Khí Trùng Tinh Hà

Chương 403



Đại Thần tông nghe khẩu khí của Tần Vô Song, thấy mơ hồ có chút mấy phần tức giận, biết Tứ Thần tông mấy lần nói chuyện không hữu hảo, khiến trong lòng người trẻ tuổi này có chút nộ khí, vội vàng hòa giải nói:
- Vô Song công tử, tính tình của Lão Tứ này, luôn thích phản nghịch với cách nhìn của người khác. Những lời này của hắn, cũng không phải ít nhiều có địch ý.
Tần Vô Song thản nhiên cười:
- Đại Thần tông, bất kể là cố ý hay không. Lần này ta tới đây, chính là vì nhận lời mời của Đại Thần tông, tới đây làm khách. Tứ Thần tông không khách khí như vậy, đó là chuyện của Cửu Ô Thần Miếu các người, nếu ta cũng giống như hắn, đó chính là vấn đề tu dưỡng cá nhân của ta kém. Ta đương nhiên sẽ không tính toán.
Tứ Thần tông nghe nói vậy, trợn tròn mắt:
- Lời này của ngươi là có ý gì? Là châm chọc ta không có tu dưỡng sao?
Tần Vô Song lạnh giọng nói:
- Tinh La Điện ta từ trước đến nay không đối đãi với khách như vậy.
Đại Thần tông thấy hai bên gươm giáo sẵn sàng, vội cười nói:
- Được rồi được rồi, một chuyện nhỏ như vậy, đừng nói thành chuyện lớn, làm hỏng giao tình hai bên. Lão Tứ, ngươi là chủ nhà, theo lý nên chiêu đãi khách nhân, sao có thể như vậy?
Tứ Thần tông lớn tiếng nói:
- Ta chưa thấy qua khách nhân khi đến nhà tìm thứ gì đó lại có thái độ cao ngạo như vậy. Ta chỉ nghe nói, khi xin người khác giúp đỡ, thì phải nhún nhường trước người ta mấy phần.
Tần Vô Song cười lớn ha ha:
- Tứ Thần tông, Khuy Thần Thuật đó mặc dù hay, nhưng Tinh La Điện ta cũng không phải không thể không có. Tần Vô Song làm người, đội trời đạp đất, chỉ có trước mặt cha mẹ, sư phụ mới nhún nhường mấy phần. Những khi khác, cho dù là bá chủ thiên địa, ta dựa vào cái gì mà nhún nhường hắn mấy phần chứ?
Tứ Thần tông vỗ bàn đứng dây:
- Tên cuồng ngạo này, Tần Vô Song, cũng đừng trách ta chủ nhà keo kiệt, ức hiếp khách nhân như ngươi. Nếu muốn Khuy Thần Thuật của ta, thì hãy dùng bản lĩnh của ngươi đến lấy là được! Nếu ngươi có thể thắng được ta, vậy Khuy Thần Thuật sẽ tận tay dâng lên. Nếu ngươi không thắng được ta, thì sẽ như thế nào?
Tần Vô Song thấy hắn chủ động khiêu chiến, chỉ cười lạnh, sau một lát, mới nói:
- Ngươi nói như thế nào?
- Vẫn là câu nói đó, để lại bộ cung tiễn đó của ngươi, cho chúng ta mượn dùng ba năm.
Tần Vô Song cũng không vội vàng trả lời, mà chỉ đưa ánh mắt chậm rãi lướt qua vẻ mặt của tất cả cao tầng, muốn xem xem những người này có phản ứng như thế nào. Đại Thần tông thấy thế cục như vậy, vội vàng nói:
- Lão Tứ, đừng lỗ mãng.
Tứ Thần tông phảng phất giống như được châm ngòi nổ, đã không thể khống chế được cảm xúc, lớn tiếng nói:
- Đại Thần tông, chuyện của Cửu Ô Thần Miếu, ta cũng có một phần quyền lực làm chủ. Lần này, bất luận như thế nào ta cũng phải biểu hiện một chút quyền làm chủ này. Xin ngươi đừng khuyên ngăn ta nữa.
Tứ Thần tông nói đến mức độ này, những người khác cũng chỉ biết trợn trừng mắt, bất đắc dĩ lắc đầu. Đại Thần tông bất đắc dĩ nhìn về phía Tần Vô Song, vẻ mặt lộ vẻ xấu hổ.
Tần Vô Song cũng thầm cười lạnh, tình hình trước mắt, hắn không tin là Tứ Thần tông nhất thời phát tác, hắn rất có lý do suy đoán, đây là cục diện mà bọn họ đã sắp xếp trước đó, chẳng qua là diễn trò mà thôi.
Nói đi nói lại, vẫn là muốn thăm dò trình độ của Tần Vô Song hắn mà thôi. Tần Vô Song nghĩ ra được điều này, càng cười lạnh liên tục, đột nhiên mở miệng hỏi:
- Tứ Thần tông, xin hỏi một câu, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?
Tứ Thần tông ngây người sửng sốt:
- Ta đã hơn trăm tuổi. Ngươi hỏi cái này làm gì?
- Rất tốt, ngươi đã hơn trăm tuổi rồi. Năm nay ta vừa mới hai mươi tuổi. Lấy trăm tuổi, khiêu chiến với người hai mươi tuổi như ta, Tứ Thần tông, ngươi không cảm thấy, chuyện này có chút hoang đường sao?
Tứ Thần tông lạnh lùng bật cười:
- Tần Vô Song ngươi hôm nay danh tiếng đã vang khắp thiên hạ, há lại còn câu nệ nói đến chuyện tuổi tác, không dám ứng chiến sao?
Tần Vô Song cười to ha ha:
- Ta không dám ứng chiến?
Nhẹ nhàng lắc đầu, thần thái thản nhiên vô cùng, chậm rãi nói:
- Ta không phải không dám ứng chiến, mà là lo lắng cho Tứ Thần tông. Trận chiến này, ngươi thắng thì tốt, thua thì xấu mặt. Còn ta, bất luận là thắng hay thua, đều có thể tự nhiên phóng khoáng mà đi.
Tứ Thần tông đối chọi gay gắt:
- Ta thua hay thắng, cũng không cần ngươi lo lắng. Ta chỉ có một câu nói, muốn có Khuy Thần Thuật, phải đánh bại ta mới có!
- Đại Thần tông, ngươi nói thế nào đây?
Tần Vô Song quay đầu lại hỏi Đại Thần tông. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đại Thần tông thở dài một tiếng:
- Vô Song công tử, tính khí bướng bỉnh của Lão Tứ, lão phu khuyên hắn không được. Chuyện này, sau khi qua chuyện phải đơn độc tạ lỗi với ngươi mới được.
Tần Vô Song lắc đầu:
- Chuyện khiêu chiến, ta cũng không so đo. Ta chỉ hỏi Đại Thần tông một câu là có đúng như Tứ Thần tông đã nói, nếu ta đánh bại hắn, Khuy Thần Thuật sẽ dâng tặng vô điều kiện. Hứa hẹn cái gì, hiệp ước Liên minh gì đó, đều không cần nhắc đến, đúng không?
Sắc mặt Đại Thần tông cả kinh, vội vàng lắc đầu nói:
- Chuyện này không thể. Lão phu đối với hiệp ước Liên minh, vô cùng có hứng thú, chỉ cầu thế cục của các quốc gia nhân loại yên ổn, từ nay về sau ít phát sinh vũ khí. Ngươi và Lão Tứ cho dù muốn luận bàn đấu võ, đó là chuyện cá nhân, so với giao tình hai tông hai nước, tuyệt đối không có liên quan.
Tần Vô Song thở dài:
- Không ngờ, tiệc rượu này, rút cuộc lại là một trận Hồng Môn Yến. Tứ Thần tông, một khi ngươi đã cố ý như vậy, thời gian địa điểm, ngươi hãy quyết định luôn đi.
- Một khi đã cùng tới rồi thì có thể tùy ý gặp gỡ, ngay ngày mai, ở trên hòn đảo này của ta, thế nào hả?
- Tùy ngươi!
Sau khi Tần Vô Song tiến nhập vào Linh Võ Đại viên mãn, cũng muốn dùng thử một chút thủ đoạn với người có cùng cấp bậc, mà cây thương tổ truyền, trải qua một thời gian dung hợp và quen thuộc, cũng tăng cường thêm uy lực, hắn rất muốn xem xem, bản thân dùng thương đối địch, uy lực như thế nào.
- Vô Song công tử, cung tiễn đó của ngươi, cũng không cần dùng chứ? Bộ cung tiễn đó, ngay cả Tả Thiên Tứ đều có thể bắn chết, ta tự thấy bản thân chắc chống đỡ không được.
Tứ Thần tông cười lạnh nói.
- Hóa ra Tứ Thần tông còn sáng suốt hiểu rõ bản thân mình. Khách tùy theo chủ, một khi ngươi đã nói không cần, ta cũng không cần.
Tần Vô Song dứt khoát đồng ý theo ý đối phương.
Dù sao hắn cũng không dự định dùng Thần Tú Cung. Dù sao đây là tới Cửu Ô Thần Miếu làm khách. Tứ Thần tông này thăm dò như vậy, hắn cũng không thể ở địa bàn của Cửu Ô Thần Miếu bắn chết đối phương.
Trận chiến này, trọng ở việc khiến đối thủ tin phục, cam tâm tình nguyện dâng Khuy Thần Thuật lên, chứ không phải vì giết chết một Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu.
Bất kể nói như thế nào, thế lực của Cửu Ô Thần Miếu, ở quốc gia nhân loại cũng là nhân vật nổi trội, từ từng phương diện mà nhìn, đều khó chơi hơn Cửu Cung Phái không ít. Then chốt nhất là bản chất của Cửu Ô Thần Miếu và Cửu Cung Phái không giống nhau, cũng không phải là loại thế lực cường hành bá đạo.
Trận chiến này, nói cho cùng, chỉ là luận bàn giữa cá nhân, cũng không thăng lên mức tranh giành của Tông môn, thậm chí là độ cao tranh giành giữa quốc gia.
Đại Thần tông thấy Tần Vô Song im lặng không nói, lại nâng chén nói:
- Vô Song công tử, trận chiến này, Tứ Thần tông trọng ở chuyện luận bàn học hỏi, bất kể thắng thua, tuyệt đối không quan hệ đến tình thân giữa hai nhà chúng ta, tuyệt đối không tổn thương đến hòa khí. Nếu Vô Song công tử đồng ý, thì xin hãy uống chén rượu này.
Tần Vô Song mặc dù đồng ý, nhưng cũng biết, cho dù trong lòng nghĩ như vậy, cũng cần phải rụt rè một chút, nếu không ngược lại để Cửu Ô Thần Miếu cảm thấy Tần Vô Song hắn quá mức dễ bàn. Đây là một vấn đề sách lược, chứ không phải Tần Vô Song hắn làm vẻ ta đây.
Tần Vô Song trầm mặc, tất cả cao tầng của Cửu Ô Thần Miếu đều ngưng thần nhìn nhất cử nhất động của Tần Vô Song hắn. Hiển nhiên đều muốn biết, Tần Vô Song rút cuộc có hạ chén xuống không.
Một lát sau, Tần Vô Song mới thoải mái cười:
- Đại Thần tông, một ly này, xem như ta kính ngươi. Trận chiến này, chỉ là học hỏi giữa cá nhân, bất kể thắng thua, tuyệt đối không ảnh hưởng đến hòa khí, càng không bị thương đến giao tình!
- Được, cạn ly!
Đại Thần tông một hơi uống cạn.
- Mời!
Tần Vô Song cũng nghiêm túc, ngửa đầu uống cạn, đem cái ly đặt xuống:
- Hôm nay dừng ở đây thôi, ngày mai khi nào khai chiến, toàn bộ đều nghe theo chủ ý của Tứ Thần tông!

Sau khi quyết định trận chiến, tối hôm đó Tần Vô Song nghỉ ở trong khách xá, tất cả chiêu đãi đều vô cùng xem trọng, hiển nhiên xem Tần Vô Song là khách quý tới chiêu đãi.
Tần Vô Song lẳng lặng ngồi trên giường, lúc này, Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú đều được thả ra, nghe Tần Vô Song nói về khiêu chiến của Tứ Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu.
Tử Điện Phần Diệm Thú nhếch miệng kêu lên:
- Tứ Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu, tu vi của hắn làm sao có thể lợi hại bằng Tả Thiên Tứ được? Lão Đại, có cần ta nhân lúc đêm khuya đi tiêu diệt hắn không?
- Cô Đơn, ngươi có thể nề nếp một chút được không? Nơi này không phải là Cửu Cung Phái, ở Cửu Ô Thần Miếu, không được giết người!
Tần Vô Song khẽ quát. Tử Điện Phần Diệm Thú ngượng ngùng cười:
- Không giết người vậy thì còn gì là ý nghĩa.
Bao Bao cười nói:
- Vô Song lão đại, Cửu Ô Thần Miếu có quan hệ rất thân thiết với Chi Tế Sơn, có thể có chút thực lực che giấu. Nhưng Tứ Thần tông đó, có lẽ chỉ là Linh Võ Đại viên mãn bình thường, với tu vi của ngươi, cho dù không cần Thần Tú Cung, cũng tuyệt đối không sợ hắn.
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Ta không cần Tú Thần Cung, cũng muốn hắn tâm phục khẩu phục.
Hắn không phải mở miệng khoe khoang, Tần Vô Song dám nói như vậy, đương nhiên có mấy phần tự tin của hắn. Ngoài món vũ khí của Hư Võ Cảnh là Nộ Giao Chi Hồn ra, cây thương tổ truyền, cũng khiến Tần Vô Song cảm thấy hy vọng vô hạn. Cây thương những ngày này, không ngừng mang tới sự vui mừng tột độ cho Tần Vô Song. Phảng phất như một kho báu, mỗi ngày thăm dò đều có thu hoạch mới.
Hắn cũng biết, cây thương tổ truyền này, xác thực không thể xem thường. Tổ tiên để lại một món lợi khí duy nhất, phảng phất sâu bên trong có mấy phần phù hợp tương liên với huyết mạch. Tần Vô Song mặc dù bắt đầu dùng nó không lâu, nhưng phảng phất giống như từ ngày mới sinh ra đã bắt đầu dùng nó vậy.
Nghe thấy Tần Vô Song tự tin như vậy, Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú đều nghiêm nghị. Mới đầu nghĩ rằng Tần Vô Song nói đùa, nhưng nhìn biểu tình của Tần Vô Song, hoàn toàn không giống như bộ dạng nói đùa.
Bao Bao nuốt nước miệng, ha ha nói:
- Lão Đại, ngươi tiến vào Linh Võ Đại viên mãn không lâu, Tứ Thần tông kia Linh Võ Đại viên mãn cảnh giới đã rất thành thục rồi. Theo ta thấy, đánh hòa nhau là chúng ta đã có đủ thể diện rồi.
Tần Vô Song biết Bao Bao đang khuyên hắn bình tĩnh, nhưng Tần Vô Song biết rõ hơn ai hết. Mặc dù hắn tiến vào Linh Võ Đại viên mãn không lâu, nhưng trên cảnh giới này, cũng không hề có chút thua kém!
Phối hợp với cây thương tổ truyền, với sợi roi Nộ Giao Chi Hồn quỷ thần khó đoán, hắn có tự tin, đánh bại dáng vẻ bệ vệ của Tứ Thần tông đó.
Một khi Cửu Ô Thần Miếu muốn nhận thức một chút thủ đoạn của hắn, vậy thì để bọn họ nhận thức một chút. Cho dù không dựa vào Thần Tú Cung, không dựa vào hai đại linh thú phụ trợ, Tần Vô Song hắn vẫn có thể khiến đối phương tâm phục khẩu phục.

Một đêm không nói, sáng sớm ngày thứ hai, Tần Vô Song từ trong suy tưởng phục hồi lại tinh thần, đẩy cửa sổ ra, hấp thu luồng không khí tươi mới duy nhất chỉ có ở Cửu Ô Trắc, cảm thấy vui vẻ thoải mái, tinh thần phấn chấn.
Sau khi rửa mặt xong, dùng qua điểm tâm. Đại Thần tông đã lướt đến chờ đợi, nhìn thấy Tần Vô Song, Đại Thần tông cười hỏi:
- Vô Song công tử, tối qua ngủ có ngon không?
Tần Vô Song nhàn nhạt cười:
- Tứ Thần tông đến rồi chứ?
Đại Thần tông nói:
- Tứ Thần tông đã chờ đợi ở Diễn võ trường rồi, Vô Song công tử, trận chiến này không phải ta không muốn ngăn cản…
Tần Vô Song xua tay ngăn cản:
- Đại Thần tông, không cần giải thích. Lấy võ kết bạn, không đánh không nhận thức. Mời đi trước dẫn đường.
Nhìn thấy Tần Vô Song tràn đầy tự tin như vậy, trong lòng mấy Thần tông khác cũng có chút hồ nghi, Tần Vô Song này thực sự có mạnh như vậy? Không dựa vào cung tiễn thần kỳ, không dựa vào linh thú trợ trận, đơn thương độc mã có thể chiến đấu với Lão Tứ không?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv