Sáng sớm, khi Kim Lệ Huyên thức dậy và lướt điện thoại, cô ta bất chợt nhận thấy tập hôm qua vừa phát sóng đã có mấy cảnh lên hot search.
Cư dân mạng chia làm hai phe, một phe cảm thán cảnh Tư Truy cầm đậu phụ nháy mắt trước máy quay trông thật đáng yêu, phe còn lại kịch liệt chê bai cô không thành tâm trong nấu nướng.
Kim Lệ Huyên nhăn mày nhấn vào tiêu đề "Cô Gái Đậu Phụ Và Cái Nháy Mắt Ngọt Ngào", xem lại một video ngắn cắt cảnh nháy mắt của Tư Truy. Trong video, khuôn mặt cô gái mộc mạc, xinh xắn, giọng nói trong sáng như rót mật vào tai người nghe, ánh mắt đen láy linh động cực kì thu hút.
Phía dưới có hàng ngàn bình luận bày tỏ sự yêu thích đối với Tư Truy, bởi giữa một rừng người đẹp hoàn mỹ như hiện nay thì hiếm có ai vẫn giữ được vẻ chân chất, tự nhiên như cô. Kim Lệ Huyên càng đọc lại càng thấy khó chịu trong lòng, tại sao người lên hot search không phải là cô ta chứ? Rõ ràng cô ta mới là Ảnh hậu, là người nổi tiếng, vì lý do gì mà một người không có gì nổi bật như Tư Truy lại được mọi người chú ý?
Có chút không cam lòng, Kim Lệ Huyên liếc nhìn cô gái đang chải tóc với một ánh mắt sắc lạnh, sau đó tiếp tục xem bài tiếp theo. Lần này, khác hẳn với bài vừa rồi, dưới bình luận toàn là câu từ mắng chửi Tư Truy, rằng cô không có đạo đức nghề nghiệp, không tôn trọng khán giả và cuộc thi.
Xxxx: [Ban giám khảo có nhầm không vậy? Một món ăn mắc sai phạm lớn như vậy mà cũng được xếp thứ hai? Tôi không phục!]
Hoàng Thị: [Thấy bà tôi xem nên tôi rảnh rỗi cũng xem ké. Ban đầu thì thấy đội cô Tư Truy kia làm rất tốt đấy, nhưng ai ngờ đến bước cuối cùng lại tòi ra một hạt sạn. Tôi nghĩ phen này cô ta không có cửa vào vòng trong rồi, vậy mà vị giám khảo giấu mặt gì đó lại nói hai món của đội cô ta ngon nhất? Rốt cuộc là cấu tạo lưỡi của các vị khác nhau hay là do trong này có điều khuất tất?]
Em bé của Huyên Huyên: [Có tài gì mà thi thố không biết?! Hại Lệ Huyên của chúng tôi cũng bị liên lụy, chỉ trích theo. Cô ấy cẩn thận như vậy, kết quả chỉ vì sai lầm của Tư Truy kia mà phải ngậm ngùi nghe những lời không hay...]
Vô số bình luận phê phán Tư Truy, Kim Lệ Huyên lướt lướt một hồi, thỏa mãn buông điện thoại xuống. Dù sao các fans đều đứng về phía cô ta, cho nên cô ta không cần phải lo gì nữa. Mọi người thấy Tư Truy làm sai, đỡ mất công cô ta phải đăng bài thanh minh làm gì cho mệt.
Kim Lệ Huyên ỏn ẻn đứng dậy, cầm lọ nước hoa xịt lên người, chuẩn bị bước ra ngoài. Cô ta nói với Tư Truy bằng giọng giễu cợt: "Tôi không muốn bản thân phải dừng chân tại đây chỉ vì sự ngu ngốc của cô. Vì vậy, hôm nay cô nhất định phải lưu ý vào, nếu xảy ra chuyện gì thì tôi không chịu trách nhiệm đâu!"
Nói xong, cô ả kiêu căng vén cửa lều. Tư Truy thầm trút ra một hơi thở dài, lỗi thật sự là do cô sao? Lúc đó, có lẽ cô đã sơ sót trong khâu chế biến không biết chừng... Cô nghĩ ngợi, cảm thấy dường như mình không nên chối bỏ trách nhiệm. Nhưng cô cũng không thể trực tiếp đi tìm Ôn Uyển để xin lỗi, không phải vì cô hổ thẹn hay ghét cô ta, mà là vì chuyện này có khả năng gây hiểu lầm rất cao. Chắc chắn mọi người sẽ nghĩ cô đang giả vờ để lấy sự thương hại, hoặc là đang hối lộ giám khảo.
Tư Truy thôi không nghĩ nữa, cố gắng ổn định tâm tình. Đây là cơ hội duy nhất để cô chứng minh thực lực của bản thân, thế nên bằng mọi giá cô phải giữ lấy nó, không để cơ hội vuột mất.
Bấy giờ, Tư Truy vẫn chưa biết bản thân đã bị lên hot search. Cô nhìn lại mình trong gương, mỉm cười. Quần áo đã mặc xong, tóc đã búi cao trên đỉnh đầu, bây giờ, cô cần thêm một chút nước hoa.
Hương thơm sẽ khiến Tư Truy tự tin hơn, cô nghĩ vậy. Lần đầu dùng nước hoa nên vẫn còn chút lúng túng, cô không dám xịt nhiều, chỉ xịt một chút lên vải vóc cùng vị trí sau tai để giữ mùi lâu.
Thời điểm ra ngoài, máy quay gần như đã chuẩn bị sẵn sàng. Phùng Khoan đang thảo luận với hai người là Tô Đào, Ngô Trung, thấy cô ra cũng không nhịn được nhìn thêm một cái.
Tư Truy thấy mọi người có vẻ rất lạ, thậm chí có người còn lườm cô một cách lộ liễu. Có lẽ mọi người vẫn còn không phục chuyện hôm qua chăng? Nhắc mới nhớ, cô đã quên không hỏi Bùi Nghiêu xem giám khảo giấu mặt đó có phải anh không?
Cô mím môi, lẳng lặng bước đến khu vực tập trung. Không có bất kì ai chịu bắt chuyện với cô...
Buồn chán vẽ vòng ngón chân xuống đất, không hiểu sao mặt Tư Truy hơi nóng. Cô tự dặn bản thân không cần để ý đến ánh mắt của người ngoài, chỉ cần cô làm tốt là được. Có điều, đôi lúc vẫn không kiềm được tủi thân.
Khóe mắt cô đỏ ửng, lúc này, Vệ Thiên Từ bỗng xuất hiện. Anh ta đứng bên cạnh cô, khóe môi nhếch lên đầy thoải mái: "Sao cô không ra nói chuyện với mọi người cho vui?"
Tư Truy có chút sững sỡ, cô ngước mắt nhìn người đàn ông rồi cười gượng gạo: "Tôi... tôi đang muốn ở một mình."
Vệ Thiên Từ nhìn cô nói dối không chớp mắt, mặc dù cô có thể giấu anh ta được, nhưng ánh mắt của cô lại không làm được điều đó. Trầm ngâm giây lát, anh ta bình thản lên tiếng: "Đừng nghĩ quá nhiều, con người ai mà chẳng có lúc sai lầm, chỉ cần cô chịu tiếp thu và sửa đổi. Tôi cũng tin các vị giám khảo chấm rất công tâm, họ nhận xét theo cảm nhận của mình. Vị trí đó là cô xứng đáng, vì vậy, cô tuyệt đối đừng để những lời tiêu cực ảnh hưởng đến phong độ của bản thân."
Nghe Vệ Thiên Từ an ủi, Tư Truy thấy lòng dịu đi đôi chút. Đúng vậy, nếu muốn đập tan những nghi ngờ của mọi người về mình thì chỉ có cách làm thật tốt, cho mọi người thấy sự nỗ lực chân thành của mình.
Tư Truy hít mũi, cô mấp máy khuôn miệng: "Cảm ơn anh, tôi sẽ cố gắng..."