- Vù, rốt cuộc cũng thoát khỏi!
Ở trên một hòn đảo nhỏ hoang vắng của Vô Tận Đông Hải, một tên Thần hồn thở phào một hơi, bị đuổi giết lâu như vậy, hao hết tâm tư, cuối cùng mới thoát khỏi sự truy đuổi.
Thần hồn này, cũng chính là nhân vật thủ lãnh mạnh nhất trong đám Thần hồn chạy trốn khỏi Thần Khí Mê Cung, được gọi là Nghịch Long đại nhân chính là huynh trưởng ruột thịt của Nghịch Ngao.
Tu vi của Nghịch Long, cũng là cường giả Thiên Thần Đạo mạnh nhất bị phong ấn trên Đại lục Thiên Huyền, có lực Thiên Thần Đạo năm kiếp, thần thông quảng đại.
Lúc trước nếu không phải quá chủ quan, sơ suất, trúng phải mưu kế, cũng không đến mức bị bắt giữ phong ấn. Hôm nay thoát khỏi nhà giam, áp lực lệ khí mấy vạn năm, không ngừng bốc lên trong ngực hắn.
Ngắm nhìn đại lục mênh mông rộng lớn này, trên khóe miệng Nghịch Long tràn ra một nụ cười lạnh lùng:
- Đại lục Thiên Huyền, lần này, Nghịch Long ta phải bắt các ngươi máu chảy thành sông!
Nói xong, thần thức phát ra truyền âm thần thức đưa tin, triệu hoán những đồng bạn. Vừa cảm ứng, sắc mặt Nghịch Long đã đại biến:
- Chỉ có mấy người thôi sao?
Nghịch Long đại nhân phát hiện, bao gồm cả hắn bên trong, chỉ có bảy tên Thần hồn đang tồn tại ở các nơi của Đại lục Thiên Huyền. Khi hắn truyền thức đưa tin, đồng thời cũng sản sinh hồi ứng.
- Ồ? Không đúng, đây là một tên Thần hồn sao?
Nghịch Long phát hiện, có một tên Thần hồn tương đối hơi lạ lẫm một chút, nhưng sự lạ lẫm này chỉ là tương đối với đội ngũ nhóm đầu tiên mà nói.
- Nghịch Long đại nhân, ta là Huy Hỏa. Là thuộc hạ của Nghịch Ngao đại nhân!
- Huy Hỏa?
Nghịch Long có chút ấn tượng, bọn họ mặc dù chia làm hai nhóm, nhưng thủ lãnh của nhóm Thần hồn thứ hai chính là do đệ đệ ruột thịt của hắn, Nghịch Ngao thống lĩnh, hắn không thể quá lạ lẫm.
- Sao ngươi trốn ra được? Những người khác đâu?
- Nghịch Long đại nhân… ta… huynh đệ của chúng ta, ở Thần Khí Mê Cung bị cường giả của Đại lục Thiên Huyền ngăn chặn, tử vong vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng chạy thoát ra ngoài chỉ có ba bốn người. Không biết hiện tại tình hình như thế nào.
Nghịch Long tâm thần chấn động, chỉ còn lại ba bốn người? Không biết là chuyện gì, trái tim của hắn đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, một loại ý niệm điềm xấu quay cuồng trong đầu hắn.
Đệ đệ Nghịch Ngao của hắn, không có liên lạc với hắn! Nếu Nghịch Ngao chạy thoát ra ngoài, không thể không liên lạc với hắn!
Thần hồn của Nghịch Long, lại một lần nữa khẽ run rẩy. Nghịch Ngao, đã xảy ra chuyện rồi sao? Đây quả thực là chuyện không thể tha thứ, ai là người giết Nghịch Ngao, ai đã giết Nghịch Ngao?
Ý niệm này, điên cuồng tràn lan trong Thần hồn của Nghịch Long.
Luồng Thần hồn này, khiến Huy Hỏa đang ở ngoài mười mấy vạn dặm cũng cảm thấy chấn động không thôi.
- Tất cả mọi người, đều tới cực địa của Vô Tận Đông Hải cho ta!
Ở Thang Cốc, Kim Ô Mẫu Hoàng dẫn theo hai tên thủ hạ, và tám gã Kim Ô Ấu Thú còn lại, toàn thể ra nghênh đón, nghênh đón Nghịch Long đại nhân chạy thoát khỏi Thần Khí Mê Cung.
Kim Ô Mẫu Hoàng biết, Nghịch Long đại nhân ở Đại lục Phong Vân cũng là một trong những cường giả đứng đầu. Năm đó xâm lấn Đại lục Thiên Huyền, vì trúng phải gian kế nên mới bị phong ấn.
Hiện giờ Nghịch Long đại nhân thoát vòng vây, Kim Ô Mẫu Hoàng nó cũng không thể không xem việc phụng sự Nghịch Long đại nhân là việc chính.
- Thuộc hạ Kim Ô Thú, bái kiến Nghịch Long đại nhân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Kim Ô Mẫu Hoàng, khom người nghênh đón, khẩu khí vô cùng khiêm tốn.
Sau lưng Nghịch Long, lại có bảy tên Thần hồn, đều là Thiên Thần Đạo cường giả.
Ngoài một Thiên Thần Đạo một kiếp ra, sáu tên khác, ba tên là Thiên Thần Đạo hai kiếp, hai tên là Thiên Thần Đạo ba kiếp, còn có một tên là Thiên Thần Đạo bốn kiếp.
Những Thần hồn này, tất cả đều vô cùng cường đại. Chỉ nhìn thấy Trảm Nhạc và Đoạn Thủy âm thầm chép miệng. Nghịch Long đại nhân này, dẫn theo nhiều Thần hồn cường đại như vậy đến đây, thực lực này, áp đảo phía bên Mẫu Hoàng, khó trách Mẫu Hoàng bệ hạ cũng phải cung kính như vậy với Nghịch Long đại nhân.
Nghịch Long hừ lạnh một tiếng:
- Kim Ô Thú, lần này ngươi làm rất tốt, phóng xuất chúng ta từ trong phong ấn, trở về Đại lục Phong Vân, ta nhất định sẽ thành thực bẩm báo với hai vị Chủ Thần đại nhân. Kim Ô Thú ngươi, nhất định sẽ đạt được sự khen ngợi của hai vị Chủ Thần đại nhân.
Kim Ô Mẫu Hoàng vâng vâng dạ dạ, mặc dù Nghịch Long đại nhân này chỉ có Thần hồn, thật sự muốn động thủ, thực lực hiện tại chưa chắc có thể so sánh với Kim Ô Mẫu Hoàng hắn, nhưng mà, tên tuổi của Nghịch Long đại nhân, mấy vạn năm trước đã như sấm bên tai, không khỏi khiến Kim Ô Mẫu Hoàng không khuất phục.
Đáng sợ nhất chính là, gia tộc phía sau Nghịch Long càng thêm đáng sợ. Đó mới là sự tồn tại kiêng kỵ nhất của Kim Ô Mẫu Hoàng.
- Nghịch Long đại nhân, mời đến Thang Cốc nói chuyện.
Kim Ô Mẫu Hoàng cung kính nói.
Nghịch Long cười lạnh một tiếng, nhìn đám Kim Ô Ấu Thú phía sau Kim Ô Mẫu Hoàng, con mắt vừa chuyển, cười ha ha quái dị.
Kim Ô Mẫu Hoàng nhất thời tâm thần chấn động, nhãn thần của Nghịch Long đại nhân không tốt, không biết muốn làm cái gì?
Nghịch Long lại có thể không chút che giấu, cười nham hiểm nói:
- Kim Ô, mấy ấu thú đó của ngươi, cảnh giới Thần hồn rất yếu, nhưng lại có thân thể tốt như vậy, thật đáng tiếc, đáng tiếc quá!
Nói xong, Thần hồn của Nghịch Long đột nhiên hóa thành một đạo quang mang lam sắc, một vùng băng sương lam sắc hình thành một quỹ đạo giống như lưu tinh, trực tiếp cuốn một con Kim Ô Ấu Thú vào bên trong.
Chỉ nghe thấy một tiếng "ba", Thần hồn của Kim Ô Ấu Thú đó đã trực tiếp bị Nghịch Long tiêu diệt. Thần hồn của Nghịch Long, trực tiếp đoạt xác!
Tốc độ lần này, nhanh đến vô cùng, khiến ngay cả Kim Ô Mẫu Hoàng cũng không kịp ngăn cản.
Trong mắt Kim Ô Mẫu Hoàng bắn ra một đạo sắc thái thô bạo, khàn giọng quát lên:
- Nghịch Long đại nhân, ngươi làm vậy là có ý tứ gì?
Nghịch Long phảng phất như vừa làm một chuyện vô cùng tầm thường, nhàn nhạt cười:
- Kim Ô, chỉ mượn ngươi một thân thể mà thôi, ngươi ồn ào gì chứ?
Kim Ô Mẫu Hoàng là mẹ, mỗi một con Kim Ô Ấu Thú, đều là nguồn gốc sinh mệnh của nó, mặc dù thân thể vẫn còn, nhưng Thần hồn bị diệt, cũng không có nhiều khác biệt lắm so với đã chết.
Lông vũ khắp người dựng đứng toàn bộ, trước mặt Kim Ô Mẫu Hoàng, một đạo quang mang kim sắc không ngừng lóng lánh, hiển nhiên cơn tức giận trong nội tâm bị thiêu đốt đến cực điểm.
Ngay trước mặt nó, cướp đoạt thân thể ấu thú của nó, hành vi của Nghịch Long, quả thực bá đạo!
Nghịch Long mắt lạnh nhìm chằm chằm vào Kim Ô Mẫu Hoàng, lãnh đạm nói:
- Kim Ô Thú, lẽ nào ngươi muốn chống đối lại ý chỉ của Nghịch Long đại nhân ta sao? Đừng quên, sứ mệnh của ngươi là gì!
Kim Ô Mẫu Hoàng toàn thân khẽ run rẩy, dưới uy năng cường đại của Nghịch Long, một vòng quang mang kim sắc trong mắt dần dần tiêu tán.
Sắc mặt của Nghịch Long, lúc này mới thoáng dịu đi một chút, hừ lạnh một tiếng:
- Xem như ngươi biết thức thời. Quy tắc của Đại lục Phong Vân là, địa vị không phân biệt lớn nhỏ, kẻ tài năng sẽ trở thành kẻ mạnh. Nếu ngươi muốn phản kháng lại ý chí của ta, tốt nhất hãy cân nhắc trước một chút, xem ngươi có tư cách chống lại ý chí của ta hay không?
Kim Ô Mẫu Hoàng bị uy áp này liên tiếp áp chế, khí thế không ngừng yếu đi, nhẫn khí im hơi lặng tiếng, cố gắng áp chế mạnh mẽ tức giận của bản thân, thái độ nhún nhường:
- Nghịch Long đại nhân, vừa rồi là ta không đúng. Nhưng mà, những đứa trẻ này đều là huyết mạch của ta, thỉnh cầu Nghịch Long đại nhân thông cảm, đừng cướp đoạt thân thể của chúng nó.
Nghịch Long xua xua tay:
- Nếu không phải ta thưởng thức thân thể của Kim Ô Thú ngươi cường đại, cũng sẽ không yêu thích một khối thân thể của ngươi.
Kim Ô Mẫu Hoàng liếc mắt nhìn bảy tên thuộc hạ của Nghịch Long, trong lòng vô cùng lo lắng. Đối phương có tám người tới, và Kim Ô Ấu Thú của mình vừa vặn có tám đứa. Vạn nhất những tên gia hỏa này tất cả đều cường đại, tất cả ấu thú của mình, sẽ bị cướp đoạt toàn bộ thân thể, vậy chi bằng trực tiếp giết nó cho xong.
- Nghịch Long đại nhân, chúng ta không phải nương tựa vào nhau, quan hệ mật thiết hay sao? Nếu bảy vị đạo hữu này cũng muốn cướp đoạt thân thể của con ta, vậy phải để bọn họ lĩnh giáo Chủ Thần Khí trong tay ta trước!
Hỏa diễm kim sắc của Kim Ô Mẫu Hoàng lại một lần nữa toát ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bảy tên gia hỏa đang thèm thuồng nhìn như hổ đói.
Xác thực, bảy tên gia hỏa này thấy Nghịch Long đại nhân cướp đoạt thân thể của Kim Ô Ấu Thú, bọn chúng cũng có tâm lý nóng lòng muốn thử.
Nhưng mà không có gợi ý của Nghịch Long đại nhân, bọn họ cũng không dám làm càn trước mặt Kim Ô Mẫu Hoàng.
Nghịch Long cười ha ha:
- Các vị, các ngươi phải nhẫn nại một chút, Kim Ô Mẫu Hoàng tốt xấu cũng là công thần, lại là đạo hữu, không thể quá đáng quá!
Sắc mặt Kim Ô Mẫu Hoàng khẽ buông lỏng, cũng không dám thả lỏng cảnh giác.
Nghịch Long cười nói:
- Kim Ô, những thuộc hạ này của ta, có thể không có chủ ý nhằm vào ấu thú của ngươi, nhưng thân thể của bọn chúng, lại phải do ngươi giải quyết!
Kim Ô Mẫu Hoàng gật đầu nói:
- Được, chuyện này ta có thể giải quyết.
- Ngươi đừng đắc ý, hiện tại cường giả hơi có chút thực lực của Đại lục Thiên Huyền, đều đã tiến vào Thần Khí Mê Cung. Thân thể tư chất bình thường, ngươi bắt lấy đem cho những thuộc hạ của ta dùng cũng không đủ!
Kim Ô Mẫu Hoàng có chút khó xử, nếu cường giả các nhà đều tiến vào Thần Khí Mê Cung, vậy nó thật sự không dễ làm, bắt được một số tên tư chất bình thường lại dùng không được.
Một gã Thần hồn bên cạnh Nghịch Long cười lạnh nói:
- Kim Ô Thú, ngươi ở Đại lục Thiên Huyền làm nội ứng mấy vạn năm, cũng có một mạng lưới thế lực. Triệu tập toàn bộ những người này lại cho ta. Chọn ra bảy tên có thực lực Chân Thần Đạo, cống hiến thân thể, hiến tế cho sự nghiệp của Đại lục Phong Vân ta!
Kim Ô Mẫu Hoàng tâm thần chấn động, nó cảm thấy bản thân mình đủ hung ác, nhưng so sánh với Nghịch Long đại nhân, nó phát hiện, bản thân nó căn bản không là gì cả.
Chí ít, đối phó với người của mình, Kim Ô Mẫu Hoàng tuyệt đối sẽ không làm những chuyện tàn nhẫn như vậy.
Nhìn thấy khẩu khí của Nghịch Long đại nhân, trong nháy mắt đã quyết định sinh tử của người khác, hơn nữa hoàn toàn giống như việc chẳng đáng lo. Loại khí độ này, sợ rằng chỉ có tuyệt thế cường giả đã quen ngồi cao mới như vậy.
Trong lòng mặc dù có chút cảm giác khác thường, nhưng Kim Ô Mẫu Hoàng cũng không dám chậm trễ. Ngược lại, nó rất bức thiết muốn làm chuyện này, cần phải tìm được thân thể cho những Thần hồn này. Bằng không, lúc nào bọn chúng cũng sẽ có chủ ý nhắm vào Kim Ô Ấu Thú, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Thần Khí Mê Cung đã hoàn toàn phong bế, những nội ứng Dị tộc ẩn nấp ở chỗ bí mật, cuối cùng cũng không cần phải trốn tránh nữa.
Mười ngày sau, mười mấy tên nhân vật nội ứng, không ngừng hướng về phía Thang Cốc lao tới.
Những thế lực này, đều là chuyên tâm bồi dưỡng, chí ít hơn một nửa, đều là Chân Thần Đạo cường giả.
Kim Ô Mẫu Hoàng quay đầu hỏi hai tên thủ hạ:
- Trảm Nhạc, Đoạn Thủy, người đều tới đủ rồi chứ?
- Kim Ô Mẫu Hoàng, tổng cộng có sáu mươi sáu người, lần này tới Thần Khí Mê Cung, tổn thất mất sáu người, hiện giờ chỉ có sáu mươi người. Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, hình thần tiêu diệt. Còn có Diệu Vân Tiên Cô, là thuộc hạ nội ứng thành công nhất ở Đại lục Thiên Huyền, cũng chính là người giải trừ phong ấn cho những cường giả của Nghịch Long đại nhân, cũng bị tiêu diệt rồi. Chỉ còn lại một mình Vân Hồng Nhi, cũng không biết tung tích. Có lẽ trong lúc hỗn loạn, cũng mất mạng rồi.
Kim Ô Mẫu Hoàng gật gật đầu, nói với Nghịch Long:
- Nghịch Long đại nhân, người đều đến đủ rồi, tổng cộng là sáu mươi người, xin ngài xem qua.
Nghịch Long gật gật đầu, nụ cười hơi có chút cổ quái, chăm chú nhìn sáu mươi khuôn mặt.