Nói là vậy nhưng Lan cũng ko muốn đứng đây tranh cãi với những con ng trước mặt này mà nói trắng ra là quá buồn ngủ rồi mấy ngày nay về Nhật hết việc ở công ty thì việc trong gia tộc đã khiến cho thân thể mệt mỏi vậy mà mới về VN thì đã phải đối đầu với những ng trước mắt này nói ko chán như con rán thì hoàn toàn sai lầm .
Đang định bước đi thì tự dưng bị nắm tay lại khiến cho Lan tức điên người nhưng vẻ mặt khi quay lại thì ỉm cười rất chi vui vẻ hỏi :
-ko có việc gì thì làm ơn tha tay ra giùm 1 cái đc ko hả ?
Nghe thấy vậy Quân hơi lúng túng vì tự dưng tay hoạt động nhanh hơn suy nghĩ của mình cơ chứ thế là Quân nỗi giận để che giấu cảm xúc của mình lúc này :
-Nói như vậy xong rồi bỏ đi đc à ,ít nhất cũng phải nói xin lỗi chứ ?
lời nói vô xỉ như thế xuất phát ra từ miệng Quân khiến cho Lan đang ko chú ý định rút tay ra bỏ đi thì chợt dừng lại nhếch miệng nói :
-Bổn cô nương ta xưa nay ko xin lỗi bao giờ cả _Lời nói hoàn toàn mang tính cách ngạo mạn khiến cho 2 ng ở một bên xem kịch vui cũng phải hút 1 ngợm khí da tự nhiên nổi hết nên và Arika là ng nói :
”-Quả ko hổ là chị 2 đáng sợ thật đó ”
Còn ở bên đây Thư và Quân nghe như vậy thì rất chi là tức và cho đó là 1 lời khiêu khích thế là ko giải thích lý lẽ gì Thư bước lên giơ tay lên định tát vào má của Lan thì tự dưng bị nắm lại và tiếng nói của Lan vang nên bên tai ;
-Cô chưa là đối thủ của tôi đâu đừng cố gắng vô sức .
Xong sau đó nhìn sang Quân lúc này đây Lan lại ko có hứng thú bỏ đi mà đứng tại chổ mỉm cười xem 2 ng đó định làm gì tiếp theo .
Sau khi Lan thả tay ra mà bên tai còn nghe thấy lời nói mang tính cách độc tài đó Thư tức giận chỉ chỉ tay tức giận bừng bừng hét nên :
-Ngươi hãy đợi đố đồ nghèo mạt rệt .
Trong lòng Lan đã muốn đi nên cho ng trước mắt 1 cái tát để cho bỏ cái tính đỏng đảnh của tiểu thư con nha giàu nhưng nghĩ sao Lan nói :
-Vậy hả tôi đây sẳn sàng tiếp chiêu của cô .
-Cô…cô …dc lắm .
Thư tức giận nhìn Lan với ánh mắt căm tức nói :
-Vậy hả ?_Lan trả lời 1 cách vui vẻ nhưng trong lòng thì cực kì khó chịu khi thấy 2 ng này tránh đường ko cho mình đi .
Lúc này Quân nhìn ng trước mặt bắt nạt ng yêu của mình ko thể ko nên neewn tiếng đc nữa nói :
-Hừ đửng tưởng như thế thì giỏi cùng lắm thì cô chỉ có cái miệng để nói thôi chứ cô làm gì đc 2 ng chúng tôi .
Mệt mỏi Lan ko muốn nói nữa nhìn Quân nhún nhún vai nói :
-Vậy hả ,vậy thì hãy né đường cho tôi đi đc ko hả cặp ng yêu thích bắt nạt kẻ yếu như tôi .
Còn ở đâu đó có 3 ng nghe câu nói đó của Sakura lúc đầu thì rất bực mình muốn cho 2 ng kia 1 bài học đến khi nghe câu nói này thì lắc đầu nghĩ ”nhìn cái mặt ngu ngu tức giận kia thì biết là ko nói lại rồi.Nhưng ko biết họ là ai mà bắt nạt tiểu thư Sakura nhỉ ! ngạc nhiên thật đấu với ác ma nữa chứ ”
Trong khi 3 ng kia đang đứng xem mà ko dám tiến đến vì đây là 1 trong những nguyên tắc của 3 ng nói thật ra bọn hắn luôn luôn cưng chiều Sakura đơn giản vì vậy mà luôn nghe theo nó dù đó là 1 trong những nguyên nhân khiến cho có lúc phải gặp trường hợp rất oái ăm .Lan nhìn 2 ng trước mặt nói :
-Bye .Chúc đi chơi vui vẻ .
Xong sau đó nhanh chân bỏ đi để lại câu chửi của Thư :
-Đồ tồi tệ dám khinh thường tiểu thư ta đây à .
Rồi quay sang Quân nũng nịu nói :
-Anh Quân chúng ta phải cho cô ả đó 1 bài học mới đc ,dám khình thường anh và em .
Ánh mắt Quân nhìn theo Lan ko biết trong đầu nghĩ điều gì mà ánh mắt lóe nên tia âm hiểm vô cùng nguy hiểm ,xong đâu đó nhìn sang ng yêu mình nói :
-Thôi nào em yêu kệ cô ta đi ,giờ chúng ta đi chơi đã nào .
Sau đó 2 ng đi khuất và trong đầu Thư nghĩ cách gì đó để cho Lan ko còn xuất hiện trước mặt mình nữa.
Bước đi một đoạn Lan quay lại nhìn theo bóng 2 người đi vào một nhà hàng mỉm cười nói :
-Đừng tưởng những gì 2 ng gây ra cho tôi sẽ làm tôi sợ _và nở một nụ cười bí ẩn ko biết ai sẽ là người chịu thua ,những điều gì xảy ra thì tương lai sẽ biết chứ nhỉ ?
Sáng ngày hôm sau ,Lan bước vào lớp gặp ngay 2 con bạn đang ngồi ở 1 bên và thấy Lam đang hỏi gì đó với Phương đang phân trần gì đó .Đi đến Lan mỉm cười ngồi vào chổ của mình sau đó quay lại nghe ngóng thì thấy 2 người bạn mình đang nhìn mình với ánh mắt lạ lẫm làm cho Lan hỏi :
-Hai cậu nhìn gì mà nhìn dữ vậy mặt mình có dính gì ko ?
Nghe vậy Lam nhìn sang Phương hỏi bỏ qua câu nói của Lan :
-Ê cậu mắt mình có bị sao ko ? sao mình lại thấy Lan nhỉ ?
Rụi rụi mắt Phương cũng nói :
-Ừm ko biết nữa .
Sau đó ,cả 2 cùng đồng thanh và đứng lên ôm con bạn nói :
-Ê về rồi sao ko kêu bọn này ra đón .
Mỉm cười nhẹ Lan vui vẻ vì thấy 2 con bạn mình đón mình như 1 gia đình ngoài trừ gia đình của mình ra thì Lan chỉ thật sự mỉm cười với 2 người bạn của mình để 1 ai đó đang theo dõi qua máy tính phải ngạc nhiên vì tiểu thư của mình có thể cười vô tư như thế (ko phải Souh và Arika nha).
Đang vui vẻ nói chuyện với nhau thì tự dưng có tiếng nói đành sau vang lên :
-Có thể ngồi vào vị trí của mình ko ?
Giọng nói gây hấn này rất quen thuộc khiến cho Lam và Phương đều ngước lên nhìn do nãy giờ tụi nó túm ba tụi bảy nói chuyện mà ,chính vì thế mới ngước lên nhìn lên thấy ngay Quân mặt lạnh tanh đang nhìn chằm chằm Lan thì rất ngạc nhiên khiến cho Phương ghé sáng tai Lan hỏi :
-Ê bộ cậu làm gì khiến cho hoàng tử băng giá phải tan băng vậy !_tuy nói là nói nhỏ nhưng ai kia cũng nghe thâý giọng điệu trêu chọc thấy rõ .
-Tớ làm sao biết chắc là thần kinh có vấn đề thôi cậu để ý làm gì .
Nói xong câu đó mặc kệ ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của ai kia Lan nhìn 2 con bạn chuẩn bị nói chuyện thì ngước lên đúng lúc đó thấy Lam và Huy đang ngồi nói chuyện với nhau thì quay sang hỏi :
-Phương mình nhớ mình về nhà có mấy hôm mà có chuyện gì xảy ra vậy ?
Phương đang định hỏi về mẹ của Lan có khỏe ko thì nghe Lan nói vậy thì ngơ ngác ko hiểu vấn đề Lan hỏi nên hỏi lại :
-Có vấn đề gì là vấn đề gì ?
Thấy ánh mắt ngơ ngác của ai kia Lan ko trả lời mà dùng hành động đặc biệt là cái liếc mắt sang cặp đôi đang vô tư nói chuyện kia ,khiến cho Phương cũng phải nhìn theo và cuối cùng buông một câu nói :
-Ủa 2 ng này thân nhau hồi nào vậy ta .
Lâm vừa mới bước vào lớp nghe thấy oan gia của mình nói vậy thì chen vào :
-Ai thèm quen với cô chứ ?
Thấy lời nói lãng xẹt của Lâm ,Phương cũng ko chịu thua vang nên :
-Tôi đâu có thèm quen với ai kia đâu .Xí xấu mà kênh.
Nghe thấy vậy Lâm rất tức giận từ xưa đến nay chưa có ai nói vậy với mình với bản tính thiếu gia từ xưa đến nay toàn đc người khác thích vậy mà cô gái trước mắt mình đây toàn nhìn mình với ánh mắt lạnh nhạt ko có 1 chút muốn tiếp xúc với mình mà lại là vị hôn thê của mình nữa chứ nói ko ghét ông trời mới lạ tự dưng ko ko cho mình một người vợ như thế này .
-Tôi xấu cũng là chồng sắp cưới của tôi à .
Nhắc đến vấn đề này Phương tức giận đến mức muốn mắng chữi người trước mắt mình nghĩ sao mà cái hôn ước từ xa xưa xa lắc nói đến cả trăm lần cũng ko giải quyết đc mà nhìn lại thấy ánh mắt người trước mặt cứ kênh kênh đến là bực mình thì muốn bạo phát .Ở bên cạnh Lan thấy vậy thì nhìn Lâm với ánh mắt hãy coi trừng đó và đúng như Lan nghĩ Phương đứng dậy chỉ tay thẳng vào mặt Lâm nói :
-Hừ còn lâu tôi mới lấy 1 người kêu căng hỡm hình cho mình tài giỏi đẹp trai như ngươi làm chồng ,một con người gì vừa thô lỗ cho mình hơn người và khinh thường người khác……._cứ thế một lô một lốc tuôn trào như suối từ miệng Phương toát ra làm cho Lam từ mặt trắng sang xanh rồi chuyển thành đen ko nói gì đc nữa để lại cho Lam đang nói chuyện với Huy phải quay lại nhìn và nói nhỏ với Lan :
-Tự dưng sao Lâm nói vậy giờ thì quê rồi ,Phương ngày thường ít nói nhưng mà hể ai chọc tức thì hậu quả rất khó lường nhớ hồi trước có cặp đôi chọc ghẹo cậu Phương tức đến mức chữi đến cho hai ng đó ko đường chui luôn may lúc đó tiếng chuông vào lớp vang lên và cô giáo đi vào cùng một cô gái rất xinh đẹp theo một số nam sinh ở trong lớp nhìn với ánh mắt say mê nha trừ bọn nó vẫn ko để ý cứ ánh mắt xẹt qua xẹt lại của Phương và Lâm.