Và ở giáp biên giới đã có mười mấy mầm cây linh quả đang từ từ phát triển, nhưng tất cả đều cực kỳ vàng vọt, trông rất yếu, vì vậy, Tả Tiểu Đa đổ hết bụi Tinh Hồn Ngọc mấy ngày này vào bên này.
Chủ yếu là xem thử trước xem cuối cùng thực vật trồng bên trong có thể phát triển hay không?
Nếu có thể ...
He he he ...
Tả Tiểu Đa cảm thấy nếu có thể mang theo một vườn linh quả bên mình cũng không tệ.
Tất cả đều do con người!
Muốn bao nhiêu bụi Tinh Hồn Ngọc là có bấy nhiêu.
Với lại ông chủ Tôn nói, hắn đã liên hệ với mấy trường học ngoài Phong Hải về việc thu gom bụi Tinh Hồn Ngọc, nếu thành công thì một ngày ít nhất có thể thêm năm sáu xe!
Đây là xe loại lớn, một xe mười mấy tấn.
Tả Tiểu Đa tặc lưỡi, không làm thì không biết, thu rồi mới rõ, cả thành Phong Hải, mỗi ngày phải tiêu hao bao nhiêu Tinh Hồn Ngọc?
Chỉ là bụi thôi mà đã may mươi xe, nếu quy đổi trở lại thành Tinh Hồn Ngọc, thì số lượng chắc chắn rất kinh người ...
Lượng nhu cầu này cũng nhiều quá đi mất!
Nhưng Diệt Không Tháp phải chứa bao nhiêu mới đạt được sinh thái cung cấp bình thường?
Bây giờ tính thử cũng đã có trên trăm xe đổ vào rồi ...
Tả Tiểu Đa nghĩ.
Mà trước mặt hắn đã xuất hiện nhiều người, trên võ đài cao cao, Hạng Xung đang diễu võ dương oai hét: "Tiếp! Ai nữa?"
“Thật uy phong, ta cũng muốn lên, chiếm vị trí chủ võ đài, quán quân tân sinh, hẳn là có khen thưởng không tệ ... " Tả Tiểu Đa nhìn mà lòng hâm mộ.
Hạng Xung phía trên cũng thấy Tả Tiểu Đa đi đến, cũng đột nhiên gào lên, vẻ mặt hiền lành: "Còn ai lên không? Không đâu nhỉ? Cũng trưa rồi, tan học, tan học, ngày mai đánh tiếp."
Nói xong cũng không đợi mọi người phản ứng lại, tự ý nhảy vèo xuống võ đài, chạy đi ...
Mọi người đưa mắt nhìn nhau
Cái tên làm màu này sao lại bỏ chạy rồi?
Không lâu sau, Lý Thành Long cũng rời khỏi võ đài đi qua, về nhà với Tả Tiểu Đa, trên đường mặt mày hớn hở, khoe khoang khoác lác.
Bây giờ giáo chủ đã danh xứng với thực.
Giá trị võ lực rất cao!
Danh hiệu tân sinh số một hình như đa như ván đóng thuyền trong đầu hắn rôi.
Không ai địch nổi.
"Còn ta?" Tả Tiểu Đa u sầu.
Ngươi là tân sinh số một, vậy ta thì sao?
"Ngươi?" Lý Thành Long cười he he: "Ngươi không đánh võ đài, giáo viên cấm ngươi lên, không cho ngươi tham gia xếp hạng."
"Mờ ám, chắc chắn trong đây có mờ ám, đó là đạo lý gì chứ! Không phải Cao Võ Tiềm Long nổi tiếng công bằng, công chính, minh bạch sao? Lại đối xử với ta như vậy? Đúng rồi, giáo viên chỉ nói không cho ta đánh võ đài, nhưng không nói không cho ta tham gia xếp hạng!"
Tả Tiểu Đa nhảy một phát cao ba thước.
"Quy củ là như vậy, những cái khác ta không cam đoan."
Lý Thành Long rất thoải mái: "Nếu ngươi có ý kiến thì đi tìm giáo viên, nếu không tìm hiệu trưởng cũng được, ta không có cách nào, nếu cứ nhất định phải cho ta vinh quang tân sinh số một ... "
“Nếu ngươi giành hạng nhất giải tân sinh, mỗi ngày ta đánh ngươi ba lần trước mặt tất cả tân sinh của trường!" Tả Tiểu Đa hung hăng nói.
Đột nhiên đứng im tại chỗ.
Ông đây là tân sinh số một, tân sinh ngươi đánh ta ba lần một ngày, chẳng phải trở thành chuyện cười siêu to khổng lồ sao?
Ông đây không cần mặt mũi sao?
Ông đây là giáo chủ, cho chút mặt mũi không được hả?
"Ta cảm thấy that sự ngươi có thể thử hỏi thầy Văn, hắn cấm ngươi tham gia, quả là thiên vị, không công bằng, dù công bằng với người khác, nhưng không công bằng đối với bản thân ngươi, đơn phương làm tổn hại lợi ích của ngươi, không thể nào nói nổi!”
Mắt Phù Phù chuyển động, tính toán trong lòng rồi thật lòng đề nghị.
Liều mạng xui giuc Tả Tiểu Đa đi làm phiền Văn Hành Thiên.
Tả Tiểu Đa trầm ngâm của buổi, lúc lâu không nói tiếng nào, vì hắn có thể tưởng tượng được mấy câu thuyết pháp của thầy Văn và hiệu trưởng Diệp, bọn họ sẽ dùng lời lẽ khẩn thiết thuyết phục mình, mình ... dù sao cũng không cam tâm, vẫn đi vào khuôn khổ.
Phù Phù vô cùng thoải mái, lập tức chuyển chủ đề: "Tả lão đại, ngươi nghe nói gì chưa? Hệ thống nhiệm vụ của trường mở sớm."
"Hệ thống nhiệm vụ? Cụ thể thế nào?"
Lý Thành Long lấy điện thoại ra, đăng nhập vào mạng vườn trường, chọn mở hai từ "nhiệm vụ" ở bên trên.
Chỉ thay bên trên có may lựa chon, lần lượt là "nhiệm vụ trường Cao Võ Tiềm Long", "nhiệm vụ Bộ Trinh Tập (chỉ mở cho sinh viên năm ba năm bốn)", "nhiệm vụ Bộ Quân (chỉ mở cho sinh viên năm ba năm bốn", "nhiệm vụ xã hội (chỉ mở cho sinh viên năm hai năm ba năm bốn) ... "
Ngoài ra còn có rất nhiều loại nhiệm vụ.
Nhưng đa số trong dấu ngoac viết chỉ mở cho sinh viên từ năm hai trở lên.
Tả Tiểu Đa nhìn cả buổi, càng thêm bực bội, ủ rũ đóng điện thoại nói: "Đậu móa, ngươi thấy chưa ... mấy nhiệm vụ béo bở đó hoàn toàn không có phần chúng ta, nếu chúng ta muốn làm, ít nhất phải đợi thêm một năm?”
“Một năm?”
Nghĩ đến đây, Tả Tiểu Đa dựng lông ngay.
Sau một năm, hoàng hoa thái cũng lạnh rồi.
Điểm thưởng của ông đây bây giờ đã nghèo rớt mồng tơi rồi, nhiều lắm hai mươi ngày nữa cạn tới đáy rồi, Cao Võ Tiềm Long, ngôi trường này kiềm chế ta, kiềm chế ta mọi nơi.
Thầy hiệu trưởng mở miệng là nhân nghĩa đạo đức, lại kéo ta như kéo lông cừu, thiên lý công đạo ở đâu?
Trời xanh ơi, đất rộng ơi, muốn chơi chết ta sao?
Ta dễ dàng vậy sao?
“Cái này không phải ức hiếp người sao? Con gấu này ta mang đến Thương Thiên nhất phẩm bán, kiểu gì cũng có thể thu về mấy trăm triệu tiền mặt ấy chứ? Đây là thứ tốt có tiền cũng mua không được!"
Tả Tiểu Đa tức giận: "Cao Võ Tiềm Long cho một nghìn hai trăm điểm ... hừ, rõ ràng là đuổi ăn mày."
Lý Thành Long hừ một tiếng: "Có bản lĩnh thì đừng làm."
"Không làm thì sao ta tu luyện ở Cao Võ Tiềm Long!"