Tần Khiếu Thiên thấy phản ứng của mọi người như vậy nhưng trong lòng không hề cảm thấy khó chịu hay đố kỵ mà ngược lại vô cùng vui vẻ.
Thiên hạ đời nào cũng có nhân tài, hậu bối của Tần gia gánh lấy trách nhiệm nặng nề, với hắn mà nói là chuyện đáng mừng, chẳng có lý gì mà lại đố kỵ với Tần Vô Song cả.
Huống hồ, với thủ đoạn thần thông của Tần Vô Song cùng với những cống hiến của hắn với Tần gia, uy tín Tần Vô Song hơn Tần Khiếu Thiên hắn cũng là chuyện đương nhiên.
Sự xuất hiện của Tần Vô Song gần như có thể nói là đã cứu Tần gia ra khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng. Công lao này đủ để xếp vào tốp ba trong lịch sử của Tần gia.
Nhân vật như vậy số trời đã định sẽ lưu danh trong sử xanh, Tần Khiếu Thiên mừng còn không kịp!
Hiện nay Tần Vô Song đang rất có danh tiếng, Tần Khiếu Thiên cũng vui lòng củng cố địa vị của Tần Vô Song trong tộc, đề nghị phát lệnh triệu Tộc trưởng tất cả các chi mạch của Tần gia khắp thiên hạ đến chúc mừng, cùng chứng kiến sự cường thịnh của Tần gia.
Tần gia trấn Đông Lâm ở Bách Việt Quốc đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Gần như tất cả Chưởng môn cùng đề nghị Tần Vô Song đem di cốt tổ tiên về Vấn Đỉnh Sơn hậu táng ở Xá Thân Cốc với đãi ngộ long trọng nhất. Chẳng có một ai phản đối điều đó.
Tần gia trấn Đông Lâm đã bồi dưỡng nên một Tần Vô Song, điều này đã đủ công lao được vào Xá Thân Cốc rồi. Còn công lao nào lớn hơn việc cứu vớt vận mệnh Tần gia chứ?
Cứu vớt vận mệnh Tần gia không phải bắt đầu từ Tần Vô Song, mà từ đời tổ tông đầu tiên Tần Vũ đã bắt đầu rồi. Vì thế tổ tiên các đời Tần gia trấn Đông Lâm đều được mai táng ở Xá Thân Cốc.
Nhị Chưởng môn Tần Vân Nhiên đích thân dẫn đoàn đến Tần gia trấn Đông Lâm nghênh đón. Tần Liên Sơn hiển nhiên cũng đã biết tin, nước mắt giàn giụa quỳ trong Tổ đường Tần gia cả đêm. Sáng sớm ngày hôm sau tuyên bố Tần gia trấn Đông Lâm trở về Vấn Đỉnh Sơn.
Tất cả những người trong tộc đều hoan hô vang trời.
Trở về Vấn Đỉnh Sơn, ở tại Thiên Đế Sơn, đây là sự đãi ngộ chí cao vô thượng!
Tần Vô Song nay là Đại Chưởng môn, quyền cao chức trọng, dẫn theo các Chưởng môn Thiên Đế Môn của Tần gia Vấn Đỉnh Sơn đi vạn dặm ra nghênh đón.
Tộc trưởng của chi mạch Tần gia ở khắp các nơi cũng dẫn theo nhân tài kiệt xuất nhất của mình đến Vấn Đỉnh Sơn để chứng kiến thời khắc vĩ đại này.
Tần gia có đến mấy trăm chi mạch ở khắp thiên hạ. Mỗi chi mạch lần này đều được năm người đến, vì thế họ đều rất coi trọng năm suất này, vừa phải quan tâm đến những người đã thành danh trong tộc, vừa phải cho những người trẻ tuổi có cơ hội lộ diện.
Lần này Tần gia triệu kiến tất cả chi mạch hiển nhiên cũng có ý tuyển chọn đệ tử phạm vi lớn. Tần gia muốn lớn mạnh nhất thiết phải tuyển chọn những hạt giống tốt.
Hiên Viên Tộc tuy mất mặt ở Hiên Viên Đài nhưng lần này rất tuân thủ quy tắc. Mười ngày sau khi cuộc tranh giành ngôi vị Thiên Đế kết thúc đã chính tức sắc phong Thiên Đế mới, người thụ phong đương nhiên là Tần Vô Song.
Như vậy là Thiên Đế trẻ nhất từ trước tới nay đã xuất hiện!
Sau khi ngồi lên vị trí Thiên Đế là Tần gia có tư cách loại trừ một tông môn rồi. Bên Tân gia, Tân Thiên Thần nhẫn nhục, chỉ đợi Thiên Đế Môn mở miệng là chủ động rút khỏi Thiên Đế Sơn, bảo toàn hương hỏa Tân gia.
Lạ một điều là Tần Vô Song không vội vàng thực hiện đặc quyền của một Thiên Đế mà tập trung chuẩn bị lễ chúc mừng trong nội bộ Tần gia, chiêu đãi khách khứa đến từ các chi mạch.
Lễ chúc mừng trong Tần gia kéo dài đến bảy ngày mới kết thúc. Tần gia chịu chèn ép trong bao nhiêu năm, đương nhiên là cần phải có quá trình để phát tiết hết bực bội.
Lần này, các đệ tử trẻ tuổi của các chi mạch Tần gia được Tần Vô Song đích thân gặp mặt. Cùng là lứa người trẻ tuổi, mọi người đều rất sùng bái và hiếu kỳ với vị Thiên Đế bệ hạ trẻ nhất trong lịch sử này. Vì thế mà Tần Vô Song có thêm nhiều nhân khí hơn. Được Tần Vô Song tiếp cận những người trẻ tuổi này đều vô cùng xúc động.
Tần Vô Song đích thân tuyển chọn ra một trăm đệ tử kiệt xuất nhất cũng coi như đã ăn nói được với chi mạch Tần gia trong khắp thiên hạ.
Những đệ tử được Tổng bộ Tần gia chọn đương nhiên cũng vô cùng xúc động, còn các tông tộc của các đệ tử đó cũng tự hào gấp bội.
Tần Vô Song lấy mình làm gương, truyền dạy cho họ một vài kỹ năng và chỉ dạy cách tu luyện cho họ.
Điều này càng khiến đệ tử Tần gia thấy phấn khích, sự xúc động trong lòng khó mà kiềm chế, một lòng nỗ lực tu luyện báo hiếu tông môn.
Cuộc tranh giành ngôi vị Thiên Đế kết thúc, Tần Vô Song bắt đầu luận công ban thưởng. Tất cả Thần đạo cường giả của Tần gia đều được Tần Vô Song ban vũ khí Thần đạo. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Hơn nữa, mỗi lần Tần Vô Song vung tay đều rất hào phóng.
Như vậy, là bảo khố của Tần gia lại dồi dào lên nhiều. Chín chín tám mươi mốt món vũ khí của Tần Vô Song, cộng với những thứ có được trước đây nữa, Tần Vô Song có rất nhiều vũ khí Thần đạo.
Tuy thưởng cho bốn đại tông môn, còn cả đám Bao Bao, nhưng còn lại vẫn rất nhiều. Một lúc tăng thêm cho bảo khố Tần gia hai mươi mấy món vũ khí Thần đạo, hơn nữa đều là từ Hóa Thần Đạo trở lên, còn có tám món vũ khí Chân Thần Đạo.
Nhớ năm xưa Tân Thiên Vấn có Chân Thần Lục Binh mới có thể ngang ngược ở Thiên Đế Sơn như vậy. Còn nay, tám món vũ khí của Tần Vô Song phẩm chất đều cao hơn Chân Thần Lục Binh, như vậy ưu thế của Tần gia đương nhiên càng được củng cố.
Trừ phi Tần gia tình nguyện lụn bại, hoặc có điều bất ngờ cực kỳ to lớn, nếu không thì ngôi vị Thiên Đế, Tần gia tuyệt đối có thể đảm nhận trong một vạn năm tiếp theo, không ai có thể làm lay động được.
Những người nhận được lợi ích của Tần Vô Song đương nhiên sẽ càng ủng hộ hắn hơn.
Còn Tần Liên Sơn, vì Tần Vô Song nên được hưởng đãi ngộ của Tôn giả. Đương nhiên tuy tu vi của Tần Liên Sơn vẫn chưa đến Kỳ Diệu Huyền Cảnh, nhưng tu vi của Đạt Hề Minh cũng gần đạt đến mức đó, không lâu nữa là lên được Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Hôm nay, trong Chính Khí Đường, Tần Vô Song triệu tập tất cả người trong tộc từ Đệ tử Trung tâm trở lên. Ai cũng biết Thiên Đế bệ hạ triệu tập chắc chắn là có việc quan trọng nên ai cũng đến rất sớm.
- Vân Nhiên, Trọng Dương, nhị vị Chưởng môn, ở đây ta có một trận pháp có thể làm kinh điển truyền thừa muôn đời cho Tần gia. Tên là Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận. Tất cả các đệ tử Tần gia căn cứ vào thực lực có thể lập thành từng đội nhỏ có chín người để luyện tập. Trận pháp này nếu tu luyện đến mức cực hạn có thể phát huy được tám mươi mốt lần uy lực của chín người hợp lại. Cũng có nghĩa là có thể phát huy được hơn ba trăm lần uy lực của tổng thể. Hôm đó ở Hiên Viên Đài ta đã dùng Khôi Lỗi thao túng trận pháp đánh cho Tân Thiên Vấn tơi bời.
Hôm đó Tần Vân Nhiên và những người khác đã chứng kiến sự lợi hại của trận pháp Khôi Lỗi, lúc này nghe Tần Vô Song nói vậy đều rất mừng:
- Bệ hạ, nếu tuyên truyền rộng rãi trận pháp này trong nội bộ Tần gia ta thì địa vị của Tần gia ta chắc chắn càng vững vàng, sẽ áp đảo được các tông môn khác.
Tần Vô Song mỉm cười:
- Trong phạm vi Thiên Đế Sơn. Tần gia đã không còn địch thủ. Tầm mắt của chúng ta không thể hạn chế ở Thiên Đế Sơn. Tình hình của Đại lục Thiên Huyền thay đổi khó lường, chẳng ai có thể biết tương lai sẽ có gì xảy ra. Chỉ có tăng cường thực lực tự thân mới là vương đạo.
- Đúng đúng, chỉ cần thực lực của Tần gia ta đủ mạnh, bất luận cục diện có thay đổi thế nào chúng ta vẫn có khả năng tiến thoái.
- Vân Nhiên, Trọng Dương nhị vị Chưởng môn, chuyện này phải phiền hai vị đích thân sắp xếp rồi. Sau này, khi chín Thần đạo cường giả Tần gia ta cùng tề tựu, chúng ta có thể luyện trận pháp này, uy lực sẽ phi phàm!
Mọi người đều hết sức mừng rỡ.
Còn về Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, Tần Vô Song tạm thời chưa định truyền thụ. Môn tuyệt nghệ này tuy lợi hại nhưng chỉ phù hợp với ai thiên phú có thuộc tính Ngũ Hành. Truyền thụ cho đệ tử khác không phải không thể nhưng chỉ có thể tu luyện ấn pháp đơn nhất, uy lực giảm nhiều.
Còn cái Giới Tử Động Phủ kia Tần Vô Song cũng định bắt đầu nghiên cứu làm sao để luyện hóa nó. Là lô cốt của nội bộ Tần gia, nghe nói một khi luyện hóa được toàn bộ Giới Tử Động Phủ này thì trên Đại lục Thiên Huyền không một ai có thể phá vỡ. Dù là Thiên Thần Đạo cường giả cũng không thể dễ dàng phá vỡ.
- Bệ hạ, bên ngoài có một người râu dài nói muốn cầu kiến bệ hạ.
- Là ai, có nói thân phận không?
Thời gian này có quá nhiều người muốn cầu kiến, đại đa số đều muốn nịnh nọt lấy lòng tân Thiên Đế, người nghiêm túc không nhiều nên Tần Vô Song dần dần cũng chán ghét.
- Hắn… hắn nói hắn là Thần thú Kiếm Nhiêm.
Gã đệ tử thông báo nói.
- Thần thú Kiếm Nhiêm?
Tần Vô Song nheo mắt, từ sau khi Tân gia xảy ra chuyện, Thần thú Kiếm Nhiêm cũng lặng lẽ hơn nhiều.
Thời gian gần đây Tần Vô Song cũng không nghĩ đến việc tìm Kiếm Nhiêm. Một là vì căn cơ Tần gia chưa ổn định, hai là vì còn quá nhiều chuyện cần làm, thời gian không đủ, ba là không chắc chắn sẽ giết được Kiếm Nhiêm. Dù gì Kiếm Nhiêm và Tân Thiên Vấn không giống nhau. Tân gia có cơ nghiệp, có cái cần bận tâm, Tân Thiên Vấn có chạy cũng chẳng chạy được xa, nhưng Kiếm Nhiêm thì khác, hắn có thể chạy đến chân trời góc biển chẳng phải lo nghĩ điều gì.
- Bệ hạ, Thần thú Kiếm Nhiêm quỷ kế đa đoan, lần này hắn đến e là chẳng có ý gì tốt!
Tần Trọng Dương chau mày nói.
Tần Vô Song khẽ gật đầu:
- Mấy hôm trước khi Thiên Tu Truy Vân Thú rời đi cũng nhắc nhở ta phải đề phòng Thần thú Kiếm Nhiêm, đương nhiên ta sẽ không lơ là.
- Đánh đuổi nó đi là được!
Tần Vân Nhiên đề nghị.
Nhưng Tần Vô Song lắc đầu:
- Không vội, Kiếm Nhiêm cầu kiến chắc chắn là có nguyên nhân. Ta muốn xem xem rốt cuộc nó muốn gì.
Giờ mọi người đều rất có lòng tin vào thực lực của Tần Vô Song nên không lo Thần thú Kiếm Nhiêm đến gây chuyện. Dù Kiếm Nhiêm có ý đồ khác thì ở Tổng bộ Tần gia nó cũng chẳng thể làm bừa.
- Ta ra ngoài sơn môn xem sao. Tuy không sợ nó gây chuyện nhưng cũng không thể để nó làm bẩn sơn môn thần thánh của Tần gia!
Tần Vô Song khẽ cười, đứng dậy đi ra ngoài sơn môn.
Hắn không có bao nhiêu thiện cảm với Kiếm Nhiêm, chính vì thế hắn nhất định phải tìm hiểu xem rốt cuộc Kiếm Nhiêm có mưu đồ gì. Tần Vô Song là người tinh ý, khi đó, Tân Thiên Vấn trong lúc giãy chết cầu cứu Kiếm Nhiêm nhưng Kiếm Nhiêm làm như không quan tâm, Tần Vô Song ấn tượng rất sâu sắc với điều đó.
Hắn cứ cảm thấy động cơ của Kiếm Nhiêm có phần cổ quái.