Vốn dĩ, không có Xích Viêm Chi Hỏa, không có Phù Tang Chi Mộc, cũng có thể luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi. Bởi vì luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, Ly Vẫn Cốt Thiết kia mới là vật liệu chủ yếu. Còn về Hoàng Tinh Chi Nhưỡng, Thiên Nhất Chi Thủy, Xích Viêm Chi Hỏa, Phù Tang Chi Mộc, đều là vật phụ gia mà thôi.
Nếu như không có những cái này, vẫn có thể luyện chế thành được, chỉ có điều vật liệu không đủ, thì tính năng của con rối nhất định sẽ bị ảnh hưởng.
Hôm nay, năm loại vật liệu phụ gia cũng đã có được đến ba cái, đã là vô cùng lý tưởng rồi. Chẳng qua là, Xích Viêm Chi Hỏa đã được Tần Vô Song cô động lại mà thành, đối với chuyện luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, đó vẫn có tác dụng trợ giúp phi thường tốt.
Điều quan trọng nhất chính là, những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, nếu như có thể dung nhập thêm một cái Thần hồn bị Thần Cổ Khôi Lỗi khống chế, như vậy tuyệt đối phát huy tác dụng giống như điểm nhãn cho rồng vậy.
Cái loại Ma Tượng Đại Khôi Lỗi có thể có sự chi phối của Thần hồn, lại hoàn toàn chịu sự khống chế của hắn, đó mới là thứ đáng sợ nhất, cũng là có sức chiến đấu đáng sợ nhất.
Nếu như không có Thần hồn, hoàn toàn chỉ dựa vào Thần hồn của Tần Vô Song đích thân thao túng, dùng Thần hồn chi lực tiến hành chi phối Đại Khôi Lỗi, nhiều lắm cũng chỉ phát huy được tác dụng bình thường mà thôi. Ở trên chiến trường, rất nhiều thời điểm cũng chỉ có thể phát huy được tác dụng thủ thuật che mắt mà thôi, cũng không tạo thành tác dụng giúp đỡ nào cả.
Nhưng mà nếu như là Ma Tượng Đại Khôi Lỗi có Thần hồn độc lập tiến hành duy trì, như vậy thì vô cùng khác biệt rồi.
Cho nên, việc tiến hành luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, đối với Tần Vô Song mà nói, cũng chính là một cái nhiệm vụ chủ yếu trong thời gian mười năm sắp tới.
Đến lúc đó đi ra ngoài, mặc kệ bên ngoài phong vân biến đổi như thế nào, Tần Vô Song cũng biết, chỉ có thực lực bản thân càng phát huy mạnh mẽ, mới là đạo lý vĩnh hằng nhất.
Vô số kinh nghiệm đã chứng minh, một phen đem vận mệnh của chính mình ký thác lên người kẻ khác, đó chính là không đáng tin cậy nhất. Một người cũng vậy, một cái dòng họ cũng vậy đáng tin nhất, cũng chỉ có chính bản thân mình, cũng chỉ có một cỗ tinh thần bất khuất trong nội tâm kia, cũng chỉ có một cỗ khí khái nhất thời bùng nổ kia mà thôi.
Một hồi sự kiện trên Phù Tang Đảo, Tần Vô Song tuy rằng thân bị giam trong hiểm cảnh, thế nhưng một chút cũng không hối hận. Nếu như để cho hắn lựa chọn thêm một lần nữa, hắn tuyệt đối cũng sẽ làm ra lựa chọn đồng dạng.
Bởi vì ở trên Phù Tang Đảo có thể tiến hành cô đọng được Thần Mộc Tinh Phách, khiến cho Tần Vô Song có thể ý thức rõ ràng được, Thần Mộc Tinh Phách này đối với tu vi sau này của mình quan trọng đến thế nào.
Bởi vậy, Tần Vô Song đối với Thần Thụ Tộc cũng là phi thường cảm kích.
Lại nói về chuyện trên Vấn Đỉnh Sơn, bên trong Tần gia, tất cả các cường giả Tần Gia cũng đều tụ tập lại với nhau, biểu tình kẻ nào cũng vô cùng ngưng trọng.
- Hai vị Chưởng môn, có được tin tức gì xác thực hay không?
Tôn giả Tri Hòe kia vẫn là người lo lắng nhất, đầu tiên hỏi han.
Tần Vân Nhiên sắc mặt đỏ bừng, chòm râu màu đỏ không ngừng rung rẩy, hiển nhiên là trong lòng nôn nóng đến cực điểm, một quyền hung hăng nện thẳng lên bàn một cái.
- Các vị, Thiên Đế Môn truyền tin vào nội bộ Tần gia chúng ta, tin tức nhận được, chúng ta thông qua mạng lưới tình báo đã cho điều tra, Vô Tận Đông Hải, quả thực xảy ra một vài việc.
- Tam Chưởng môn, rốt cuộc Vô Song có chuyện gì không?
Các Tôn giả kia đều rất lo lắng. Mọi người đều rõ, đệ tử ra đi có năm sáu người, nhưng người mọi người thật sự trao hy vọng chỉ có Tần Vô Song và Tần Thái Trùng. Đặc biệt là Tần Vô Song, mang danh Quán quân Thí luyện, lại có công lao tiêu diệt Lôi Minh, tập kích Thiên Đế Môn, làm cho trên dưới Tần gia, đều đối với hắn có thêm vài phần hy vọng.
Đến nay Đại Chưởng môn dùng Thần hồn phong ấn, đem vật đại sát khí kia phong ấn lại, trì hoãn thế tấn công của quân địch. Nhưng đổi lại, Đại Chưởng môn tạm thời đã mất đi sức chiến đấu.
Đối với Tần gia mà nói, Đại Chưởng môn mất đi sức chiến đấu, nhiệm vụ trực diện đối kháng với Tân Thiên Vấn, trừ Tần Vô Song nắm giữ Thần Tú Cung có một chút hy vọng ra, những người khác đều không có bất cứ hy vọng nào.
Cho dù tất cả các Tôn giả giành được Thần Đạo Quả đều đột phá Thần đạo, nhưng đó cũng chỉ là những tích lũy mang tính chiến lược, trong chiến đấu thực tế vẫn không có cách nào đối kháng được với sức mạnh của Tân Thiên Vấn, chung quy vẫn không thể hóa giải được nguy cơ của Tần gia.
Đến nay, trừ phi Đại Chưởng môn khôi phục thực lực thần thông, Tần Vô Song khải hoàn trở về, trong ngoài phối hợp, mới có thể triệt để giải vây, thậm chí phản công.
Vốn dĩ, Tân Thiên Vấn sau khi trở về Vấn Đỉnh Sơn, nộ khí bộc phát, đối với Tần gia công kích không hạ được vô cùng căm tức, liền đem tin về cái chết của Tần Vô Song tuyên truyền ra, và dùng phép truyền âm rải vào Tần gia, dao động tinh thần quân sĩ Tần gia, làm tan rã sức chiến đấu của Tần gia.
Chiêu này quả là thâm hiểm, lập tức làm cho Tần gia trên dưới đại loạn, nội bộ tầng lớp lãnh đạo cũng xuất hiện cục diện hoang mang hoảng sợ.
Cũng chính vì thế, hai vị Chưởng môn mới bắt tay điều tra, kết quả điều tra làm cho bọn họ vô cùng khiếp sợ, cũng thập phần đau khổ.
Đối diện với những ánh mắt tha thiết đợi chờ, Tần Trọng Dương rất muốn nói một lời nói dối thiện ý, nhưng hắn biết, lúc này mà nói dối, đối với Tần gia không phải chuyện tốt.
Công bố sự thật, có lẽ sẽ tốt hơn.
- Các vị, theo điều tra, Tần Vô Song tại Phù Tang Lâm lân cận Thang Cốc, rơi vào khe nứt không gian, bị không gian loạn lưu thôn phệ, không có tung tích, sinh tử không rõ.
- Loạn lưu của khe nứt không gian?
Tất cả Tôn giả sắc mặt đột nhiên ảm đạm hẳn lại, bọn họ đều là người từng trải, Đông Chi Cực Địa của Vô Tận Đông Hải nằm nơi cực địa, chính là khe nứt của các không gian khác nhau tiếp nối hoạt động mạnh mẽ. Khe nứt không gian kia vô cùng mạnh mẽ, một khi bị cuốn vào, nghe nói Chân Thần Đạo cường giả, cũng không có ba phần sống sót. Hóa Thần Đạo nhiều nhất chỉ có một phần. Còn Ngưng Thần Đạo, cơ hồ chết không nghi ngờ.
- Vô Song, hình như đã tiến vào Ngưng Thần Đạo thì phải? Tình báo ngày trước cho thấy, Vô Song tiêu diệt Hạ Tử Ngưu của Tù Ngưu Tộc, đã là Thần đạo…
- Đúng thế, dựa vào thiên phú của Vô Song, còn có vận khí của hắn, đến nay đã là Thần đạo, cho dù bị loạn lưu kia cuốn lấy, cũng phải có năm phần sống sót mới phải?
Những Tôn giả này, đều tìm thấy những nhân tố có lợi, bắt đầu tự an ủi chính mình.
- Đúng, hiện nay bên ngoài đều tương truyền, Tần Vô Song là người thừa kế của trận pháp Thái cổ, nếu là như vậy, Tần Vô Song là người có đại phúc duyên, tất nhiên có thể phùng hung hóa cát. Nguồn: http://thegioitruyen.com
- Đúng vậy, khe nứt không gian cũng chỉ là một không gian, chỉ cần Vô Song không bị lạc, thì nhất định có cơ hội sống sót. Ta tin tưởng Vô Song!
- Ta cũng tin tưởng Vô Song!
Những Tôn giả này, ai ai cũng trở nên thập phần nhất tâm, đối với các nhân tố hiểm ác khách quan đều không để ý tới, tin tưởng rằng Vô Song sẽ không có chuyện gì.
Tần Trọng Dương rốt cuộc vẫn là Chưởng môn chi tôn, hắn cũng không hy vọng Tần Vô Song có chuyện, nhưng cũng không thể không chuẩn bị đón nhận tin xấu này.
- Các vị, Vô Song có thể trở lại hay không là nhân tố bên ngoài. Bây giờ Tần gia chúng ta ai ai cũng phải phấn chấn lên. Nhất là các vị Tôn giả, bắt buộc phải tăng cường tu luyện, tranh thủ sớm đột phá Thần đạo.
Tần Vô Song từ Mộng Huyễn Thiên Trì đoạt được bốn quả Thần Đạo Quả, thêm Tần Thái Trùng đoạt được một quả, tất cả có năm quả.
Nhưng Tần Vô Song từ Vạn Hoa Cốc đoạt được hai quả không có công bố, do vậy, phân phối ra bên ngoài, chỉ có ba quả, lần lượt cho Tri Bách, Tri Tùng và Tri Đồng.
Tôn giả Tri Hòe, tự mình đề nghị từ bỏ Thần Đạo Quả, đổi thành tự mình tu luyện, mong muốn đột phá. Đến nay, bốn vị Tôn giả này cũng là các cường giả có hy vọng đột phá lên Thần Đạo nhất.
Một năm đã trôi qua, bốn vị Tôn giả đều chưa hề xuất hiện dấu hiệu đột phá lên Thần Đạo. Cho nên, Tần Trọng Dương cũng không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Tần Vân Nhiên cũng nói:
- Ta cũng tin là Vô Song có thể chuyển nguy thành an, tuy nhiên, hiện tại hai bên cách nhau mấy trăm vạn dặm, chúng ta không thể lo lắng cho hắn, hắn cũng không thể lo lắng cho chúng ta. Nhưng mục tiêu phấn đấu của mọi người đều giống nhau. Các vị, chắc các vị không hy vọng một ngày nào đó Vô Song và Thái Trùng khải hoàn trở về, các vị vẫn còn đứng im tại chỗ, lãng phí Thần Đạo Quả mà họ đã vất vả giành được chứ?
Những lời nói này, làm cho bốn Tôn giả đều mặt mày nghiêm túc, gật đầu nói:
- Nhị Chưởng môn nói rất có lý, chúng ta không thể chậm trễ nữa, dứt bỏ tất cả tạp niệm, toàn lực công phá hàng rào Thần đạo, tấn thăng Thần đạo!
- Được, về phía Vô Song, chúng ta sẽ chú ý chặt chẽ, nếu có tin gì sẽ báo cho mọi người!
Tần Trọng Dương cổ vũ sĩ khí.
Hiện tại, Tần gia đang dựa vào ý chí để chống đỡ, nếu cỗ đấu chí và sĩ khí cao ngất này tụt xuống, Tần gia sẽ vô cùng nguy hiểm.
Mấy vạn năm nay, cỗ ngạo khí này, cỗ đấu chí này chống đỡ cho Tần gia, giúp Tần gia vượt qua bao cửa ải khó khăn, thoát khỏi bao lần nguy hiểm.
- Phù!
Tần Vô Song vui mừng thở ra một hơi.
- Cổ nhân quả nói không sai, tu luyện là một cuộc lữ hành dài lâu mà buồn tẻ. May mắn là trong chuyến lữ hành này, ta đến nay luôn luôn gặp may.
Năm năm đã trôi qua, Tần Vô Song lúc này đã thuận lợi vượt qua tám đại kiếp nạn, chỉ còn lại một đạo đại kiếp cuối cùng, cũng là đại kiếp thứ chín, chính là con đường phải đi qua để từ Ngưng Thần Đạo tiến lên Hóa Thần Đạo.
Cái ngưỡng này, là sự nhảy vọt về chất. Tần Vô Song đã loanh quanh ở đây hơn một năm rồi. Hắn cũng biết, cái ngưỡng này, thậm chí còn khó hơn cả Hóa Thần Đạo một kiếp, hai kiếp. Bởi vì, kiếp nạn này, không chỉ cần ứng phó với đại kiếp số kia, còn phải có thêm cả sự giác ngộ và tích lũy.
Vượt qua giữa hai tầng cảnh giới, tương đương với từ một cây cầu này, nhảy sang một cây cầu khác, nguy cơ và khó khăn chắc chắn là càng lớn hơn.
Đi trên một cây cầu, tuần tự tiến lên, khả năng xuất hiện vấn đề không lớn. Nhưng vượt qua các cảnh giới khác nhau, là nguy hiểm nhất.
Thường thường, các tu luyện giả chết ở kiếp thứ chín này, ít nhất cũng phải lên tới năm phần.
Tần Vô Song lại không nóng vội. Hắn cũng biết, thời gian vẫn chưa đủ. Cho đến nay mới chỉ có năm năm, cách Đại hội tuyển chọn Thiên Đế vẫn còn mười năm nữa.
Hơn nữa, trong năm năm này, hắn cũng không hoàn toàn lãng phí thời gian, từ ba kiếp đến tám kiếp, những gian khổ đã qua, không phải một hai lời là có thể hình dung được.
Ba trung kiếp vẫn còn dễ nói, đến bảy kiếp và tám kiếp, mỗi một kiếp đều tiêu hao của Tần Vô Song không ít sức lực. Nếu không, sao có thể thuận lợi như vậy?
Mỗi một tầng cảnh giới, ba đại kiếp đã khó, nhưng kiếp thứ chín mới là khó nhất, gian khổ nhất!
Ngoài bước nhảy vọt từ ba kiếp đến tám kiếp ra, Tần Vô Song luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi cũng có thu hoạch lớn, Khôi Lỗi đầu tiên, thông qua ba năm tìm tòi và thực tế, rốt cuộc cũng đã hoàn thành, Tần Vô Song đem Thần hồn của Hạ Tử Ngưu dung nhập vào trong, Ma Tượng Khôi Lỗi kia, nhất thời tràn đầy sinh cơ.
Có Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đầu tiên, những cái sau đơn giản hơn rất nhiều, chỉ là sự lặp lại của các trình tự mà thôi.
Vật liệu Tần Vô Song thu thập được đủ nhiều, thêm vào thủ đoạn của hắn rất cao tay, tiết kiệm không ít vật liệu, vốn dĩ chỉ cần Ly Vẫn Cốt Thiết đã đủ chế tạo ba kiện vũ khí Thần đạo, không ngờ lại đem chia thành chín phần, luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, không ngờ vẫn còn dư dả.
Đương nhiên, Ma Tượng Đại Khôi Lỗi và vũ khí Thần đạo không giống nhau, vũ khí Thần đạo dùng để đối địch, yêu cầu với vật liệu, bao gồm độ dày và mật độ đều vô cùng cao.
Còn Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, Ly Vẫn Cốt Thiết dù sao cũng chỉ là cái khung xương, Ly Vẫn Cốt Thiết để đắp nặn nhục thân của Khôi Lỗi so với trăm chế ngàn luyện để chế tạo vũ khí Thần đạo, rõ ràng còn kém rất xa.
Do vậy, Tần Vô Song trong tay có chín tù binh Thần hồn, luyện chế chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi cũng không có vấn đề gì, vật liệu dư thừa luyện thêm năm ba cái nữa cũng vẫn được, nhưng Tần Vô Song vẫn không vội.