4:00 am, sương mù bao quanh khắp nơi trên mặt đại tây dương. Con tàu đen ngòm trong đêm tối phi nhanh vào trong đám sương mù dày đặc đó, một ánh sáng khá chói mắt lóe lên rồi lại tắt. Phịch....
Con tàu tốc hành đã dừng lại tại sân ga, vị đội trưởng đó đã rời tàu đầu tiên, một nhóm hầu gái mặc trang phục lolita đen trắng quen thuộc đã đứng dàn một hàng ngang ở đó. Họ cúi chào vị đội trưởng rồi nhanh chân lên tàu lấy tất cả hành lí đặt lên những chiếc xe đã chuẩn bị sẵn. Xung quanh vẫn là một màn đêm khiến họ không rõ đó là gì cả.
- Nữ chủ.........
Cả vị đội trưởng và những người khác đều cúi đầu trước một người con gái xinh đẹp rất cao. Người con gái đó tóc màu đen mận búi hai bên và để xõa phần ở dưới như con gái trung quốc, đôi mắt màu đỏ long lanh trong veo như đá ruby, đôi môi anh đào hơi mím lại. Người con gái này mặc một bộ sườn xám cách điệu, hoa văn tinh tế xẻ một đường dài từ đùi tới gần gót chân, cô ta đi đôi guốc màu đỏ cao chừng 7 phân cộng với bàn tay mịn màng với những ngón thon dài có đeo một chiếc nhẫn hình hoa hồng làm toàn bộ bằng kim cương ở ngón trỏ. Cô ta kiêu ngạo bước tới.
- Những kẻ nào còn thức?
- Là cặp song sinh thưa nữ chủ.
Vị đội trưởng thận trọng lên tiếng. Cô gái được gọi là nữ chủ đó nhìn họ rồi quay sang Kofu, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt phúc hậu.
- Kofu mau quay trở lại lâu đài chuẩn bị bữa sáng.
- Vâng thưa nữ chủ.
- Còn lại đưa tất cả bọn họ về phòng. Hai đứa nhóc đó ta sẽ chăm sóc.
- Vâng.
Tất cả bọn họ đồng thanh cùng nhau làm việc. Vị nữ chủ này một mình đi tới toa tàu cuối cùng, cô ta nhìn cửa toa tàu có đề tên. Andy & Annie.
Cạch.
Cánh cửa được mở ra, hai đứa trẻ ngước lên nhìn người con gái trước mặt kia.
- Aneki....aneki bế em.........
Cô bé Annie đưa tay về phía cô gái ý muốn được bế. Cậu nhóc Andy tay chống sàn lấy sức đứng dậy nhìn cô gái này.
- Aneki K.Clock.....rất vui được gặp chị.
- Rất vui được gặp cả hai Andy...Annie.
Aneki mỉm cười nắm tay cả hai đứa dắt đi. Họ là cặp đôi khách mời đặc biệt của nữ hoàng. Chính vì vậy đích thân một nữ chủ như Aneki mới phải tới tận nhà ga của đảo để đón hai đứa nhóc này.
- Cái gì thế này?
Mặt trời đã bắt đầu xuất hiện chiếu những hửng đông ấm áp lên hòn đảo to lớn này. Simon ngay từ đầu luôn giả vờ nhắm mắt, cậu ta he hé nhìn những vật xung quanh. Không thể tin được, đây là hòn đảo nào, sao lại to lớn và hùng vĩ tới vậy? Có rất nhiều kiểu nhà lầu mang từng phong cách đa dạng trên thế giới, cây cối mọc xanh tốt đẹp mắt, ao sen có cả cá vàng đang bơi lội. Thậm chí Simon còn thấy được cả những thực vật và động vật lạ. A, họ còn trồng cả cây ăn thịt người to lớn như trong mấy bộ phim mà Simon từng xem. Đây là đảo thiên đường sao?
- Chà, cậu ta chẳng khôn ngoan tí nào hết.
Một giọng nói trẻ con vui vẻ vang lên trong một căn phòng tối. Nếu có ánh sáng thì đó là thứ ánh sáng yếu ớt duy nhất chiếu từ màn hình máy tính. Ngay lúc đó cô bé trong phòng mỉm cười thì một con bướm có cánh rất lớn đủ sắc màu bay lướt qua chỗ Simon kéo theo một lớp phấn làm cậu ta lịm dần lịm dần.
- Mau chóng trở ra thôi.
Vị đội trưởng lên tiếng, các hầu gái mau chóng đặt những vị khách này lên giường của họ rồi rời khỏi.
- Sao lại phải mời cái tên to béo quay tròn này chứ?
Một cô hầu gái than phiền, phải đến bốn người mới khiêng được một người đàn ông có tuổi to béo lên chiếc giường hoàng gia Royal State Bed êm ái. Ở đây phòng nào cũng được trang bị giống nhau chỉ có điều cách bài trí thêm vài chi tiết nhỏ là tùy từng người. Nữ hoàng của họ muốn những vị khách này sống ở đây như là một ông, bà hoàng được hưởng thụ.
- Aneki bế em đi.
Annie vẫn đưa tay ra muốn được bế, Aneki nhìn cô bé còn định bế thì một hầu gái bước tới, cô hầu gái đó đã bế Annie giúp Aneki.
- Nữ chủ....Công tước Porcelain muốn gặp người.
- Sau giấc ngủ sâu ông ta cũng tỉnh lại rồi sao?
Aneki có chút mỉa mai lên tiếng. Cô hầu gái cúi đầu không dám nói gì. Andy đứng đó nhìn họ.
- Aneki.....họ đang đợi kìa.
Cậu nhóc vừa rứt lời Aneki liền quay lại đã thấy một cô gái tóc búi ra sau mặc vest đen đuôi tôm ôm lấy cơ thể như tôn lên nét đẹp tuyệt hảo của cơ thể hoàn mỹ của cô gái. Aneki nhìn Andy.
- Andy....mong cậu đừng có chơi đùa quá chớn vì đây vẫn là lãnh địa của nữ hoàng.
- Chị yên tâm đi Aneki. Bọn này sẽ không quậy tưng bừng lên đâu.
Andy mỉm cười chắc chắn. Aneki tiến về phía cô gái quản gia mặc bộ đồ vest đang đứng phía con đường lát sỏi gần khóm hoa mặt trời kia.
- Nữ chủ....xin mạn phép người.
- Không sao, đi gặp ông ta thôi.
- Ngài ấy vừa tỉnh dậy đã....
- Ta biết. Mau liên lạc với Clock báo anh ta về nhanh.
- Vâng.
Cô gái đó cúi đầu. Aneki rảo bước về phía căn biệt thự mang phong cách châu âu hiện đại rất lớn. Ông ta thật là rắc rối, một tên công tước háo sắc. Nữ hoàng đáng lẽ không nên giữ lại mạng sống cho ông ta thì hơn.