Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 922: Vợ chồng Vân Đoan



“Lúc áp súc Thai Tức cảnh, mặc dù có thiên địa chi lực còn có phượng mạch chi lực cường áp không cho ta đột phá. Mặc dù là một thể nghiệm áp chế rất thụ động; Nhưng cũng bị động giúp ta tăng lên tiềm chất trên phương diện này."

"Lần này, lấy tình huống hiện tại mà nói, ít nhất có thể áp chế chín lần trở lên! Nhưng ta không thể cứ thỏa mãn như vậy ... "

"Cổ nhân đều nói chín lần chính là cực hạn, cùng số lần cực kỳ giống nhau, nhưng đó chủ yếu là chỉ áp súc chân nguyên trên con đường gai, mà ta ở Thai Tức cảnh ước chừng cường áp mấy chục lần, hiển nhiên đã vượt qua nhận thức của các đời tu giả!"

"Vậy cực hạn áp súc của ta chắc chắn không có khả năng chỉ có chín lần!”

“Ta sẽ cố gắng nén càng nhiều càng tốt! Tuyệt đối không thể ngay từ đầu đã giới hạn số lần áp chế chỉ ở chín lần!”

"Hừ, Đa Đa cẩu vậy mà còn muốn đuổi kịp ta ... Ta há có thể để cho hắn đuổi kịp?” Trên mặt Tả Tiểu Niệm lộ ra một tia ngạo kiều nhưng vẫn rất dịu dàng.

"Ta mới không đợi hắn đâu, ta phải nỗ lực gấp mười lần nữa, kiếp này hoàn toàn áp chế tiểu Cẩu Đát! Nếu như vạn nhất có một ngày bị hắn đuổi kịp, lấy tính cách của tiểu Cẩu Đát, chẳng phải là muốn đắc ý tận trời sao? Hơn nữa sẽcòn mỗi ngày ở trước mặt ta khoe khoang ?! "

"Việc này, tuyệt đối không thể xảy ra!"

Chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện này, vừa nghĩ đến hình ảnh kia, Tả Tiểu Niệm lại thêm vài phần động lực!

"Tiểu Cẩu Đát!"

"Đời này của ngươi, chỉ có thể đứng phía sau tỷ tỷ lâu dài, từ từ đuổi theo, vĩnh viễn chỉ có thể nhìn mà không với tới được! Sau này nhà chúng ta, võ lực của người nào cao, người đó có quyền lên tiếng!"

Nghĩ đến lúc gặp lại Tả Tiểu Đa, mình hời hợt nói về tiến cảnh của mình, sau đó nhìn thấy biểu tình khiếp sợ của Tiểu Cẩu Đát trợn mắt há hốc mồm, còn có ánh mắt uể oải tủi thân kia, giống như chú cún nhỏ vô cùng đáng thương ...

Tả Tiểu Niệm chợt cảm thấy sảng khoái, ý khí cũng dâng trào, khóe môi thoáng chốc xuất hiện một nụ cười ngọt ngào. Lúc này, điện thoại di động đột ngột rung lên một chút.

Từ sau khi Huyền Băng trong phòng nhiều hơn, cho dù là điện thoại di động siêu cao cấp đắt nhất hiện nay được xưng là thiết kế đặc biệt cho tu giả, cũng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng tín hiệu, lúc có lúc không rất chập chờn, cho nên Tả Tiểu Niệm dứt khoát đặt điện thoại di động lên trên bộ tiếp nhận tín hiệu, đặt lên bệ cửa sổ ở mép ngoài cùng, vì đó là vị trí chịu ảnh hưởng yếu nhất của Thâm Hải Huyền Băng trong toàn bộ căn phòng.

Giơ tay lên, điện thoại di động bay vào trong tay.

Chỉ thấy phía trên là tin nhắn trong nhóm: đội trưởng, phần thưởng chúng ta đã nhận rồi, Huyền Băng lần này người đổi được, cũng đã để vào vị trí, ngay tại văn phòng tập thể của chúng ta, khối này rất lớn đó!

Chỉ là rất lạnh, xin vui lòng nhanh chóng tới lấy nó về đi!

Tả Tiểu Niệm ánh mắt vừa động, lập tức buông di động xuống, nhẹ nhàng đi ra

Cánh cửa vừa mở.

Một cỗ hàn khí cùng cực nhất thời tràn ra bên ngoài, làm cho nhiệt độ cả tòa nhà trong nháy mắt giảm xuống âm dưới mười độ.

Tầng này, ngay cả hành lang cũng nhiễm một tầng sương trắng dày đặc.

Nếu không phải Tả Tiểu Niệm lập tức đóng cửa, chỉ sợ toàn bộ hành lang đều sẽ bị đóng băng trong thời gian ngắn, kết thành tầng băng thật dày!

"Linh Miêu ra ngoài rồi!"

Không biết ai hô một tiếng, rất nhiều cái đầu nhất thời nghe thấy tiếng mà ló ra, cứ như đang xem chuyện hiếm thấy gì đó.

Tả Tiểu Niệm đi xuống dưới lầu, có rất nhiều người đã cố ý đứng ở cửa, cố tình vô tình nhìn.

Thậm chí có mấy lão đầu, cũng cố ý vô tình nhìn sang bên này.

Còn có mấy thanh niên đột nhiên đứng ở trong đại sảnh, sau đó bắt đầu sôi nổi nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười lớn.

Dường như rất là sảng khoái, xán lạn như ánh mặt trời.

Nhưng mà khí lạnh lướt qua, dường như ngay cả bóng dáng cũng không thấy rõ, đã tiến vào căn phòng nào đó, nhưng mà một lát sau, khí lạnh thẳng tắp tăng lên, lại là Tả Tiểu Niệm mang theo Huyền Băng đi ra.

Vẫn như cũ một luồng khí lạnh lướt qua, vẫn như cũ bóng dáng khó có thể phân biệt, Tả Tiểu Niệm rất nhanh đã biến mất ở trong cửa phòng mình.

Tất cả mọi người thất vọng mất mát ...

Đều trừng to mắt như vậy rồi, thế mà vẫn không nhìn thấy.

"Linh Miêu hẳn là đã đạt tới cảnh giới Anh Biến rồi nhỉ?"

"Vớ vẩn! Ta chính là Anh Biến cao giai, vừa rồi xuýt nữa không lạnh chết ta!"

"Khụ khụ ... Vậy nàng là cảnh giới tu vi gì?"

"Đan Nguyên Cảnh, đỉnh phong!" Có người biết chuyện tiết lộ.

"Chuyện này sao có thể chứ!" Có người kinh ngạc hô lên.

"Làm sao lại không có khả nang, nàng hiện tại còn đang chấp hành nhiệm vụ ở tầng thứ nhất đấy, nếu là đã đột phá Anh Biến ... Ngươi cho rằng các lãnh đạo đều mù, sẽ để mặc chuyện này xảy ra sao?"

“Chuyện này ... xảy ra chuyện gì?"

"Nhân vật như vậy ở tầng mấy, nhân vật cấp bậc nào, lại có thể đại biểu cái gì? Các ngươi sợ là không biết, Linh Miêu tuy rằng vẫn còn ở tầng thứ nhất, chủ yếu tiếp nhận nhiệm vụ cấp thứ nhất, nhưng nhiệm vụ của ba tầng phía dưới, chỉ cần lọt vào mắt nàng, toàn bộ đều có thể hoàn thành!”

"Vãi ~~~! "

"Vậy tại sao nàng vẫn không thăng cấp?"

“Người ta đang áp súc cảnh giới, đồ ngốc ạ!"

“Đan Nguyên Cảnh ... Vậy mà cũng có thể áp súc sao? Vậy không phải đều đã là cấp độ kim đan sao? Còn áp súc như thế nào đây?"

"Ngu ngốc, thiên tài cũng giống như ngươi chắc ... "

"Huhuhu ... Người ta năm đó cũng được hưởng mỹ danh thiên tài ... "

"Ghê tởm! Cút!"


Trên mặt, từ đầu đến cuối là một mảnh vân đạm phong khinh không dừng lại ở vật, nhưng vẫn còn có vài phần mệt mỏi, cùng ... Thiếu kiên nhẫn.

Yếu đuối!

Tân sinh lần này, thật sự là quá yếu!

Giữa các huynh đệ, ta đã xem như người khá yếu rồi, vậy mà còn có thể đứng đầu Cao Võ Vân Đoan, trở thành với một trong ba đại cường giả ... Haizz, tạo hóa thật trêu người!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv