Khưu Tổng, Trả Tiền Sữa Bột Cho Con Trai Anh

Chương 38: Đây là vợ anh.



Đề Dao nói giúp liền giúp.

Chẳng qua giữa chừng lại thành hai người cọ sát cho nhau.

"Hưm... Đừng dừng lại."

Người đàn ông vừa nói vừa kéo đôi tay mềm nhũn của người con gái, để cô tiếp tục xoa xoa cho người anh em hùng vĩ của mình.

"Ức hức.."

Đề Dao chẳng nghe thấy gì, bởi vì tất cả cảm giác của cô đều tập trung trên những đầu ngón tay thon dài đang dùng lực quấy đảo nơi riêng tư của cô. Lần nào cũng chạm vào điểm G của cô, khiến đầu óc cô trắng xóa.

Cô cũng chẳng biết sao, có lẽ là do mang thai khiến cô trở nên rất nhạy cảm chăng. Tóm lại là mặc dù họ chẳng làm gì nhiều hơn nhưng vẫn khiến cô dục tiên dục tử.

"Dao Dao..."

"Hức.."

Đề Dao bất giác bóp chặt người anh em trong tay vào khoảnh khắc cô bị anh khích tới cao trào.

Người đàn ông khẽ hừ một tiếng, giây sau đã đem tay cô bao trùm, cùng một chỗ tuốt lộng một cách dữ dội.

Lúc anh bắn ra, Đề Dao cứ tưởng da ở lòng bàn tay mình bị mài đi một lớp không bằng.

Vốn dĩ cô đã kiến thức quá sự dũng mãnh của anh... Một đêm bảy lần cơ mà... Dù lần đó anh bị trúng thuốc nhưng sức bền lại dai đến đáng sợ, chẳng giống trai tân mới khai bao chút nào.

Sau khi xong việc hai người nằm trên giường ôm nhau rủ rỉ: "Hôm nay em đã gặp ai?"

Với cái đầu thông minh của Khưu Trác sao có thể nghĩ không ra vì sao cô bỗng nhiên lại nói những lời như vậy được. Còn may anh nghe ra được cô chỉ là làm bộ hù dọa anh chứ không phải có ý đó.

Đề Dao cả tâm sinh lý đều thỏa mãn thỏa mái dựa vào lòng ngực người đàn ông, thuận miệng nói: "Hình như em quên hỏi cô ta tên gì. Tóm lại cô ta bảo là vị hôn thê của chồng em, đưa tiền cho em bảo em cút đi."

"..."



Khưu Trác bị một tiếng chồng em bày tỏ chủ quyền của cô chọc cười, lòng ngực khẽ run rất nhỏ, lại hôn hôn mái tóc hơi ướt của cô rồi nói: "Rồi em nói sao."

"Em nói em thèm khát cả gia tài bạc tỷ của anh, ngu sao chỉ lấy chút tiền của cô ta mà cam tâm tình nguyện đi được."

Đề Dao còn rất đắc ý kể lại.

Ai biết người đàn ông còn cảm thấy cô nói rất có lý, còn phụ họa theo: "Em nói đúng."

Đề Dao tự nói tiêu chuẩn của mình rất thấp, vô cùng thỏa mãn sự lấy lòng của anh, thưởng cho anh một cái hôn vang dội lên chiếc cằm anh tuấn ngạo nghễ kia.

Khưu Trác dịu dàng đặt tay lên cái bụng vẫn còn phẳng lỳ của cô xoa xoa hai cái, ôm cô hôn hôn lại, trong giọng nói lại không quá nghe rõ cảm xúc nói: "Bọn họ có làm em khó chịu chỗ nào không?"

"Không có."

Đề Dao biết anh đang nói đến cái gì, thuận miệng đáp. Đặng giả bộ hung dữ nói: "Nếu mà có em sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu!"

"..."

Khưu Trác không hỏi tại sao lại không phải là bỏ qua cho người kia mà là anh, chỉ cam chịu: "Ừm."

"Hừ hừ..."

Người con gái trong lòng anh hài lòng hừ hai tiếng rồi bỗng ngã đầu thiếp đi.

Khưu Giác không nói gì nữa ôm cô vào lòng, dịu dàng trân trọng. Trong khi đôi mắt giấu dưới rèn mi lại hơi tối.

(4°

Ngày hôm đó sau khi gặp Lăng Nhan, Đề Dao không nghĩ tới cô sẽ sớm gặp lại Lăng Nhan như vậy.

Còn là trong tình huống... Có phần quen quen.

"..."

Đề Dao bị người đàn ông đưa tới quán cafe lần trước cô gặp "vị hôn thê" của anh, lúc này cũng đang ngồi đối diện cô ta, chẳng qua khác tí là bên cạnh cô còn có người đàn ông, sắc mặt vô cùng cổ quái.



Mà Lăng Nhan là người đàn ông mời tới.

Chỉ là thay vì hai người họ ngồi chung như Hứa Nhuệ Minh và Giang Yên Chi để làm xấu mặt cô thì giờ chắc thành cô với người đàn ông làm xấu mặt người ta...

Đề Dao nhịn cười nhìn vẻ mặt ngạo nghễ bất biến trước đó của Lăng Nhan trở thành kinh ngạc vi diệu, cảm thấy ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây.

"Anh Trác... Anh đây là..."

Lăng Nhan thật sự có chút không hiểu, còn chẳng thể nghĩ tới tình huống xấu nhất kia mà nghi hoặc hỏi Khưu Trác.

Khưu Trác thản nhiên vớt bớt đá trong cốc nước cam trước mặt Đề Dao bỏ vào ly trà đá của mình rồi mới nhìn

Lăng Nhan không nhanh không chậm nói: "Giới thiệu với em, đây là vợ anh." I0

"!?"

"..."

Đề Dao nhịn cười không chịu được. Vì để mình không cười thành tiếng cô đành phải báu vào bắp đùi người đàn ông dưới gầm bàn.

Cô thật không đành lòng nhìn vẻ mặt của Lăng Nhan.

Mà Lăng Nhan lúc này phải nói là ngổn ngang trong gió.

Cô ta chẳng thể ngờ được hôm qua cô ta dùng tư thái cao ngạo gặp riêng Đề Dao, hôm nay đã bị vị hôn phu mà cô ta đã định chắc trong lòng vả mặt.

Anh còn nói: "Nếu em muốn gặp cô ấy có thể trực tiếp nói với anh, đừng làm như xã hội đen đi hội đồng người ta, hù dọa cô ấy."

"Anh không nghe nói ông Lăng dạy con gái Lăng gia hành xử như vậy."

"!!"

Lăng Nhan từ kinh ngạc đến uất ức đỏ vành mắt.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv