Phó Chi về phòng thay quần áo. Rất mau liền nghe thấy tiếng đập cửa.
Cũng biết đó là ai, lười quan tâm.
Tầm mắt cô dừng ở khung thoại trò chuyện wechat trên màn hình điện thoại.
Một chấm đỏ tươi hiện lên trong danh bạ, sau đó reo lên một tiếng 'ting'.
Trong danh sách xác nhận, ba chữ 'Lệ Nam Lễ' đập thẳng vào mắt cô.
WeChat của Phó Chi chỉ đơn giản được dùng để tiếp nhận công việc và kiếm tiền, bên trong toàn là những người quen biết.
Cô thuận tay nhấn đồng ý, sau đó đứng dậy đi đến chỗ cái hộp, cầm lên một viên kẹo bơ cứng rồi ngồi xuống giường.
Lại 'ting ting' một tiếng.
Hai chữ 'Thượng Ẩn' xuất hiện lên phía trên cùng, ảnh đại diện là hình chụp cận cảnh một bàn tay.
Xương ngón tay rõ ràng, trắng nõn thon dài, móng tay cắt gọn ngay ngắn, chính là cái loại sạch sẽ ngăn nắp ấy.
Trong đấy, bàn tay này đang nắm lấy một cành lá non xanh mướt.
Là cái kiểu nắm hết toàn bộ lá trong tay, cố chấp đến cực điểm.
Trong khung thoại là tin nhắn mà Lệ Nam Lễ mới vừa gửi tới, vỏn vẹn hai chữ: Chi Chi.
Phó Chi đưa mắt nhìn tên wechat của cô 【 Ẩn 】.
Rồi lại nhìn sang tên wechat của Lệ Nam Lễ 【 Thượng Ẩn 】.
Phó Chi: "???"
Thích thì tự đặt cái khác không được sao?
Không biết lớn nhỏ thì thôi đi, còn không biết tôn trọng cô nhỏ. Phó Chi nghĩ nghĩ, khóe miệng mím xuống, đang muốn xóa kết bạn, liền thấy khung thoại gửi đến năm lần chuyển khoản.
Mỗi cái 20 vạn.
"...."
Phó Chi nhận tiền từng cái một, rất nhanh đã trả lời lại: "Ừ, Tiểu Lễ, cô đây."
Sau đó thấy đối phương không trả lời, cô liền lấy ra sự kiên nhẫn của một người trưởng bối nên có: "Tiểu Lễ, có gì khó khăn thì nói với cô, cô nhỏ đang nghe cháu đây."