Chỉ một chiêu, trên trời bỗng như thủng một lỗ lớn bắn xuống một luồng sức mạnh như rồng cuộn hổ vồ.
Hồ Khâu Thụy giơ đao lên múa, vô số đạo đao quang tạo thành một bức tường khí phòng ngự.
Tân Thiên Vấn không kìm được mà nhảy lên:
- Ngu xuẩn!
Hồ Khâu Thụy vốn định tỏ ra mình đang rất thảm hại, rồi thi triển Phong ấn Thú hồn đánh lén Bách Lý Nghiễm. Nhưng không ngờ đòn công kích Bách Lý Nghiễm dùng toàn lực thi triển lại kinh hồn đến vậy, khiến hắn chẳng có cơ hội mà chống đỡ.
Người ngoài đạo cũng có thể nhìn ra được rằng, Hồ Khâu Thụy vốn dựa vào vũ khí lợi hại để bù đắp vào khoảng cách về thực lực với Bách Lý Nghiễm, nhưng không ngờ vũ khí của Bách Lý Nghiễm còn lợi hại hơn, hoàn toàn áp chế được vũ khí của Hồ Khâu Thụy.
Uỳnh!
Một dòng khí lưu mạnh mẽ phụt ra, Hiên Viên Đài bỗng chốc sáng rực.
Tiếp đó, cơ thể Hồ Khâu Thụy tuyệt vọng bay ngược ra sau, mặt mày tái mét rơi xuống phía dưới đài.
Hắn đã bị Bách Lý Nghiễm đánh bật khỏi sàn đấu.
Miễn cưỡng giãy giụa vài cái, máu tươi phụt ra, sắc mặt Hồ Khâu Thụy tái mét như chết rồi, Thần hồn chấn động nghiêm trọng, nào còn dám manh động?
Bách Lý Nghiễm thì như vừa làm xong một chuyện rất bình thường, lắc đầu với vẻ bất lực, vẻ mắt đó dường như đang oán trách rằng, đối thủ thực sự là quá yếu!
Thu cây thương lại, Bách Lý Nghiễm cúi người hành lễ với Hiên Viên Bạt, quay ra đáp tạ những người đang xem, khi nhìn tới bên Tân gia, khóe miệng Bách Lý Nghiễm khẽ nhếch lên cười vẻ chế giễu, rồi từ tốn xuống khỏi đài.
Tân Thiên Vấn sao có thể không biết Bách Lý Nghiễm đang cố tình chọc giận hắn cơ chứ?
Tiếng reo hò phía dưới rõ ràng là rất kinh ngạc và thật sự khâm phục việc Bách Lý Nghiễm thắng một cách nhẹ nhàng như thế.
Hiên Viên Bạt cười, đứng dậy cao giọng nói:
- Chúc mừng Bách Lý Thế Gia đã giành được một vị trí trong tám môn Thiên Đế Sơn. Hồ Khâu Sơn tuy thất bại nhưng cũng không nên nản lòng, hãy tiếp tục cố gắng!
Những lời chúc mừng và an ủi được nói ra từ miệng của Hiên Viên Đồ Đằng cường giả đương nhiên sẽ có ý tứ khác, tiếng hoan hô xung quanh bỗng chốc lại dấy lên một vài lời xì xào.
Lượt thi đấu đầu tiên kết thúc, một ngày đã qua đi rất nhanh. Mọi người cảm thấy chưa đã, chỉ mong mặt trời đừng xuống núi để cuộc thi được tiếp tục.
Phải đợi cả một đêm dài, nhiều người nóng ruột, chỉ mong trời mau sáng, chỉ hận không thể thổi bay hết bầu trời sao kia đi.
Lượt đầu tiên tuy không có sóng to gió lớn gì nhưng cũng rất đặc sắc.
Ví dụ như Chiến y Hóa Thần Đạo chín kiếp của Thần thú Hỏa Lân. Ví dụ như dùng vũ khí Thần đạo mạnh hơn áp chế hoàn toàn vũ khí Hóa Thần Đạo sáu kiếp của Hồ Khâu Thụy.
Những nét đặc sắc đó, đối với những thế lực chưa từng được chứng kiến những sự kiện lớn thì đúng là bữa tiệc thịnh soạn.
Bách Lý Nghiễm chiến thắng đã đem lại cho Thiên Vũ Tông một lòng tin rất lớn.
Tuy nhiên Tần gia không phái Thần thú ra trợ giúp, nhưng tình thế của trận quyết đấu ở trận thứ ba này đã vô cùng rõ ràng.
Dù là cao thủ của Hồ Khâu Sơn hay Bách Kiếm Tông thì thực lực đều không thể so sánh được với các thế lực lâu đời ở Thiên Đế Sơn.
Vì thế, chỉ cần đề phòng chúng đánh lén bằng Phong ấn Thú tức, cộng với vũ khí mạnh là có thể dễ dàng thắng ở trận thứ ba.
Trận thứ ba đã thắng, trận thứ hai mà thua cũng không phải quá lo. Trong trận quyết chiến trận thứ nhất, trang bị của Lạc Bạch Vũ giống như của Bách Lý Nghiễm, nhưng tu vi của Lạc Bạch Vũ còn cao hơn Bách Lý Nghiễm nửa cấp, không khó để đánh bại kẻ đứng đầu Bách Kiếm Tông.
- Nghiễm huynh, chúc mừng!
Lạc Bạch Vũ đến lều của Bách Lý Thế Gia chúc mừng.
Bách Lý Nghiễm đánh bại Hồ Khâu Sơn giành được một vị trí trong tám môn Thiên Đế Sơn đương nhiên vui mừng.
- Bạch Vũ huynh, vũ khí Thần đạo mà chủ nhân cho mượn thật sự rất mạnh! Huynh không cần lo, tên Ngô Tuyên Hổ của Bách Kiếm Tông thực lực không bằng Hồ Khâu Thụy. Có vũ khí của chủ nhân, thắng hắn dễ như trở bàn tay. Chỉ cần đề phòng hắn dùng Phong ấn Thú tức đánh lén là được.
Từ trận của Bách Lý Nghiễm, Lạc Bạch Vũ cũng cảm thấy vững tâm hơn, sự lo lắng lúc trước đã hoàn toàn tan biến.
- Nghiễm huynh, Bách Lý Thế Gia giờ như diều gặp gió rồi, phần thưởng của chủ nhân cũng lấy được. Nói thật, huynh đệ ta lúc trước quả thật có hơi lo lắng.
Bách Lý Nghiễm cười:
- Ta nói này, huynh lo vậy là thừa rồi. Vũ khí chủ nhân cho chúng ta mượn đều là đồ tuyệt hảo. Nói thật, loại nhỏ mọn như Tân gia chỉ biết đàn áp chúng ta, căn bản là loại vắt cổ chày ra nước. Giờ muốn kẻ khác bán mạng cho mình, đưa ra chút lợi ích thì có tác dụng gì? Bạch Vũ huynh, ta thật sự hối hận hồi đó đã cúi mình trước Tân Thiên Vấn để đi bao vây tấn công Tần gia. Nếu chúng ta kiên trì được thì địa vị bây giờ chắc chắn có thể sánh được với Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông. Bây giờ tuy chủ nhân đối với chúng ta cũng không tệ nhưng vẫn là có đề phòng.
- Ài, chuyện cũ không thể cứu vãn được nữa.
Lạc Bạch Vũ thở dài:
- Có thể thấy, về trang bị thì Tân Thiên Vấn không thể so sánh được với chủ nhân. Ta đoán, chắc chủ nhân đã có được rất nhiều bảo vật từ trận pháp Thái cổ kia. Huynh xem, vũ khí chủ nhân cho mượn toàn là Hóa Thần Đạo đỉnh phong, cho Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông mượn chắc chắn là thứ tốt hơn.
- Như thế cũng hợp tình hợp lý thôi. Đối thủ của Kiếm Lam Tông và Phiêu Tuyết Lâu mạnh hơn của chúng ta. Hắc hắc, Bạch Vũ huynh, vũ khí Hóa Thần Đạo chín kiếp dùng thật sướng, đáng tiếc chỉ là đồ đi mượn.
- Nghiễm huynh, nếu chủ nhân thưởng cho chúng ta vũ khí này thì thật tốt!
Sắc mặt Bách Lý Nghiễm tối lại:
- Bạch Vũ huynh, huynh thật tham lam quá, đừng có được voi đòi tiên. Chủ nhân thưởng cho vũ khí Hóa Thần Đạo sáu kiếp đã là rất tốt rồi. Huynh xem, bán mạng cho Tân Thiên Vấn thì được gì chứ?
- Cũng phải, không được quá tham lam!
Lạc Bạch Vũ vội gật đầu phụ họa.
- Có điều, chủ nhân cũng từng nói, nếu chúng ta thể hiện tốt, vũ khí Hóa Thần Đạo chín kiếp này có thể cho chúng ta mượn chơi hai ba nghìn năm.
- Thật sao?
Tuy trong thế giới của tu luyện giả, hai ba nghìn năm không phải quá to tát nhưng cũng là rất dài rồi.
- Hắc hắc, còn phải xem huynh thể hiện thế nào, nếu đánh bại được Bách Kiếm Tông, tâm trạng chủ nhân tốt, có lẽ sẽ đồng ý.
Lạc Bạch Vũ kiên định nói:
- Nhất định phải dốc toàn lực!
Hắn cũng biết nếu Thiên Vũ Tông không thể thoát khỏi trùng vây thì cơ bản là sẽ bị đá ra khỏi cuộc. Không có địa vị trong tám môn Thiên Đế Sơn thì Tần gia chắc chắn sẽ chọn người khác.
Lượt thi đấu thứ hai là Thái Ất Môn và Diệu Hóa Môn, lượt đấu này với Tần gia mà nói thì là thứ yếu.
Hai nhà này là đối thủ từ lâu rồi, ân oán vô cùng phức tạp, tình hình chiến sự rất ác liệt, nhưng nhiều lúc, có chỗ dựa và không có chỗ dựa có khác biệt rất lớn.
Diệu Hóa Môn không dám xin trợ giúp của Tần gia thì càng không thể đến xin Tân gia.
Còn Vân gia lại ủng hộ Thái Ất Môn, đối thủ của họ. Vì thế Diệu Hóa Môn chẳng lấy lòng được cả ba bên. Thực lực Thái Ất Môn tuy yếu hơn Thái Ất Môn một chút nhưng trong những năm qua cũng tiến bộ rất nhiều. Cộng với sự bồi dưỡng của Vân gia đã thắng liền hai trận khiến Diệu Hóa Môn không có cả cơ hội đánh trận thứ ba.
Như vậy, Diệu Hóa Môn cũng là tông môn Thiên Đế Sơn đầu tiên bị loại khỏi cuộc. Thái Ất Môn đã giành vị trí thành công.
Trên dưới Thái Ất Môn đương nhiên sung sướng không nén nổi, đây chính là cơ hội cá chép vượt long môn hóa rồng.
Đặc biệt là nghĩ đến hai mươi năm sau Thần Khí Chi Môn mở ra thì cơ hội này càng trở nên quý giá hơn. Ai cũng biết Thần Khí Chi Môn mở ra, tông môn bình thường căn bản không có tư cách tham dự, chỉ có thế lực ở cấp tám môn Thiên Đế Sơn mới có tư cách.
Lúc này vào tám môn Thiên Đế Sơn có nghĩa là có được một cơ duyên to bằng trời.
Mà cái Diệu Hóa Môn mất đi cũng là cơ hội lớn này. Có lẽ tông môn trầm luân, từ giờ không thể chấn hưng cũng chưa thể biết được.
Với Thái Ất Môn, biến số duy nhất lúc này chính là ai giành được vị trí Thiên Đế. Vì Thiên Đế có quyền loại bỏ một tông môn, rất có thể Thái Ất Môn thực lực yếu nhất sẽ thành đối tượng đó.
Nhưng Thiên Đế đều thường chọn những đối thủ mình ghét nhất để loại bỏ. Thế lực mới thăng cấp như Thái Ất Môn không chướng mắt lắm nên có thể sẽ không bị chọn.
Tần Vô Song từng lôi kéo Thái Ất Môn, nhưng chúng ban đầu thì nhiệt tình rồi cuối cùng lại chuyển sang Vân gia, loại gió chiều nào che chiều ấy đó Tần Vô Song không hề thích.
Có điều giờ không phải lúc tính toán với Thái Ất Môn, vì lượt thứ ba rất quan trọng với Tần gia.
Lượt thứ ba là Phiêu Tuyết Lâu và Thiên Phạt Sơn Trang!
Giờ thìn, ngày thứ ba. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Hiên Viên Bạt bắt đầu công bố danh sách tham chiến. Danh sách này nhất định chỉ được mở một khắc trước khi bắt đầu trận đấu để tránh các bên giở trò mờ ám gì đó.
Bên Phiêu Tuyết Lâu, Ái Ty Mạt là huyết mạch Thái cổ Yêu long, đấu trận thứ ba.
Bao Bao, là huyết mạch Thái cổ Thần vượn, đấu trận thứ hai.
Còn Tông chủ Mộ Dung Thiên Cực đấu trận thứ nhất.
Sự sắp xếp này thật ra rất ma mãnh. Tần Vô Song vốn không định để nhạc phụ đại nhân mình đánh trận quyết định thứ ba. Vì hắn biết nhạc phụ của mình hiện tại chắc chắn không thể bằng được Yến Bắc Phi.
Bên Thiên Phạt Sơn Trang, Yến Quy Nam chết đi là thiếu lực lượng vô cùng. Rõ ràng là chúng không định giành chiến thắng ở trận thứ ba, chỉ phái ra cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, và chọn cách dốc toàn lực cho trận thứ hai và thứ nhất.
Trận thứ nhất do Yến Bắc Phi đích thân tọa trấn!
Tân Thiên Vấn vô cùng tự tin vào hai trận này!