Không phải chỉ là toàn bộ đạt tiêu chuẩn thôi sao?
Theo thời gian Tả Tiểu Đa tiến vào phòng trọng lực, ít xuất hiện trước mặt mọi người, Lý Thành Long đã bắt đầu thời gian xưng vương xưng bá trong lớp!
Mỗi ngày đều túm các bạn học đánh điên cuồng, giống như voi lớn bắt thỏ trắng nhỏ điên cuồng dày vò, hơn nữa còn dày vò không ngừng.
Sự thật chứng minh, một người thường xuyên bị bắt nạt, đột nhiên có thời cơ bắt nạt người khác, loại cảm giác đó, đúng là hết chỗ chê, một lần là đã không thể dứt ra được, so với lúc người khác bắt nạt hắn, còn tàn nhẫn hơn, bệnh hoạn hơn!
Lý Thành Long điên cuồng đánh nhau với bạn cùng lớp, dĩ nhiên Hạng Băng và Hạng Xung là khu vực thiên tai đầu sóng ngọn gió, Mạnh Trưởng Quân, Hác Hán, Chân Phiêu Phiêu, Vũ Yên Nhi và mọi người trong nhà ăn đóng quân cũng đối tượng trọng điểm bị công kích!
Bọn người này, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút đều bị Lý Thành Long đánh đến mặt mũi bầm đen, khuôn mặt thay đổi!
Giáo chủ đánh người, từ xưa đến nay không phân trai gái, túm được người nào cũng chính là một chữ, tẩn!
Đến sau này, học sinh lớp một kêu khổ thấu trời, cuối cùng Văn Hành Thiên nhìn không nổi nữa, nắm lấy Lý Thành Long ném vào phòng trọng lực gấp năm mươi lần.
Ngươi không phải có khả năng lắm sao?
Vào đây tu luyện đi!
Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đi rồi, lập tức lớp một khôi phục trạng thái quần long tranh bá, mọi người ai cũng không phục ai.
Bình thường, ngươi, ta đều thuộc về phe bị đánh, bây giờ ngươi lại muốn làm lão đại?
Lão tử còn muốn làm lão đại nè!
Không phục, đến đánh!
Đánh thì đánh, ai sợ ai?
Thế là hoàn toàn mở ra thời đại chiến quốc!
Cuối cùng Văn Hành Thiên nổi trận lôi đình.
Nguyên nhân ở một lần trên lớp lý luận võ đạo, Văn Hành Thiên đang ở trên bục giảng giảng bài, phía dưới đột nhiên truyền đến một tiếng ầm ầm, Hạng Xung và Hách Hán đã ra tay đánh nhau, lại có Hạng Bang nắm lấy Chân Phiêu Phiêu bắt đầu nện.
Hạng Băng sớm đã muốn đánh nàng, nàng muốn mua Lôi Điện Bạch Hổ của nha đầu này, ấy vậy mà Chân Phiêu Phiêu này lại không bán!
Hạng Băng rất tức giận, ai bảo ngươi không nhường Lôi Điện Bạch Hổ cho ta
nè
Ta đánh chết ngươi!
Trong một luc, toàn bộ trên dưới lớp đều hỗn loạn cả lên, nhanh chóng phân ra hai phe tập thể đánh lộn!
Sắc mặt của Văn Hành Thiên trực tiếp tím tái!
Đây là lớp lý luận võ đạo, không phải lớp chiến đấu.
Đám khốn nạn các ngươi quả thực là không đặt thầy giáo trong mắt!
Sau đó, Văn Hành Thiên ra tay, một loạt đòn tấn công toàn diện trong phạm vi lớn không khác biệt, gần như chỉ trong khoảng khắc, đã tống toàn bộ học sinh trong lớp vào khoang điều dưỡng!
Đợi đến lớp chiến đấu tiết sau.
Lúc mấy giáo viên dạy học đến bãi tập, chỉ thấy được một bãi tập vắng vẻ, một học viên cũng không có!
Chỉ có Văn Hành Thiên đen mặt đứng dưới gốc cây ngoài bãi tập.
Trợ giáo sau lưng Văn Hành Thiên, vừa run rẩy vừa ghi chép.
"Người đâu? Bộ trưởng Văn?”
"Toàn bộ bị ta đánh chết rồi!"
Cơn tức giận của Văn Hành Thiên vẫn chưa tan, trong giọng nói tràn đầy sát
khí.
Ba giáo viên lần lượt nhìn nhau, không biết nói gì.
Ngươi được lắm!
Nếu ngươi thật sự nỡ đánh chết một người, chúng ta mới bội phục ngươi?
Mà người Cao gia cũng chính thức gia nhập huấn luyện trong đội huấn luyện, ngay tại một sân thể dục khác bên bức tường cách vách, mỗi ngày đều bị thao luyện đến dục tiên dục tử, đau không muốn sống!
Hạng Cuồng Nhân phụ trách thao luyện, xuống tay vừa nặng vừa tàn nhẫn, mỗi ngày đều có khuôn mặt rơi đầy nước mắt khóc lóc tìm mẹ. Biểu hiện như vậy, làm cho Hạng Cuồng Nhân tức đến xuýt nữa xuất huyết não. Đặc biệt, Cao Chí Vân đây là ném tới cho ta một đám đồ chơi rách nát. Vì thế lại đi tìm Cao Chí Vân gây phiền toái.
Hiệu phó Cao nghe vậy thì còn nổi giận hơn Hạng Cuồng Nhân, trực tiếp xông tới, bắt được đám tôn tử của mình thì đánh cho một trận tơi bời, vài giây đã đánh gãy chân của hơn mười người.
"Ai còn làm ta mất mặt, lập tức trục xuất khỏi nhà, đều cút hết cho ta!"
Hiệu phó Cao ở nhà bị vợ mắng xối xả, ở chỗ này rốt cuộc dám mở miệng ra mắng người khác để trút giận rồi!
Câu 'Cút hết cho ta' mắng thật sự là rất hiên ngang!
Cao Chí Vân đi rồi, con cháu Cao gia cũng đều thành thật, ít nhất không còn ai khóc lóc đòi mẹ nữa.
Mấy ngày sau, Cao Võ Tiềm Long bắt đầu tỉ thí tân sinh năm nay.
Tỉ thí tân sinh mở ra, Lý Thành Long rốt cục có thể từ phòng trọng lực đi ra, vừa lộ diện đã chiếm cứ một lôi đài.
Mỗi ngày đánh đến mặt mày hớn hở, vô cùng đã ghiền, rất có khí thế như muốn nói, ai dám cùng ra tranh phong, ta sẽ đánh bẹp người đó!
Mà Tả Tieu Đa là nhân vật chính nhưng vẫn còn bị nhốt trong phòng trọng lực tu luyện!
"Thả ta ra! Ta muốn đi đau võ!" Tả Tiểu Đa sau khi biết được chân tướng từ Lý Thành Long, mỗi ngày trong lòng đều kêu gào điên cuồng.
Đương nhiên, cũng chỉ là kêu gào ở trong lòng, tuyệt đối không thể nói ra khỏi miệng.
Một vị chưởng môn Phong gia anh tuấn nào đó vẫn đang chờ mình đi ra ngoài đấu võ nữa, hắn còn muốn mượn trận tỉ thí tân sinh này để làm tiếng tăm mình thêm lừng lẫy nữa đây!
Mình mà đi ra ngoài, hắn sẽ phải lo sốt vó.
Ta không ra ngoài!
Cho ngươi chờ!
Thượng Kinh,
“Còn có nhiệm vụ này, chúng ta cũng hoàn thành rồi. Cái này cái này cái này ... Chúng ta đều đã hoàn thành xong rồi, đây là vật phẩm của nhiệm vụ."
"Còn có nhiệm vụ này, cái này là tầng thứ ba nhỉ, đội trưởng chúng ta nói, đây không phải là cố ý, chỉ là vừa vặn đi ngang qua, đụng phải, đánh xong rồi, đánh chết rồi mới biết là nhiệm vụ của tầng thứ ba ... Cái này hẳn là có phần thưởng nhỉ, có thể cùng nộp ở chỗ này không?"
"Còn có cái này, đây là nhiệm vụ của Bộ Quân, thuận đường thuận đường ... Thuận đường nên cùng hoàn thành luôn, phần thưởng cũng là ở chỗ này nhận, hay là ... ”
Một phen hạch toán xong, ngay cả nhân viên bộ phận thống kê công huân cũng sợ ngây người!