Khí Trùng Tinh Hà

Chương 654: Cửu Phương Vân Phi



Gã thiếu niên Chấp sự suýt chút nữa đâm phải người đó, may mà người tránh được. Nhưng gã thiếu niên ra cửa là để nghênh tiếp khách nhân, nên thấy có khách là vội tươi cười:
- Vị công tử đây khí chất đầy mình, vừa nhìn là biết không phải người tầm thường, hì hì, mời, mời vào trong!
Người đó mang đầy vẻ phong trần, gương mặt có chút gì phiền muộn. Tuy che giấu rất tốt nhưng Tần Vô Song vừa nhìn là thấy được sự u uất giữa hàng lông mày.
Tần Vô Song cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn rất có ấn tượng với người này, tuy không qua lại nhiều nhưng hai bên chắc chắn cũng có ấn tượng sâu sắc về nhau.
Người này chính là Cửu Phương Vân Phi. Trong trận chiến Tần gia châu Bách Diệp, Cửu Phương Vân Phi đầu tiên đánh ngang chiến dọc ở quảng trường, cứu được hai đệ tử của Tần gia châu Bách Diệp, tiếp đó cũng rất có công trong việc giải trừ nguy cơ cho Tần gia châu Bách Diệp. Sau đó trong Đô thành của Bài Sơn Phủ, cũng là trong Công hội Liên minh Tán tu, Cửu Phương Vân Phi cũng có mặt khi các thủ hạ của Phủ chủ Bài Sơn Phủ chém giết.
Cửu Phương Vân Phi là đệ tử của Cửu Phương Tộc thần bí. Năm đó Cửu Phương Tộc nhận đại ân của Tần gia, toàn gia tộc được bảo vệ, nay đã lui về ở ẩn không tham gia vào tranh đấu giữa các thế lực Hiên Viên Khâu nữa. Cửu Phương Vân Phi ra mặt thuần túy chỉ là báo đáp đại ân năm đó của Tần gia mà thôi.
Tần Vô Song vốn nghĩ Cửu Phương Vân Phi đã ẩn cư không xuất thế nữa, không ngờ ở nơi xa xôi này lại gặp được hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Có điều so với khí thế phấn chấn trước đây, Cửu Phương Vân Phi lúc này có phần trầm lặng, có vẻ tâm trạng không tốt, hình như có vấn đề gì khó giải quyết.
Sau khi Cửu Phương Vân Phi vào đại sảnh nhìn xung quanh một lượt mới chọn một nơi gần cửa sổ để ngồi xuống. Hắn nói chuyện với thiếu niên Chấp sự kia mấy câu rồi đuổi gã đi.
Nhìn Cửu Phương Vân Phi như vậy có lẽ là đến du ngoạn. Phi thuyền Tiên Diệp chỉ đón tám môn Thiên Đế Sơn, Cửu Phương Vân Phi chắc chắn không phải ngồi phi thuyền rồi lưu lạc đến đây.
Nhưng điều khiến Tần Vô Song khâm phục là, Cửu Phương Vân Phi tuổi có vẻ rất trẻ nhưng kỳ thực tu vi đã là Động Hư Cảnh!
Nhớ hôm gặp ở trận chiến Tần gia châu Bách Diệp, Cửu Phương Vân Phi có tu vi là Hóa Hư Cảnh, mới mấy năm không gặp mà đã thăng cấp lên Động Hư Cảnh. Xem ra thiên phú và tu vi của Cửu Phương Vân Phi ở Hiên Viên Khâu cũng rất cao, không hề thua kém đại bộ phận Đệ tử Trung tâm của tám môn Thiên Đế Sơn.
Tần Vô Song đeo mặt nạ, gương mặt khác hoàn toàn nên đương nhiên Cửu Phương Vân Phi không nhận ra.
Tần Vô Song lặng lẽ uống rượu nghĩ xem có nên tiến lại nói chuyện với Cửu Phương Vân Phi không. Nhưng nghĩ đến thân phận hắn lúc này rất đặc biệt nên lại nghĩ tạm thời không nên đánh rắn động cỏ.
Sau khi Cửu Phương Vân Phi vào không lâu, Công hội Liên minh Tán tu liên tiếp có mấy người dáng vẻ phong trần đi vào, vừa bước vào đã quát lên đòi rượu.
Đại sảnh lập tức trở nên bận rộn.
Tần Vô Song ngầm để ý Cửu Phương Vân Phi, bỗng thấy sắc mặt hắn hơi thay đổi. Tần Vô Song theo hướng nhìn của hắn nhìn ra ngoài.
Bên ngoài có ba người đi vào, Tần Vô Song bỗng rung lên, thế này không phải quá trùng hợp rồi sao? Ba kẻ đó Tần Vô Song đều biết cả.
Tuy Tần Vô Song và ba kẻ đó không qua lại gì mấy nhưng Tần Vô Song có trí nhớ kinh người, lập tức nhớ ra dáng vẻ của ba kẻ này.
Chúng chính là người của La Thiên Đạo Trường. Lần đó Tần Vô Song rơi vào địa mạch, khi thoát ra được, cường giả các phương của La Thiên Đạo Trường đều đến bao vây hắn. Tần Vô Song có ấn tượng rất sâu sắc với những gương mặt đó. Tuy không thể nhớ được cả mặt và tên nhưng hắn có thể khẳng định ba kẻ này chắc chắn là người của La Thiên Đạo Trường, hơn nữa chúng lại không hề cải trang!
Có lẽ chúng nghĩ rằng ở vùng đất khác, ở nơi kín đáo ẩn dật thì sẽ không gặp phải người quen. Nhưng chuyện trên đời này là trùng hợp như thế, Tần Vô Song không chỉ gặp người quen mà gặp tận hai lượt, Cửu Phương Vân Phi và người của La Thiên Đạo Trường.
Có thể thấy, có lẽ Cửu Phương Vân Phi nhận ra ba kẻ kia nhưng chúng lại không biết Cửu Phương Vân Phi. Có điều kẻ đi đầu kia có ánh mắt sắc bén, mắt quét một vòng rồi dừng lại ở Cửu Phương Vân Phi một lát mới rời đi.
Cửu Phương Vân Phi cũng rất bình tĩnh, chỉ ngồi uống rượu, cũng liếc nhìn ba kẻ kia, vẻ mặt dường như chẳng để tâm.
Tần Vô Song thầm cảm thấy khâm phục Cửu Phương Vân Phi.
Ba kẻ kia đi vào, chúng đều không phải nhân vật tầm thường, đều có tu vi Hư Võ Đại viên mãn.
Đặc biệt là kẻ đi ở giữa, cũng là Hư Võ Đại viên mãn nhưng dường như mạnh hơn hai người bên cạnh rất nhiều, có thể là nhân vật cấp Đạo tôn của La Thiên Đạo Trường.
Bốn vị Đạo tôn của La Thiên Đạo Trường, dù thế nào thì Tần Vô Song cũng không thể quên được La Thông Thiên. Còn La Hoành Dã đã là tù nhân của Tần gia.
Còn lại hai Đạo tôn tu vi không bằng La Thông Thiên và La Hoành Dã, chỉ là Hư Võ Đại viên mãn. Tần Vô Song biết kẻ này nhất định là một trong hai Đại Đạo tôn còn lại. Chỉ có điều không biết là Tam Đạo tôn Điền Minh Sơn hay là Tứ Đạo tôn Tả Lãnh Sương. Phải chờ hắn mở miệng nói thì mới biết được.
Lần đó ở trong địa mạch Tần Vô Song từng nghe chúng nói chuyện, cũng có ấn tượng về giọng nói của chúng, chỉ cần hắn mở miệng nói là Tần Vô Song có thể phân biệt được.
Ba người của La Thiên Đạo Trường cố ý ngồi ở một bàn bên cạnh Cửu Phương Vân Phi.
- Tiểu tử, mang rượu lên đây, nhanh lên!
Một đại hán gọi lớn giọng.
Gã thiếu niên Chấp sự kia vội chạy tới, cười trừ:
- Ba vị đại gia muốn gọi gì?
Đại hán kia hỏi:
- Điền gia gọi đi!
Nghe hắn gọi Điền gia, Tần Vô Song đã có manh mối.
Tên đứng đầu nói:
- Tùy ngươi!
Giọng nói này, Tần Vô Song lập tức đoán ra, đây chính là Điền Minh Sơn, Tam Đạo tôn của La Thiên Đạo Trường.
Lần đó Tần Vô Song đã nghe hắn và La Thông Thiên nói chuyện nên không hề lạ với giọng nói của hắn đương nhiên là nhận ra.
- Vậy mang thứ ngon nhất lên đây!
Đại hán kia cũng sốt ruột, phẩy tay:
- Làm nhanh lên biết chưa?
Ai đến đây cũng muốn nhanh nhưng không thể nào lại vừa đến là có ăn ngay, gã thiếu niên kia cười trừ:
- Đương nhiên là nhanh nhất có thể, xin ba vị đại gia đợi cho một lát!
Gã thiếu niên đó hiển nhiên cũng sợ những nhân vật như hung thần ác quỷ kia, cũng không dám chậm trễ, vội vàng chạy ra đằng sau.
- Điền gia, hình như chúng ta đến hơi sớm phải không?
Đại hán kia hỏi.
- Ngân Hoàn, ở đây không nói chuyện khác, uống rượu đi!
Điền Minh Sơn hơi trừng mắt lên, đại hán kia lập tức ngậm mồm cười ngượng, quay ra trừng mắt nhìn Cửu Phương Vân Phi.
Cửu Phương Vân Phi vẫn làm như không biết gì, ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng thầm kêu khổ. La Thiên Đạo Trường phái nhiều cao thủ đến đây như vậy rốt cuộc là muốn làm gì?
Ngân Hoàn? Tần Vô Song nghe thấy cái tên này lập tức đoán ra thân phận hắn, quả nhiên là cường giả cấp Pháp vương của La Thiên Đạo Trường.
La Thiên Đạo Trường có vài Pháp vương, cũng là Hư Võ Đại viên mãn. Hai kẻ kia có lẽ là cũng là cường giả cấp Pháp vương.
Tần Vô Song vẫn uống rượu, không khí trong đại sảnh có phần bức bối, rõ ràng là vì cảm nhận được sự khí tức mạnh mẽ của ba người Điền Minh Sơn. Những người có mặt ở đây tuy bình thường thích tán chuyện nhưng gặp phải cao thủ thì không dám gây náo nhiệt.
Dù gì thì trong số những tán tu này có người là Hóa Hư Cảnh đã là không tồi rồi, chứ đừng nói là mấy cường giả cấp Hư Võ Đại viên mãn ở đây.
Cửu Phương Vân Phi đứng dậy đầu tiên thanh toán. Nhìn có vẻ như hắn có ý đề phòng với ba người Điền Minh Sơn nên mới bỏ đi.
Vừa rời khỏi bàn, bỗng Pháp vương Ngân Hoàn đập bàn quát:
- Tiểu tử kia đừng có đi vội!
Cửu Phương Vân Phi quay người lại:
- Ngươi nói với ta?
- Không phải ngươi thì là ai?
Pháp vương Ngân Hoàn khẩu khí bá đạo:
- Tiểu tử ngươi nhìn lén le lén lút, không phải người tốt. Nói mau, ngươi tên gì?
Cửu Phương Vân Phi từ tốn nói:
- Hình như ta không có nghĩa vụ, cũng chẳng cần thiết phải nói cho các hạ về thân phận thì phải?
Pháp vương Ngân Hoàn cười gằn:
- Vậy sao?
Cửu Phương Vân Phi lắc đầu cười nhạt, quay người định bỏ đi. Hắn biết trước mặt ba kẻ này tuyệt đối không được để lộ thân phận, một khi lộ rồi thì sẽ vô cùng phiền phức.
Cửu Phương Vân Phi đi đến hành lang, sắp ra ngoài cửa thì Pháp vương Ngân Hoàn quát:
- Tiểu tử, nếu ngươi bước ra khỏi đại sảnh thì cả đời này đừng hòng đi bằng chân nữa!
Lời nói này vô cùng bá đạo nhưng không ai phủ nhận rằng hắn có thực lực ấy. Những người có mặt ở đây đều đặt hết chén xuống, kinh ngạc nhìn sang hướng này, ánh mắt đầy hứng thú xem náo nhiệt nhưng cũng có phần sợ hãi đối với cường giả.
Cửu Phương Vân Phi cười lạnh, căn bản là không sợ sự uy hiếp đó. Hắn bước những bước dài ra ngoài. Đúng lúc đó, một người xông vào trong như một trận gió, tay cầm một tập giấy, cười nói:
- Tin mới đây, tin cực mới đây, đệ tử Nga Mi Đạo Trường lập lôi đài chọn phu quân. Nguyện vọng hoàn tục lớn lao ba mươi năm một lần, không thể bỏ qua! Nếu các vị muốn tìm một người đồng hành cùng tu luyện, có thể đi qua, lướt qua chứ không thể bỏ qua cơ hội này!
Người đó thấy Cửu Phương Vân Phi đi ra ngoài thì kéo tay hắn lại, cười:
- Vị công tử đây anh tuấn tiêu sái như vậy lên đi thử vận khí. Thế nào, ở đây ta có thông tin nội bộ, chỉ mười viên lục tinh thạch thôi.
Tần Vô Song đang uống rượu suýt chút nữa thì phun rượu ra ngoài. Không phải bảo Nga Mi Đạo Trường ghét nhất là nam nhân sao? Sao lại bày lôi đài chiêu thân thế này?
Không biết vì sao Tần Vô Song bỗng nhớ ngay đến lời dặn của Nhị Chưởng môn Tần Vân Nhiên. Tần Vân Nhiên nói nữ tu luyện giả của Mộng Huyễn Thiên Trì phải trải qua thời kì "vượt qua ải tình", cái gọi là chiêu thân này nhất định là cái bẫy để tìm kiếm ải tình này rồi!
Cửu Phương Vân Phi gạt đi, lạnh lùng nói:
- Ta không có hứng thú!
Người đó cười cười, thở dài:
- Đáng tiếc, công tử trẻ tuổi như vậy lại không có hứng thú với việc nam nữ song tu, đây không phải chuyện tốt đâu, hắc hắc…
Cửu Phương Vân Phi đi ra ngoài, Pháp vương Ngân Hoàn nhảy vút một cái đã ở bên ngoài cửa chặn đường Cửu Phương Vân Phi:
- Tiểu tử, xem ra ngươi rất không biết hợp tác!
Tần Vô Song giật mình, lẽ nào muốn giao đấu?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv