Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 181: Yêu càng sâu đậm, hận càng sâu, tổn thương cũng càng sâu



Nên làm thế nào đây... Diệp Vãn Ninh lập tức thẩm ướt chiếc khăn tay, sau đó đắp lên trán anh... nhưng như thế chỉ có thể trị phần ngọn chứ không chữa tận gốc, anh nằm dưới lớp chăn bỗng run lên cầm cập vì lạnh. Trên gương mặt tuấn tú trắng bệch lên không nhìn ra được điểm hồng hào! “Chỉ có một cách này thôi.. Diệp Vãn Ninh cắn chặt môi dưới, bất kể bây giờ anh vẫn đang trong trạng thái hôn mê, nhưng cô vẫn căng thẳng khôn xiết, đầu ngón tay mảnh khảnh run rẩy mở nút áo...

Một nút...

Hai nút...

Ba nút...

Cô trút bỏ bộ đồ đặt sang chiếc ghế bên cạnh, sau đó chui vào trong chiếc chăn lạnh lẽo, không mảy may có chút nhiệt độ ấm áp nào... cô giơ tay tránh vết thương của anh, ôm chặt cơ thể anh....

Muốn dùng nhiệt độ cơ thể mình sưởi ấm anh... “Văn Ninh... Anh khế gọi tên cô, Diệp Văn Ninh đang ôm chặt anh trước hết hơi sửng sốt, liền sau đó cẩn thận nhìn khuôn mặt cương nghị của anh, thấy anh vẫn trong cơn mê man, cô không kìm được cảm thấy động tác của bản thân có chút nực cười...

Mày đang mong chờ cái gì... anh ấy nhất định là đang nằm mơ, trong giấc mơ mày chắc chắn là đối tượng bị anh ấy hận thấu xương, vì thế... anh ấy mới gọi tên của mày” Diệp Văn Ninh không nhịn được cười thê lương, khuôn mặt trắng nõn nà dán sát lên gương mặt anh, cơ thể lạnh lẽo của anh dần dần ấm áp trở lại....

Có lẽ là vì quá mệt, cũng có lẽ là vì ở bên cạnh anh, Diệp Vãn Ninh bất tri bất giác chìm vào giấc mộng... Ở phía bên kia, trong phòng làm việc công ty TO. “Em làm trợ lý kiểu gì thế?” Chị Ni nhìn thấy Hana trở về một mạch cùng với tài xế, lập tức chửi ầm lên, “Chẳng nhẽ em không biết phải bảo vệ Ninh Y? Hiện trường nguy hiểm như thế, sao em có thể để con bé hành động theo cảm tính được?" “Chị Ni...em... Hana ấp a ấp úng không biết nên nói gì, cô cũng rất lo lắng mà, nhưng cô không lay chuyển được Ninh Y, hiện giờ cô cũng chỉ có thể vì lo lắng, vì sốt ruột mà góc thút thít. “Khóc khóc khóc, khóc thì có tác dụng gì? Bây giờ nếu Ninh Y gặp phải chuyện gì không may, Kỷ Trình Tân chắc chắn sẽ xé chị thành tám mảnh, bao gồm cả em... bao gồm cả cái công ty TO này!” Chị Ni lo lắng quay mòng mòng, hiện tại chị lo lắng nhất không phải là chuyện bị xé thành tám mảnh, mà là sự an nguy của Diệp Văn Ninh!

Kỷ Trình Tân cũng nghe được tin nhanh chóng đi đến, chị Ni nhìn thấy Kỷ Trình Tân đang hướng về phía phòng làm việc thông qua tấm cửa thủy tinh, lập tức chán nản không thôi gào thét lần nữa: “Nhìn đi nhìn đi, bây giờ cậu ta đến rồi, phải bàn giao thế nào với cậu ta? Chẳng nhẽ em không biết Ninh Y là báu vật của cậu ta à? Trong mắt cậu ta chúng ta chẳng khác gì rơm rạ đâu!”

Bởi vì khóc rấm rứt, hai bả vai của Hana rung lên bần bật... Kỷ Trình Tân nổi nóng cũng rất đáng sợ đấy! “Chị Ni, đừng nói với em bây giờ Ninh Y vẫn chưa trở về an toàn.” Kỷ Trình Tân vừa nghe được chuyện xảy ra ở khách sạn Baibei, liền lập tức liên tưởng đến hôm nay Vãn Ninh cũng phải tham gia lễ cắt băng khánh thành khách sạn này, bây giờ xung quanh khách sạn Baibei đã được cảnh sát kéo dây lại canh gác, anh vội vã bỏ lại hết mọi công việc trong tay, nhanh chóng chạy đến phòng làm việc TO!

Chị Ni gật nhẹ đầu, “Đúng vậy”

Kỷ Trình Tân giận dữ lên tiếng: “Shit! Bọn chị không cử người đi tìm à?” “Bây giờ ở bên kia căn bản không thể tiến vào được, bọn chị cũng rất nóng ruột! Nhưng có lo lắng hơn nữa thì có tác dụng gì?!” Chị Ni cũng sốt ruột như ngồi trên đống lửa. Kỷ Trình Tân chú ý đến Hana đang đứng bên cạnh, “Cô về bằng kiểu gì? Ninh Y đâu? Không phải cô đi cùng cô ấy đến hội trường à? Tại sao cô lại về trước?”

Nghe thấy Kỷ Trình Tân chất vấn, Hana lại khóc rấm rứt lên... “Không được khóc nữa! Hana! Đem hết chuyện ngày hôm nay, giải thích nguyên bản lại lần nữa! Chị nhấn mạnh lại, lần này không được khóc nữa!” Chị Ni lập tức cường điệu nhìn Hana, thấy cô nhóc khóc thút tha thút thít, chị vốn đã rất lo lắng rồi bây giờ còn phiền muộn hơn! “Vâng, chị Ni.” Hana xì nước mũi, rồi mới kể hết lại chuyện đã xảy ra nguyên vẹn một lần nữa, “Sau khi bọn em đến hội trường, người phụ trách của khách sạn Baibei hảo sắc nhìn chị Ninh Y chằm chằm, chị Ninh Y liền lên kế hoạch đợi buổi lễ khánh thành kết thúc sẽ chuồn đi luôn, sau đó em lại đi cùng chị Ninh Y vào nhà vệ sinh thay giày cao gót, chị Ninh Y nói vạt váy dài thay thành giày đế bằng cũng không ai phát hiện, đúng vào lúc bọn em chuẩn bị đi ra khỏi nhà vệ sinh, đột nhiên nghe thấy hai người đàn ông nói chuyện, chị Ninh Y lại đẩy em vào lại nhà vệ sinh, sau khi vào lại hội trường, chị Ninh Y tỏ ra thấp thỏm không yên, nhắc nhở em nhiều lần lát nữa xảy ra chuyện gì thì phải đi cùng với nhiều người, không được hành động đơn độc!” “Đợi chút!” Kỷ Trình Tân lập tức cắt ngang lời Hana, “Vừa nãy cô nói có hai người đàn ông ở ngoài nhà vệ sinh đối thoại với nhau? Nội dung trò chuyện cô còn nhớ không?”

Hana nghiêm túc hồi tưởng lại, “Em nhớ ra rồi, hình như là liên quan đến giao dịch... nói cái gì mà hàng cũng cần, người cũng cần, tiền cũng cần, đại khái nội dung là vậy. “Người cũng cần... hàng cũng cần... tiền cũng cần...

Kỷ Trình Tân trầm ngâm suy nghĩ, sau đó lại lên tiếng: “Cô kể tiếp đi.

Hana khẽ gật đầu, lại nhớ đến chuyện gì đó, nói tiếp: “Ồ, đúng rồi! Chị Ninh Y còn bảo em gọi điện thoại cho tài xế, bảo tài xế đúng tám giờ đến trước cửa. Sau đó không biết có chuyện gì, trong hội trường bỗng nổ lên tiếng súng, vốn em và chị Ninh Y đều đứng ở vị trí cách cửa chính gần nhất, chị Ninh Y liền kéo em chạy ra ngoài. Nhưng vốn bọn em đã ngồi vào xe, chị Ninh Y như thấy gì đó, lập tức hét lên bảo tài xế dừng xe! Sau đó chị ấy nhảy xuống, cưỡng chế hạ lệnh cho tài xế đưa em về trước, chuyện sau đó.... các anh chị cũng biết cả rồi.” Hana kể lại toàn vẹn không sót chữ nào cho Kỷ Trình Tân.

Kỷ Trình Tân thấp giọng mắng vài tiếng, gọi nhiều lần vào số của Diệp Vãn Ninh, nhưng đều không ai nghe máy... không ai trả lời! “Trình Tân, bây giờ phải làm sao đây?” Chị Ni cũng hoảng loạn không kém. “Em đưa người đi tìm, nếu như Ninh Y quay về, lập tức gọi điện thoại cho em. “Được!” Chị Ni gật đầu, sốt ruột đi qua đi lại trong văn phòng, hy vọng Ninh Y không gặp phải chuyện gì mới được!

Hana cũng ủ rũ chán nản, mặt như đưa đám nhìn chị

Ni, “Chị Ni, em xin lỗi, là em... là em không nên nghe lời chị

Ninh Y, em nên ngăn cản chị ấy, em... “Em cũng đừng tự trách nữa, lúc Ninh Y cố chấp, thì mười con trâu cũng không kéo về được, không phải do em sai, vừa nãy chị cũng là do quá nóng ruột, nói hơi nặng lời, em về nghỉ ngơi trước đi, Ninh Y sẽ quay trở về an toàn”

Hana gật nhẹ đầu, nhưng bây giờ cô đâu có tâm trạng đi ngủ, một lòng một dạ trông ngóng Ninh Y nhanh quay về.

Sáng sớm hôm sau.

Trời vừa lờ mờ sáng, Diệp Vãn Ninh dụi con mắt còn nhập nhèm, rồi mới chú ý đến người đàn ông bên cạnh vẫn còn trong cơn giấc nồng.

Cô lập tức giơ tay phủ lên trán anh, “May mà hạ sốt rồi... Cô ngồi thẳng người dậy, nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của mình, gò má không kìm được ửng đỏ, cô chân tay luống cuống mặc vội quần áo, sau đó nhìn Lục Thừa Tiêu đang ngủ say. “Em sẽ xuất hiện trở lại trước mặt anh, nhưng đã định sẵn chúng ta không còn dính líu gì đến nhau, em sẽ không làm vợ của anh nữa... em sẽ không dừng lại kế hoạch của mình, em phải đòi lại công bằng cho con của em! Lạc Vận Nhi... cô ta phải nhận quả báo!”

Diệp Văn Ninh khế lẩm bẩm, sau đó đứng lên xoay người rời khỏi căn phòng. “Burakku, anh ấy đã không sao nữa rồi, chuyện tiếp theo nhờ anh giữ bí mật giúp ạ. “Anh sẽ làm thế, thiếu phu nhân, đã căn dặn cả rồi, em yên tâm. Burakku nói được làm được. Diệp Văn Ninh thay bộ đồ da màu hồng nhạt, quần da khiến đôi chân hoàn mỹ của cô càng thon dài hơn, cô ngồi lên chiếc mô tô, đội mũ bảo hiểm, nhấn chân ga, lái xe tiến thẳng về con đường nhựa rộng rãi không bóng người.

Mãi đến khi cô xuất hiện trong tầm mắt mọi người, chị Ni mới thở phào một hơi! “Cảm tạ trời đất, Ninh Y, cuối cùng em cũng đã về rồi!” Chị Ni nhìn thấy Diệp Văn Ninh bình an vô sự, lập tức nhìn ngó cô một vòng, hết nhìn trái lại nhìn phải, “Ninh Y, em thực không sao đúng không?"

Diệp Văn Ninh lắc đầu, "Em không sao, chị Ni” Cô lộ ra nụ cười khiến chị Ni yên tâm, “Em còn có thể tiếp tục lịch trình, em không sao, chị Ni” “Còn nói không sao! Mu bàn tay bị rách da rồi này, bản thân còn không phát hiện ra?" “Mu bàn tay?" Diệp Văn Ninh nhìn theo tầm mắt của chị Ni, mu bàn tay cô quả thực đã bị rách một lớp da, “Không sao đâu ạ, chị Ni, chỉ là vết thương nhỏ” “Vết thương nhỏ? Đây sao là vết thương nhỏ được? Em không biết là làm người mẫu thì không được có vết thương à? Vết sẹo trên bụng em không dễ dàng gì mới lành lại! Bây giờ lỡ để lại sẹo chỗ này thì phải làm sao?” “Có chị Ni năng lực xuất chúng, thì em còn phải lo gì nữa ạ." Diệp Văn Ninh cười lên.

Chị Ni đột nhiên nhớ đến chuyện quan trọng gì, lập tức lấy điện thoại được đặt ở trên bàn trà lên, “Chị phải gọi điện thoại cho Trình Tần báo em đã bình an vô sự, cậu ta đưa người đi tìm em nguyên một đêm rồi đó!” “Nguyên một đêm?" Diệp Văn Ninh sững sờ, nhìn bộ dạng vội vã gọi điện thoại của chị Ni, cô biết sự việc tối qua cô làm mà không suy nghĩ, vào lúc cô nhìn thấy Lục

Thừa Tiêu gặp phải nguy hiểm, mọi chuyện đều bị cô vứt sang một bên hết! Người đàn ông đó từng đối xử với cô như vậy, nhưng cô lại trước sau vẫn không từ bỏ được anh! Cho dù cô có hận anh hơn nữa, nhưng trong tim vẫn luôn canh cánh về anh...

Yêu càng sâu đậm, hận càng sâu, tổn thương cũng càng sâu, chính là lý lẽ này....

Năm phút sau, Kỷ Trình Tân nhanh như chớp đi đến phòng làm việc TO, vừa xông vào văn phòng, liền lập tức ôm trọn Diệp Văn Ninh vào lòng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv