắng cuối cùng chính là Trường Sinh Kiếm Tông này.
Trường Sinh Kiếm Tông đoạt được vị trí này cũng có liên quan tới Tàng Kiếm Sơn Trang.
Tông chủ Trường Sinh Kiếm Tông, Phương Trường Sinh là huynh đệ kết bái với trang chủ Tàng Kiếm Sơn Trang, Trình Đình Sơn. Phương Trường Sinh vốn do Trình Đình Sơn nâng đỡ lên, thậm chí thần binh trong tay hắn, Lưu Hỏa đứng hạng ba mươi sáu trong Thiên Hạ Danh Kiếm Phổ cũng là Trình Đình Sơn tặng cho.
Theo ta được biết, ngươi và Tàng Kiếm Sơn Trang vốn cũng có thù hận không nhỏ. Trong số những người dẫn thần tướng Thiên Môn tới chặn giết ngươi có Trình Đình Sơn này.
Với quan hệ của hai kẻ này, tương lai nếu ngươi muốn đối phó với Tàng Kiếm Sơn Trang, toàn bộ Trường Sinh Kiếm Tông sẽ đứng về phía Tàng Kiếm Sơn Trang. Giờ ngươi giải quyết đối phương trước cũng coi như tiên hạ thủ vi cường.
Đương nhiên Trường Sinh Kiếm Tông này cũng cực kỳ đáng ghét, thật sự coi mình là một trong Thất Tông Bát Phái, vô cùng kiêu căng phách lối. Làn trước còn dám động tới người của Cửu Phân Đường ta. Nếu không phải Tiêu viện trưởng bảo ta bình tĩnh một chút, lão nương đây đã sớm xử lý bọn chúng rồi!”
Sở Hưu gõ bàn một cái nói: “Vậy thì được, trận chiến đầu tiên chọn Trường Sinh Kiếm Tông này!”
Lúc này Lạc Phi Hồng lại nói: “Đúng rồi, còn một chuyện nữa, Thiên Đạo Chiến Hạp của ngươi đã chế tạo xong, có thể tới lấy rồi.”
Sở Hưu sứng sốt: “Nhanh vậy?”
Bình thường chế tạo thần binh có khi mấy tháng cũng có khi phải mấy năm. Mạc Dã Tử thân là đại sư luyện khí, một tháng rèn một thanh thần binh cũng có khả năng.
Có điều Sở Hưu đã xem qua bản vẽ Thiên Đạo Chiến Hạp, rất nhiều cơ quan, vô cùng phức tạo, có vẻ thời gian ngắn không chế tạo ra được.
Lạc Phi Hồng nói: “Ta cũng không biết có chuyện gì, có điều nghĩa phụ lại nói mặc dù chế tạo được nhưng lại xuất hiện một số vấn đề, cần nói qua với ngươi một chút.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, bèn theo Lạc Phi Hồng tới Kính Hồ Sơn Trang.
Lúc này Sở Hưu không tiện dùng tướng mạo vốn có gặp người ngoài, cho nên y trực tiếp đeo mặt nạt sắt đội mũ sắt đen rộng vành của Thanh Long Hội, thân mặc một bộ trường bảo đỏ ngầu, buổi tối cùng Lạc Phi Hồng tới Kính Hồ Sơn Trang.
Khi thấy Sở Hưu, Mạc Dã Tử không hề kinh ngạc. Hắn là người lão luyện trên giang hồ, mặc dù bao năm qua chỉ luyện khí, không tham gia phân tranh trên giang hồ, nhưng cũng trải qua không ít việc. Chuyện khởi từ hoàn sinh trong mắt người khác là cực kỳ huyền bí, nhưng trong mắt hẳn lại không phải không thể.
Cho nên Mạc Dã Tử không nhiều lời, trực tiếp lấy Thiên Đạo Chiến Hạp ra.
Đây là một cái hộp sắt màu trắng bạc, lớn chừng ba thước, bên trên phủ kín trận văn, nhìn là thấy bất phàm.
Mạc Dã Tử nói: “Sở tiểu hữu có thể thử xem.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, truyền chân khí vào trong Thiên Đạo Chiến Hạp. Chỉ trong chớp mắt y lập tức cảm thấy khí linh trong Thiên Đạo Chiến Hạp đáp lại mình. Một khắc sau tiếng cơ quan thanh thúy vang lên, Thiên Đạo Chiến Hạp không ngờ lại biến thành một thanh chiến đao lớn.
Bộ dáng của chiến đao này hoàn toàn khác với Thiên Ma Vũ lúc trước. Thanh chiến đao lớn này cao tới hơn một người, thân đao rộng, chuôi đao hẹp, dáng vẻ vô cùng bắt đầu.
Tên của thanh đao do Thiên Đạo Chiến Hạp biến thành này là Vô Nhị THiên Đao, sau khi Sở Hưu truyền chân khí vào lần nữa, Vô Nhị Thiên Đao biến thành một thanh trường thương, theo như tên trên bản vẽ hẳn là Vấn Thiên Bá Thương.
Sở Hưu nghỉ hoặc: “Thiên Đạo Chiến Hạp này được chế tạo rất tốt, hầu như không khác gì miêu tả trên bản vẽ. Vậy có vấn đề gì?”
Mạc Dã Tử lắc đầu nói: “Đây không phải Thiên Đạo Chiến Hạp trạng thái đỉnh cao. Theo như bản vẽ nói, Thiên Đạo Chiến Hạp hẳn là thần binh cực phẩm.
Còn giờ ngươi xem đi, cường độ binh khí do Thiên Đạo Chiến Hạp biến ảo ra chỉ khoảng giữa hạ phẩm và trung phẩm, thậm chí không đạt tới thượng phẩm.
Cường độ này kém xa Thiên Ma Vũ của ngươi, không cách nào phát huy được tác dụng lớn nhất.
Cuối cùng vẫn là vấn đề tài liệu. Những tài liệu ngươi đưa cho ta đều là vật liệu luyện khí cực kỳ quý giá, đều coi là cực phẩm.
Có điều lại thiếu một vật liệu mấu chốt nhất để chế tạo hạch tâm của Thiên Đạo Chiến Hạp.
Ta dùng tài liệu khác thay thế, mặc dù chế tạo thành công nhưng ngươi cũng thấy đấy, cường độ không phù hợp với tiêu chuẩn cao nhát của Thiên Đạo Chiến Hạp”
“Vậy vật liệu đó có thể tìm được ở đâu?”
Mạc Dã Tử do dự một chút rồi nói: “Thứ đó tên là Chấn Tinh Vẫn Thiết, là thiên thạch trên trời rơi xuống mặt đất, do tốc độ cực nhanh nên bị thiên địa nguyên khí thiêu đốt, cuối cùng dùng uy lực của thiên địa rèn luyện trăm lần thành kim loại.
Hơn nữa khi thứ này rơi xuống đất nhất định phải rơi vào đầm băng cực hàn, nóng lạnh thay đổi trong chớp mắt, như vậy mới tạo ra được Chấn Tinh Vẫn Thiết.
Nhưng thiên thạch từ trên trời rơi xuống dẫu cũng thường thấy, nhưng được rèn luyện trăm lần trước khi rơi xuống đất chỉ là số ít. Hơn nữa khi chạm đất còn phải rơi xuống đầm băng, hiếm càng thêm hiếm.
Cho tới giờ lão phu chỉ biết một binh khí chế từ Chấn Tinh Vẫn Thiết, là thần binh bạng hai mươi sáu trên Thiên Hạ Danh Kiếm Phổ, Lưu Quang Tà Nguyệt, giờ nó vẫn đang được Tàng Kiếm Sơn Trang cấn giữ.”
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên ánh sáng lạnh.
Lại là Tàng Kiếm Sơn Trang, tương lai y lại có thêm lý do thanh toán Tàng Kiếm Sơn Trang.