Phương Tiếu Quân bước lại gần, nâng cằm Mạc Đinh lên, khiến cô ta đối diện với anh, nhếch mép Phương Tuếu Quân cười nói:
- Cô thuê người cưỡng bức Doanh Doanh, lá gan của cô rất lớn nhỉ?
- Em... em chỉ muốn cô ta rời xa anh thôi, cô ta không xứng ở bên anh!- Mạc Đinh nhìn Phương Tiếu Quân nói.
- Ha ha, người của tôi mà cô nói không xứng? Xứng hay không cũng không đến lượt cô phán xét. Tôi đã nghĩ ra hình phạt dành cho cô rồi, để tôi xem nào, ừ, cho số người cưỡng bức cô gấp đôi người cô đã thuê để hại Doanh Doanh, sau đó tôi sẽ chụp hình lại, thả cho cô về, tung ảnh ra ngoài, chặt đứt đường làm ăn của gia đình cô. Cô thấy thế nào?
À, cô chê Doanh Doanh không xứng, vậy sẽ để cô cứ hai ngày sẽ cho người tới phục vụ cô, mỗi lần số người sẽ tăng lên theo, cô thấy sao? Cho cả cha mẹ cô cùng phục vụ cô nữa, đảm bảo sẽ rất vui đấy! Người đâu, làm theo những gì tao vừa nói, phải nhớ không được để cô ta và gia đình cô ta tự tử nếu không những kẻ canh chừng sẽ chịu phạt thay gia đình cô ta!
- Dạ!
- Anh dám??? Anh biết cha tôi là ai không??? - Mạc Đinh vẫn không sợ chết nói.
- Ha ha! Tôi sẽ cho cô thấy!
Phương Tiếu Quân không nhiều lời, anh või tay "bốp" một tiếng liền có hai người vào lôi kéo Mạc Đinh đi, mặc kệ tiếng la hét cầu xin của cô ta. Phương Tiếu Quân sau đó bước vào trong phòng, nhìn Trương Doanh ngủ hai hàng lông mày khẽ nhăn lại khiến Phương Tiếu Quân lo lắng, anh đặt tay lên nhẹ nhàng xoa cho cô.
______________phân cách_________________
Tại nhà của An Lạc Diệp, buổi sáng khi Tống Nghiêm Tịch đưa An Diệp Lạc đi làm định tới gặp Phương Tiếu Quân thì anh gọi lại cho biết đã tìm thấy người nên cả hai định sau khi đi làm về sẽ ghé thăm Trương Doanh.
Nhìn An Diệp Lạc bước vào trong công ty, Toing Nghiêm Tịch lo an toàn cho cô liền gọi một nhóm người đặc biệt tới giám sát và bảo vệ An Diệp Lạc, anh lo sợ cô cũng sẽ bị bắt cóc giống như Trương Doanh. Điện thoại kết thúc, chỉ 5 phút sau, một nhóm người đã xuất hiện mặc đồ đen, trên người được tân trang thiết bị đặc biệt nhìn khoảng chục người, Tống Nghiêm Tịch nói:
- Tôi cần các anh bảo vệ một người! Không được để cô ấy xảy ra chuyện, nghe rõ?- giọng anh nghiêm khắc lạnh lùng vang lên.
- Vâng, lão đại!- tất cả nghiêm trang trả lời.
- Tốt! - gật đầu anh nói- Đây là ảnh của cô ấy!
Nói xong anh đưa cho họ một tấm hình của An Diệp Lạc để họ nhận diện người cần bảo vệ, sau đó anh lại nhắc nhở:
- Không được để cô ấy và những người tiếp xúc với cô ấy phát hiện ra sự tồn tại của các anh. Còn những kẻ gây bất lợi cho cô ấy, các anh cứ việc bắn chết tại chỗ!
- Rõ!
Gật đầu sau đó anh lái xe chạy đi, an toàn của An Diệp Lạc giờ anh không cần phải lo lắng sợ cô sẽ giống như Trương Doanh nữa.An Diệp Lạc không biết mình được Tống Nghiêm Tịch sắp xếp người để bảo vệ khiến cô thoát được những lần bị ám toán bắt cóc.
Khi Tống Nghiêm Tịch trở lại công ty không được bao lâu thì có người tìm tới. Cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa "cộc... cộc... cộc" ba tiếng, anh nói vọng ra:
- Mời vào!
"Cạch" cánh cửa mở ra, ngẩng đầu nhìn người vừa bước vào anh nhận ra, đó là em gái cùng cha khác mẹ với Diệp Lạc Nguyên, Diệp Hi Nghi.
Cô ta nở nụ cười thật tươi bước tới gần bàn làm việc của anh nói:
- Nghiêm Tịch!
- Chúng ta quen nhau sao?- anh lạnh lùng không nhìn cô ta mà hỏi.
- Trước không quen nhưng giờ thì quen!- cô ta cười tươi nói với anh.
- Cô tìm tôi có việc?
- Chị Lạc Nguyên nhờ em tới nói cho anh biết là chị ấy đang đợi anh ở một nơi, kêu anh hãy tới đó ngay bây giờ!