Trên đời này đáng sợ nhất chính là cái chết, ta ngay cả cái chết còn không sợ, thì còn sợ cái gì?
Thứ duy nhất cần suy nghĩ đó là, bản thân mình có phải là có chút thiệt hay không?
Ta, Diệp Ninh.
Người xuyên không cộng thêm Thiên Đế tương lai!
Ta là nam nhân xuất sắc bậc nào, thật sự muốn hi sinh chết như thế sao?
Nghĩ như thế nào cũng có cảm giác có chút chịu thiệt.
“Bỏ đi bỏ đi, vì để trở thành Thiên Đế, ta cũng chỉ có thể dâng ra cơ thể thuần khiết của mình, ai, nữ nhân, ngươi chiếm lợi lớn rồi ngươi có biết không?”
Diệp Ninh đưa ra quyết định, tay bắt đầu không quy củ.
Cái này gọi là kính nghiệp.
Diễn kịch thì phải có thái độ diễn kịch.
Tiêu Thiển Thiển cảm nhận được.
Đầu tiên thân thể cứng đờ, tiếp đó lại buông lỏng ra.
“Hắn đã hoàn toàn trầm mê!”
Trong lòng Tiêu Thiển Thiển tự đắc.
Quả nhiên không người nào có thể kháng cự được mị lực của nàng.
“Diệp đại nhân là nam tử xuất sắc như thế, quả nhiên là thế gian hiếm thấy.”
Bàn tay ngọc của nàng nghịch ngợm chỉ vào ngực Diệp Ninh, ôn nhu nói.
“Người quốc sắc thiên hương như tiểu thư, ta cũng là lần đầu gặp.”
Diệp Ninh hưởng thụ ôn như hương trong lòng.
Khó trách người xưa từng có câu chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
Cảm giác này, đúng là có chút xông thẳng lên đầu.
“Thiếp thân liễu yếu đào tơ, thật sự có thể lọt vào mắt đại nhân?”
Tiêu Thiển Thiển mỉm cười nói.
“Nếu như tiểu thư là bồ liễu, vậy thì những nữ nhân khác trong thế gian, chẳng phải là tự ti mặc cảm sao?” Đầu tiên Diệp Ninh tán thưởng một tiếng, tiếp đó lại tinh tế thăm dò: “Chỉ đáng tiếc, tiểu thư đã là nữ nhân của nhân vật lớn, tiểu thư và ta đã được xác định là không có duyên phận.”
“Nữ nhân của nhân vật lớn? Lời này của Diệp đại nhân là nghe được từ đâu?”
“Trên phố có rất nhiều lời đồn.”
“Đó chẳng qua chỉ là lời đồn đại ta cố ý truyền ra để mê hoặc người khác mà thôi… Hiện tại thiếp thân, vẫn còn là tấm thân trong sạch đó.”
Tiêu Thiển Thiển mang theo ngượng ngùng nói.
Vốn dĩ là chuyện không có, nàng cũng không thể thừa nhận.
Hơn nữa, nếu như thừa nhận bản thân là ngoại thất nhân vật lớn nuôi bên ngoài, vậy thì nhất định sẽ bị coi khinh rất nhiều, đánh giá ở trong mắt Diệp Ninh, cũng sẽ theo đó mà giảm xuống.
Tính cách của Diệp Ninh chính nghĩa như thế, sao có thể vấy bẩn nữ nhân của người khác chứ?
Đây không phù hợp với phong thái của quân tử.
Dễ gây nên cho hắn sự kháng cự.
Nhưng nàng lại hiểu sai rồi.
Con người Diệp Ninh, hết lần này đến lần khác chính là không đi theo đường thường, sau khi nghe được lời này, không chỉ có không thêm trầm mê, ngược lại bất ngờ bừng tỉnh.
“Tiểu thư không phải nữ nhân của nhân vật lớn?”
Ánh mắt trầm mê của hắn, lập tức thanh tỉnh hơn phân nửa.
“Đương nhiên không phải, đây chẳng qua là lời đồn thôi, có điều đúng là thiếp thân có một thân phận khác.”
Tiêu Thiển Thiển không nhìn Diệp Ninh, mà tiếp tục duy trì tư thái kiều mị của mình, dùng một loại thanh âm cực kỳ trêu chọc, chậm rãi nói.
“Thật ra, thiếp thân chính là nội ứng của nước La Sát, mai phục ở kinh thành, thu thập tin tức của Đại Chu, đồng thời, cũng chiêu lãm nhân tài cho La Sát quốc… Đại nhân kỳ tài ngút trời, có thể gọi là tuấn kiệt trong mọi người, đương nhiên đã rơi vào mắt của nước ta, hiện nay Đại Chu nguy cơ bốn phía, lòng dân không ổn định, chính kiến nội bộ không đồng nhất, gian thần đương đạo, hôn quân lâm triều, đã không có bất luận tiền đồ gì, sao đại nhân không bỏ gian tà theo chính nghĩa, giống như thiếp thân, làm việc cho La Sát quốc chứ?”
Lời nói đến đây.
Đã hoàn toàn áp dụng mỹ nhân kế.
Tiếp theo, chỉ xem Diệp Ninh lựa chọn như thế nào.
Vốn dĩ Tiêu Thiển Thiển cho rằng đây là sẽ một quá trình giãy dụa.
Nhưng không ngờ được chính là, trong nháy mắt khi nàng nói xong lời này, cả người của nàng, từ trong ngực Diệp Ninh bị đẩy ra ngoài.
Trong mắt của hắn tràn ngập ý lạnh lẽo, nghiêm nghị nói.
“Xin cô nương tự trọng!”
Diệp Ninh rất phẫn nộ.
Hắn cũng có lý do phẫn nộ.
Bởi vì hắn cho rằng tình cảm của mình bị lừa gạt.
Ta quyến rũ ngươi, không phải là bởi vì ta muốn quyến rũ ngươi, là là bởi vì quyến rũ ngươi ta sẽ có thể chết!
Kết quả ngươi nói với ta, sau lưng ngươi căn bản không có nhân vật lớn gì?
Cô nương, ngươi đi vào đường hẹp rồi ngươi có biết không!
Diệp Ninh lên cơn giận dữ.
Đây là lần thứ mấy rồi?
Vì sao hắn muốn tìm chết thôi mà lại khó như thế chứ?
Đến cái này cũng có thể lật xe sao?
Nếu như lúc này Liễu Tam Nguyên ở trước mặt hắn, Diệp Ninh nhất định sẽ cho hắn hai cái tát.
Tiểu tử, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời nói không thể nói lung tung.
Ngươi có biết ngươi để ta lãng phí bao nhiêu tình cảm không?
“Thế mà tâm trí ngươi lại kiên định đến trình độ này!”
Trong lòng Tiêu Thiển Thiển chấn động.