“Hệ thống! Mi muốn chọc ta tức chết hay sao? ”
Khải Minh giận dữ quát, khuôn mặt đỏ chót lên.
Hỏi vì sao hắn như vậy?
Tất cả đều do Khoái Lạc Hệ Thống.
Lý trí của Khải Minh vốn đã chiến thắng được dục vọng, nó mách bảo hắn phải ưu tiên cho việc trốn thoát chứ không phải mớ “xôi thịt” đang ngồi ở kia. Thế nhưng cái hệ thống “mất dạy” này lại níu chân hắn ở lại bằng một nhiệm vụ vô cùng khắm.
“Hệ thống giao nhiệm vụ: Làm tình với Phạm Hồng Uyên. Thời hạn: 1 Tiếng. Ban thưởng: 80000 Điểm khoái lạc, +10 điểm Kháng Độc. Nhiệm vụ thất bại: Chết! ”
“Hí hí… Chuyện gì vậy? Ta tưởng ngươi muốn trả thù con nhỏ này lắm mà. Đây là cơ hội đó! ” Giọng hệ thống đầy vẻ trêu chọc vang lên trong đầu Khải Minh.
“Grr… Định công mạnh! ”
Mặt Khải Minh tối sầm lại, phảng phất chút bất lực. Ngay lúc này, hắn chỉ ước hệ thống là một thứ gì đó mà hắn có thể “cầm, nắm” được. Hắn sẽ không ngần ngại lao vào tán vêu mồm, “thái diến”, phanh thây, tùng xẻo, hỏa thiêu… hay dùng hàng ngàn cách khác để trừng trị hệ thống cho hả dạ. Thế nhưng ước vẫn chỉ là ước.
Khải Minh hít một hơi để lấy lại bình tĩnh. Lúc này, hắn chỉ còn cách chấp nhận thôi. Vậy thì thay vì đứng đây than phiền, hắn tốt nhất nên bắt tay vào công việc rồi hoàn thành nhanh chóng thì hơn.
“Hừ… ” Khải Minh quay lại nhìn Hồng Uyên lúc này đang kêu réo bảo hắn đầu hàng.
“Guh… Đứng lại… ngươi không trốn khỏi đây được đâu! Tốt nhất nên ngoan ngoãn giơ tay chịu trói! ”
Vẫn là những lời hăm dọa trong bất lực của Hồng Uyên. Trong tình thế này, nàng chỉ biết làm thế là cùng.
“Hừ… Đã vậy thì xơi luôn! ” Khải Minh hạ quyết tâm, bước đến Hồng Uyên. Cả người bốc ra “dâm khí” ngùn ngụt. Trong khi đó, mặt hắn là một vẻ đê tiện hiếm ai có được.
“Uh… ” Hồng Uyên hơi sợ sệt khi thấy Khải Minh lại gần. Nhìn biểu hiện dâm dê kia, nàng thừa biết Khải Minh đang tính làm gì.
“Mau… mau lùi lại… ngươi… ngươi tính làm gì? ”
“Hả? Ta cứ thích tới đó sao? ”
“Tên khốn… dám đ-ng đến tao thì coi chừng không giữ được mạng! ”
“Hừ… Chưa thấy trym dài chưa đổ lệ mà! ”
Khải Minh vốn đã bực mình, nay nghe mấy lời của Hồng Uyên càng khiến hắn sôi máu thêm. Phen này phải cho nàng ta biết thế nào là lợi hại.
Khải Minh kéo khóa quần xuống rồi móc “thằng em” của mình ra. Thoát khỏi giam cầm, dương vật hắn vươn dài ra “thế giới bên ngoài”.
Và rồi…
“Uh… ” Hồng Uyên bỗng im phắt, đôi mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Mọi sự tập trung dồn về phía cây thịt khổng lồ đang tỏa ra khí nóng hừng hực trước mặt mình.
“To… To quá! ”
Hồng Uyên không thể kiềm mà thốt lên trong lòng. Nàng tự hỏi cái dương vật của Khải Minh rốt cục đã chích bao nhiêu liều thuốc tăng trưởng để đạt được kích cỡ này?
Thậm chí nó còn to và dài hơn tên đang nằm ở kia. Trông nó cương lên vô cùng hùng dũng, những đường gân xanh nổi lên từ đó khiến nó càng thêm phần uy phong lẫm liệt.
Không những thế, từ dương vật của hắn còn toát ra một khí chất gì đó vô cùng thu hút, khiến Hồng Uyên cứ phải dán mắt không rời.
Một khí chất đặc biệt.
Tại sao dương vật Khải Minh lại có khí chất này?
Đơn giản vì hắn là kẻ sở hữu… Dâm Thần Huyết Thống.
Và đó chính là khí chất của Dâm Thần!
“Hừ… Ta không có thời gian đâu… nên sẽ làm nhanh thôi! ”
Khải Minh nói rồi quỳ xuống, hai tay nắm chặt cặp đùi đang cố khép lại của Hồng Uyên banh rộng ra hai bên. Đồng thời để đầu dương vật vào đúng cửa âm đạo. Sau đó…
“Khoan… dừng lại… ”
“Phập! ” ( Nghe âm thanh ảo vcl:)))
“Cộng 20 điểm khoái lạc! ”
Hồng Uyên chưa kịp ú ớ gì thì dương vật của Khải Minh đã “xâm lược” âm đạo nàng. Hắn đã dùng một lực đẩy khá mạnh, khiến dương vật chỉ trong một phát đã có thể chạm vào nơi sâu nhất bên trong Hồng Uyên.
“Ahhhhhhhhhhhhhh… ”
Hồng Uyên há họng la thất thanh.
Khóe mắt bất chợt chảy lệ.
Tay chân vùng vẫy trong bất lực.
Cơ thể uốn éo lên xuống dữ dội.
Trông nàng có vẻ đau đớn. Mà cũng phải thôi, bị một cái dương vật khổng lồ như vậy cắm vào theo một cách mạnh bạo vô cùng, không đau mới lạ.
“Ah… không… đau quá… làm ơn… rút… ahhh… rút ra đi! ”
Hồng Uyên nhăn mặt cầu xin, đôi mắt nhắm tịt như không chịu nổi đau đớn.
“Hừ… còn lâu! ”
Khải Minh trông chẳng thèm thương hoa tiếc ngọc tí nào. Hắn sau đó bắt đầu di chuyển. Dương vật nhẹ nhàng rút ra một chút sau đó…
“Phập! ”
“Cộng 20 điểm khoái lạc! ”
“Bạch! ”
Thêm một cú đẩy nữa, lần này uy lực mạnh hơn lần trước nhiều.
“Ahhhhhh… Uh… ahhh… không! ”
Một lần nữa, Hồng Uyên gào lên. Cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể, khiến nàng mệt nhừ.
“Hừ… ngoan ngoãn đi! Sẽ xong nhanh thôi! ”
Khải Minh trông có vẻ không vui nói. Không thể phủ nhận cảm giác đẩy vào âm đạo của một người phụ nữ khiến hắn vô cùng sảng khoái, song áp lực phải làm xong nhanh chóng lại khiến hắn mất đi vài phần hứng thú.
“Bạch… bạch… bạch! ”
“Cộng 20 điểm khoái lạc… Cộng 25 điểm khoái lạc… Cộng 20 điểm khoái lạc… ”
Hông Khải Minh bắt đầu chuyển động liên hồi khiến dương vật ra rồi lại vào.
“Ah… Không… Mau rút… Ahhh… ra… Mau dừng… lại… khốn kiếp! Ahh… uh… Uh… Ah… ahh… không! ”
Hồng Uyên rên rỉ không ngừng theo từng nhịp nhấp của Khải Minh. Tay chân vẫn cố gắng ra sức vùng vẫy hòng thoát khỏi những sợi dây kia. Dù biết là không thể nhưng nàng vẫn cố gắng giữ hi vọng vào một điều gì đó giúp nàng thoát khỏi tình huống này.
Tất cả những loại khói độc mà nàng có đều nằm hết trong bộ quần áo ở trên giường. Kể cả Mê Hồn Hương hay được chứa trong khoang miệng cũng đã hết. Chẳng còn gì có thể giúp nàng phòng thủ. Hi vọng cuối cùng là có người đến giúp.
Nhưng liệu họ có đến kịp?
Có khi đến lúc Khải Minh làm xong xuôi rồi họ mới đến cũng nên.
“Hừ… ” Thấy dáng vẻ bất lực của Hồng Uyên, Khải Minh chợt cảm thấy thích thú. Và rồi hắn cất tiếng: “Haa… Cảm giác thế nào? Đây coi như sự trừng phạt ta dành cho cô vì dám làm tổn thương trái tim bé bỏng của ta! ”
“Ah… uh… ngươi… ah… ngươi nói… cái… uh… gì thế? ” Hồng Uyên cắn răng chịu đau nói.
“Hừ… Sao cô dám lừa dối ta hả? Có biết rằng trước giờ chưa có cô gái nào chủ động tỏ tình ta không? Vậy mà cô dám tỏ tình ta rồi chuốc thuốc ta hả? Lần này ta sẽ cho cô dục tiên dục tử! ” Khải Minh nói rồi nhấp càng nhanh hơn. Sau đó, hắn há miệng ngoạm một cú thật đau vào ngực Hồng Uyên khiến cô nàng chợt lên giọng rên cao hơn.
“Ah… Uh… ”
Không chỉ thế, bàn tay hắn đưa lên bóp mạnh vào bên ngực còn lại. Sau đó, những ngón tay dần thu hẹp về một điểm, đó chính là đầu ti. Khải Minh sờ sờ quanh đầu ti Hồng Uyên một tí, sau đó kéo thật mạnh.
“Ahhhh… đau lắm… đừng… uh… uh… ”
Hồng Uyên la réo lên khiến Khải Minh vô cùng thích thú. Hắn vẫn tiếp tục đẩy dương vật ra vào đồng thời hai tay véo ti Hồng Uyên khiến nàng ta nhăn mặt rên rỉ không thôi. Điều này càng khiến Khải Minh tăng khoái cảm.
Hắn vẫn tiếp tục thú vui ấy đến nỗi đầu ti của Hồng Uyên đỏ chót lên rồi chuyển sang cả màu tím. Mỗi lần hắn chạm vào là đau vô cùng.
Thế nhưng…