Lão già cứ nghĩ mình chạy thoát được nhưng không ai ngờ rằng khi Hắn vừa bước ra khỏi thì bị đặc công và công an Việt Nam tấn công, hắn chống trả quyết liệt, không ngại sử dụng hàng nóng, khi đạn hết , hắn đạp cửa phòng của Bân chạy vào trong mở cửa sổ leo ra ngoài. 1 chiến sĩ công an, lúc xông vào thấy hắn trèo qua của sổ bèn đuổi theo nhưng bị vấp chân, tay cướp cò mà nã 1 phát đạn Ak vào ngực lão già, viện đạn không biết vô tình hay hữu ý, không biết có phải định mệnh hay không mà xuyên qua tim, phá nát trái tim của lão già, lão buông tay ngã từ trên tầng cao mà rơi xuống đất, khi đang rơi va phải miếng tôn đang sửa chữa bị nó vắt phăng của quý, rơi xuống đất rồi chết mà thân thể không toàn vẹn thân 1 nơi, kiu 1 nơi trông thê thảm , pháp y và công an ra giải quyết mà còn thương cảm cho hắn, cố gắng để lại toàn thây cho người đã khuất. Lúc nằm đất hắn ta rơi những giọt nước mắt cuối cùng vì bao tâm huyết đổ sông đổ bể, miệng lẩm bẩm 1 câu tiếng Mãn " ta không cam tâm, còn 1 chút nữa thôi", sau đó liền tắt thở.
Nhưng hắn không biết rằng cơ quan tình báo ko phải dạng ngu khi họ muốn bắt hắn mà họ muốn biết bí mật của hắn đặc biệt là chiếc đai lưng chiếc đai lưng. không dưới 2 lần họ nhìn thấy chiếc thắt lưng này đỡ đạn cho hắn từ sau vụ hắn mang contener vàng gặp tổng thống Nga, thậm chí nó đơc được đạn 9ly của khẩu 6 nòng, thậm chí là đạn 12ly7, nhưng dính đạn rồi hắn chỉ ngã xuống sau đó lại đứng dậy chạy tiếp như chưa có truyện gì, trong khi chiếc thắt lưng này trông khá mỏng và còn co dãn, và nhẹ. Điều này hoàn toàn bất hợp lý với công nghệ hiện tại , cho dù hắn ta có mang nguyên khối ti tan hoặc vonfram thì hắn có thể bị xung lực đánh ngất, chấn thương nặng, thậm chí là chết ngay lập tức chứ không bị sao như kia, mà mấy khối đấy là kim loại, 1 khối chống được đạn xuyên giáp 12ly7 thì nó phải to nặng như mả bố thằng ăn mày, anh xếp quanh người nó cũng lỉnh kỉnh, to đùng như người sắt, khó di chuyển chứ ko có 1 tý kia mà di chuyển thoăn thoắt khi vừa ăn đạn xuyên giáp như vậy được. Từ đấy các cơ quan tình báo có 7-8 phần nghi rằng các điệp vụ của hắn mà mình ko tìm được chứng cứ có khả năng cao liên quan đến cái thắt lưng và thông tin saunos cũng như công nghệ làm ra nó phải vượt trội hơn công nghệ trên thế giới này. Việt Nam cũng vậy, ngay khi hắn rơi xuống đất thì người ở dười đã lục xem cái thắt lưng đâu, , tìm khắp khách sạn, tìm khắp mọi chỗ , sau khi check cam thì họ phát hiện 1 thanh niên nhặt được chiếc thắt lưng và mang nó đi khỏi tòa nhà. một cuộc lùng bắt người diễn ra, các đặc vụ cả dân sự lẫn quân sự của Việt Nam cũng như thế giới như 5 nước HĐBA, Đức, Nhật,Hàn,Triều Tiên, ấn độ đủ các cường quốc G20 truy tìm 1 thanh niên vô tội vừa trúng Vietlot đang chuẩn bị hành trình thực hiện ước mơ.
Nhân vật chính của chúng ta lúc này đang chạy ra phố bắt đầu lót dạ bằng các món ăn vặt ngon nhất Hà Nội, hắn cố gắng ăn thêm vì sau này khó có cơ hội, ăn được lưng dạ, thì thấy trời tối, mùa đông trời tối nhanh, nhưng cái thành phố này vẫn bừng sức xống dù cho bất kì tác động nào, nhìn dòng xe nhìn quán hàng mà lòng hắn bình yên lạ, bao năm rồi đây là lần đầu tiên hắn bình thản mà nhìn cái khung cảnh tắc đường đường mà không có 1 chút bực dọc. đúng là
" khi ta ở đất chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất bỗng hóa linh hồn. Tắc đường là 1 phần tất yếu của cuộc sống, bỗng 1 ngầy đường thông hè thoáng dân không chịu nổi đâu". Nghĩ đến đấy môi hắn nhếch miện cười bình thản, 1 số người đi đường thấy vậy thì chắc trong đầu nghĩ " bố thằng điên! tắc đường mệt chết mẹ mà còn cười". Thoát khỏi dòng người đông đúc là tới nơi buôn bán đồ phượt, được chủ cửa hàng là anh đồng nghiệp cũ cho những đồ tốt nhất, anh còn gạ mình mua 1 số đồ cấm như kìm điện, dùi cui điện, xẻng FBI, toàn hàng cấm bán cả. Kệ , người quen, tin được mà mình cũng không thiếu tiền, mua luôn phòng thân cho nóng, thế là bước ra khỏi cửa với đống đồ lỉnh kỉnh được bọc trong cái túi du lịch to đùng cách mạng. Bân mua thêm 1 số đò điện tử chống nước cũng như đồ chống nước cho thiết bị điện tử, nhìn đồng hồ cũng đã 7h tối, hắn ghé vào quán bánh mì làm 2 bánh mì pate xá xíu lót dạ, rồi mang lên quán cà phê trứng bờ hồ ngồi nhâm nhi 30 phút xong xuống chơi phố cổ. hắn không biết rằng đang có 1 đống mật vụ toàn thế giới đang lùng bắt hắn bằng mọi giá. Những mật vụ đã xác định được vị trí của hắn, những mật vụ đến nhanh và nhiều nhất là việt nam và ấn độ, các mật vụ khác đến chậm hơn nhiều vì tắc đường là điều đám thích đi xe oto máy lạnh này chưa tính đến. chỉ có các mật vụ dân sự ở Việt Nam lâu rồi nên dùng xe máy đi cho chắc ăn vì bọn hắn theo 1 thói quen ko nói thành lời mà quên báo cho đồng bọn là giờ cao điểm buổi chiều nước này tắc VL , xe máy mới lạng lách được chứ oto thì đi còn chậm hơn thằng đi bộ. Bân, anh chàng nhân vật chính của chúng ta hiện tại không biết rằng các mật vụ cả thế giới đàng lùng bắt anh và chỉ cách anh 1 hoặc vài km nữa thôi , anh đang vi vu trên đường phố cổ , tận hưởng chút không khí này thì
RẦM......... KKKKEEEEEEEEEEEEEETTTTTTTTTT................. XOẢNG .............. HUỴCH. THỨ mà đồng chí Bân nhận thức và nhớ là bị 1 thằng cưỡi exciter nào đó không đội mũ bảo hiểm phi vào với tốc độ bàn thờ vào mình rồi mình bay lộn vòng san tô chục vòng trên không rồi cái túi đồ phượt bay lên cùng và chui vào bụng mình rồi cắm đầu xuống hồ Gươm........... Mà khoan đã, có cái gì sai sai ở đây này, thế đéo nào mình tai nạn xe thì cũng thôi đi, sao cái túi du lịch lại chui vào bụng mình lúc mình đang bay theo làn gió nhỉ. đéo thể tin được mà. Từ từ , mình tay nạn nặng thế, may mà rơi xuống nước chứ mà bay vào cây hay xuống đường chắc chết. Nếu mình mà chết, diêm vương có hỏi thì mình sẽ bảo : " kiếp sau tôi muốn có cái đó dài 20 cm, to bằng 2 ngón tay cái".
UKM! còn nghĩ được,thế này chắc là còn sống rôi, xung quanh yên tĩnh quá, tối đen như này chắc bị hôn mê rồi, mình đã đội loại mũ bảo hiểm tốt nhất mới mua giá hơn 3 triệu nên chắc đầu không sao, nhưng người thì chưa chắc, sợ lại giống anh giao thông nói " người nát bét nhưng đầu còn nguyên" thì bỏ mẹ, Mà mình nhớ lúc bay xuống hồ Gươm hình như chỗ nước mình bay có cái vùng nước màu vàng, không phải nước Hồ gươm có màu xanh do tảo sao, đúng là màu xanh mà sao chỗ mình ngã lại có màu vàng còn phát sáng nữa, hay thằng nào lén đổ chất thải xuống hồ nhỉ. Ac đức quá, Hồ đấy mà cũng dám, phải gô cổ chúng nó lại, cho cả nhà nó ăn nước hồ 1 tuần cho biết mặt, hay là nước đối địch thả chất phóng xạ, vì hắn nhớ radium phát sáng. Có khi nào mình bị nhiễm xạ nên mình đang được chăm sóc môi trường đặc biệt nên không nghe thấy gì. Mà khoan , sao mình lại nghĩ những thứ vớ vẩn ý nhỉ, chắc nằm viện lâu quá nên vừa lấy lại ý thức đầu óc nghĩ lại chuyện cũ. Haizz nhớ lại chuyện cũ là đầu óc không sao và đang bắt đầu phục hồi rồi. Kệ Hắn nhớ phần chân có va đâp, bay mạnh thế chắc tay cũng bị , lúc đấy ngực và mạng sườn cũng nhói chắp cũng rạn hoặc gãy, nhưng sao bây giờ mình vẫn hít thở bình thường thế nhỉ, tưởng phải đau lắm chứ. Hắn bèn nghĩ :
Thôi, còn sống là may rồi, nằm viện tĩnh dưỡng một thời gian, khi tỉnh lại là biết có chuyện gì thôi. Xem ra quả này không nằm viện 1 năm thì éo đi lại được. Không ngờ 300 tỷ lần đầu tiêu là dành cho viện
Lúc này bên thế giới cũ trên thời sự xuất hiện bản tin . " Hôm qua vào hồi 18h công an Việt Nam đã tiêu diệt được 1 phần tử khủng bố và buôn lậu nổi tiếng thế giới đang bị các cơ quan tình báo và interpol truy nã gắt gao, hắn đã đi sang nhiều nước, trốn thoát nhiều lần vây bắt, sếp đầu bảng danh sách truy nã khi về tới Việt Nam thì bị công an Việt nam tiêu diệt". Cộng đồng mạng VN và thế giới bùng nổ. nhiều comment của các youtobe nổi tiếng và người nổi tiếng viết trên trang FB và Tw :
Sao thấy bất kì thằng tội phạm truy nã nào vào Việt Nam đều bị bắt thế nhỉ!
Việt nam tôi thấy mấy tay chạy được bên Mĩ về VN bị bắt rồi.
BBC đưa tin nhiều tội phạm đi qua Việt Nam bị bắt, mặc dù họ không làm gì nước sở tại, sống 1 cách hòa bình nhưng nhanh chóng bị bắt do chính quyền độc tài kiểm soát chặt người dân
RFA viết người dân bị kiểm soát chặt chẽ từng khu từng nhà mất nhân quyền nên tội phạm dễ dàng bị bắt, các camera kiểm soát người dân đặt nhan nhản trên đường, từng góc phố, và kiểm soát mạng di động
VOA trích lời 1 nhân sĩ yêu nước biết rất rõ tình hình hình đất nước mặc dù anh đã bỏ nước mà đi suốt 50 năm : " người dân VN bị mất quyền tự do dân chủ, nói chung là mất con mẹ nhân quyền vì chính quyền độc tài cộng sản kiểm soát chặt người dân từ điện thoại đến mạng internet nên tội phạm mới dễ bị bắt thế, chứ như các nước TB phát triển vì do người ta tôn trọng quyền tự do, nhân quyền của người dân nên họ mới để xổng tội phạm
Dân mạng Việt Nam kiểu :
Có thế thôi à, còn tin gì hay hơn không
Chuyện thường ở Huyện, nước ngoài dễ trốn chứ về Việt Nam xem, trốn được mấy ngày
Công an việt nam giỏi quá
Kiểu này lại chị đồng nát, anh công nhân đổ rác, anh xe ôm có tất xanh chơi rồi
Chạy đâu cho thoát các camera chạy bằng cơm ở Việt Nam
Trốn đâu không trốn, trốn sang Việt Nam thì chết không oan
Cuối cùng là bản tin chả mấy ai quan tâm là tin 1 vụ tai nạn ở Hồ Gươm khi mà 1 thanh niên 18 tuổi cầm phóng lợn đi xe máy phóng với tốc độ cao hơn 100km/h đường bờ hồ đã không làm chủ được tay lái và đâm vào chiếc xe máy đi ngược chiềuchưa xác định thiệt hại về người, hậu quả là thanh niên đi trên xe máy phóng nhanh đã bay vào trúng đống rác đồ nhựa củaxe chở rác đang đõ gần đấy lấy rác, người thanh niên bị gãy 2 chân và bị chấn thương sọ não nhẹ còn người đi xe máy ngược chiều khi va chạm bị bay xuống hồ Gươm. Hiện tại các cơ quan chức năng đang tiếnhành trục với người ngã xuống hồ nhưng chưa tìm thấy gì.
Nhân vật chính của chúng ta Hoàng Đức Bo à nhầm Hoàng đức bân đang ở một hoàn cảnh éo con mẹ nó le. Đang thấy khung cảnh tối đen như mực thì bống nhiên hắn thấy có dòng nước ấm chảy lên mặt mình, hắn nghĩ chắc là y tá hoặc người nhà đang gội đầu, có cảm giác tốt thế này xem ra ngày tỉnh dậy ko xa. Nhưng mà khoan sao dòng nước này hình như có mùi khai khai, còn có vị mặn nữa. Chả nhẽ mẹ mình đang gội đầu bằng nước lá theo mấy bài thuốc đông y, vị mặn thì thỉnh thoảng mẹ cũng cho muối vào thuốc nhưng mùi khai này thì. Chết mẹ rồi là nước đái, Bân khua tay loạn xạ rồi giật mình tỉnh dậy, vớ được hòn đá ném, chửiloạn xạ xung quanh. Sau mấy phút hắn mới lấy lại bình tĩnh lại , hắn không phải đang ở dưới hồ cũng không phải đang ở thành phố mà đang ở trong rừng,dong nước đái vừa rồi là của mấy con khỉ con đang tính đùa nghịch với 1 con khỉ da trắng bằng cách đái vào mặt chúng, Nhìn khuôn mặt bọn chúng và tiếng kêu của chúng Bân chắc mẩm bọn này đang nghĩ đái vào mặt con khỉ da trắng này vui ghê. Bân tức lắm, dùng tay vuốt mặt mình. Khoan đã sao tay mình bé thế, sao giọng mình lại trẻ con thế này, nhìn xuống dưới chân hắn lại giật mình, sao mình lại ngắn thế thế này, chân bé thế này, phù may quá vẫn còn, đù sao bé thế, còn chưa lộn đầu, quần áo ta đâu rồi, sao lại trần chuồng thế này, may còn chiếc thắt lưng dưới chân, thôi lấy che tạm vậy. Hắn nhìn sang cái vũng nước đái bên cạnh lại kêu lên , sao lại là khuôn mặt năm ta học lớp 5 thế này. Hắn để ý vết sẹo trên trán năm 11 tuổi không thấy nữa thì mình có khi về thời 10 tuổi vì vết sẹo nó có năm hắn sinh nhật 10 tuổi do va đầu vào tường có đinh.
Hắn ngồi phệt xuống đất vầ sợ hãi. Ta đang ở đâu thế này, thành phố đâu, nhà xe đâu, công an đâu , NGƯỜI ĐÂU! Tay hắn ôm chặt chiếc chiếc thắt lưng, vừa cho đỡ sợ, vừa làm vũ khí. mất một lúc hắn bình tâm 1 chút mặc dù tim vẫn đập thình thịch, miệng lẩm bẩm :" bình Tĩnh! Bình thĩnh ! Bân ! Đừng sợ" tay chân vẫn run cầm cập. Hắn nghĩ có khả năng mình bị bắt cóc buôn người sang biên giới bán, bán nội tạng đang trong rừng do lạc hoặc xuyên không hoặc trùng sinh hoặc chuyển sinh qua thế giới khác rồi vì hắn là fan Isekai. 4 giả thiết cần phải kiểm chứng ngay bây giờ, suy nghĩ nhanh còn tính hướng khác nếu không thì chết.
Hắn đang ở Trái đất, đây cần là điểm chắc chắn đầu tiên. Nhìn xung quanh, xác định đây là rừng, mình đang nằm ở giữa rừng, Hắn thấy lũ khỉ này là khỉ vàng đông nam á, xung quanh xem nào, mùi đất đúng mùi đất rừng nhiệt đới rồi. Hoa cỏ , cây cối, xem nào, đây là dương xỉ, đây là cây cứt lợn, đây là cây rau mùi, đây là cây chua me đất, ồ bờ đá bên cạnh có lá lốt, con suối bên cạnh mình thấy có cua đá to bự . Vậy là tốt rồi, vẫn ở trái đất, vẫn ở vùng nhiệt đới đông nam á.
vậy là loại ý cuối rồi , còn 3 ý đầu. Bây giờ suy xét tý nào, rừng ở Việt nam , tại đông nam á trừ ở Mianma là nguyên sơ ra thì thì các nước còn lại còn rừng nhưng có con người khai phá,ko phải chặt hạ nhưng sẽ có đường đất, tại vùng cung đường mòn đấy hay có con người đi qua, xe người đia qua, con người hay dừng lại , trừ vùng quá hung cần đánh dấu thì tỷ lệ xuất thú khá ít, khỉ rừng leo đừng đàn mà còn xuất hiện cạnh bờ suối làm tổ thế này có khi đang ở Lào, thái Lan hoặc mianma, chứ về việt nam thì tổ đội săn bắt trộm đem nấu cao hết. Chết mẹ có khi mình đang ở vùng tam giác vàng thì bỏ bu.Núi này là núi đá vôi, Bân biết vì quê hắn đầy, từ bé chơi rồi. ở đây có xác vooc khô là vọc quần đùi trắng, vậy là Việt Nam rồi, vì vooc mông trắng hay quần đùi trắng chỉ việt nam mới có, hắn hú hét sung sướng khi mình vẫn còn ở đất nước làm đám khỉ trên câu ngơ ngác thầm nghĩ , con khỉ này bị điên à. Có cả đá tai mèo, đá vôi lại có vooc mông trắng thì khả năng cao là vùng Ninh Bình hoặc miền trung quảng bình. Hắn nhìn phía xa thấy có mấy đỉnh núi, và cái đầm. Nhìn khung cảnh này hắn hơi ngờ ngợ. dụi mắt mất lần thì nước mắt hắn trào ra, Hoa lư, đây là vùng núi Hoa lư Ninh Bình, không sai vào đâu đươc,qua bao năm đầm thì có thể biến đổi hoặc do người lấp đất làm ruộng chứ mấy quả núi này thì cả triệu năm vẫn y nguyên , không sai đâu được. về quê rồi. Hắn lại hét hú, đám khỉ vừa thiu thiu ngủ trưa vì hắn mà tỉnh giấc, tức khí, chúng ném quả cây túi bụi vào hắn. Bân vừa trốn vừa nhặt 1 quả lên ăn và cười nói : Táo rừng à hơi chua nhưng ngon đấy hé hé.
Mình bị bé lại như này có khả năng cao là trùng sinh rồi , xuyên không rồi, không biết là năm nào thôi. Hiện đại còn đỡ, ít nhất còn gặp được gia đình. Haizzz, hắn ngồi trầm ngâm mấy phút, chứ mà về thời cổ đại thì có mà chết, không cẩn thận làm hỏng tiến trình lịch sử, thay đổi lịch sử thì gia đình và hắn có khi không tồn tại, biến mất khỏi thế giới. Mà khoan nghe mấy câu truyện máu chó , xuyên không, trùng sinh dị giới của nhật và Trung hình như có bàn tay vàng hệ thống, thử xem nào, hắn hô lớn: " hệ thống mau ra đây....." . Không thấy! Hắn gọi tiếp :" hệ thống, hệ thống đại ca, hệ thống ca ca, hệ thống đại tỷ, hệ thống dễ thương" hắn gọi đủ kiểu mà chả có. Bỏ mẹ rồi, người ta xuyên không trùng sinh có hệ thống bàn tay vàng , trong khi mình chỉ có cái nịt, à không còn cái thắt lưng. hắn vừa kêu vừa đấm ngực, còn đám khỉ nhìn hắn ánh mắt khinh bỉ. Hu hu xuyên không rồi. Má ơi cứu con
Hắn để ý kĩ xung quanh may mà hắn thấy mình nằm trên một vạt cỏ ngả sang 2 bên, ở giữa có đường kẻ chỉ màu vàng. Đường mòn. đúng rồi đây là đường mòn, có đường là có người sinh sống, có người đi qua, mặc dù nhỏ như cái ruột mèo ý nhưng chứng tỏ có người, xung quanh đường có mùi khai khá nặng, thú không dám lại gần vì con người khi đi rừng toàn hay đái 2 bên đường, di truyền đén cả đời con cháu về sau dù đường đèo dốc vắng không có ai nhưng vẫn quay mặt 2 bên đường đái, đây là thói quen khó bỏ vì đơn giản thôi nó là cái đánh dấu mùi, đánh dấu lãnh thổ để con khác không tới gần, mùi càng nặng thức là nhân số càng đông, gần đây chắc hẳn có ngôi làng hoặc có bản.
Bây giờ phải đi thôi đi nhanh khỏi rừng gặp người không thì ở lại lâu trong rừng chắc chắn chết, nhất bờ suối buổi chiều hay có thú dữ xuống uống nước
Bân tìm 2 cành cây khô học theo cách trên mạng hay xem đẻ tạo lửa tránh thú dữ, tìm 1 ít bùi nhùi khô, dùng 2 thanh gỗ khô, cầm đá tại 1 hõm chỗ cành khô to, may bên đây có 1 cây thông to. Cây này sống vùng khí hậu mát mà ở đây có 1 cây, chắc có chim nào đấy để lại hạt cây vùng này , và cái cây này may mắn sống sót 1 cách kì tích trong khu rừng nhiệt đới này, mặc dù rừng vùng bắc ĐNA ban đêm khá lạnh. May mắn có nhựa thông rồi, không phải chất đốt que đuốc sáng lâu nữa, hắn bèn hì hục quay thanh gỗ khô nhỏ,hì hục mãi cũng đc chút mồi lửa thì con khỉ trên cây thấy hắn cứ thấy hắn có động tác kì lạ, ngồi túm năm tụm 3 buôn chuyện, xem con khỉ da trắng kia làm gì, mà làm động tác lạ suốt từ nãy giờ, khi thấy nó nhóm lửa có khói thì theo bản năng động vật nó cấm quả rừng ném vào dập lửa. Bân tức điên lên, thân thể thằng bé 10 tuổi hì hục từ trưa đến giờ mãi mới đc tí lửa thì con hàng này ném, tức khí hắn vớ quả táo dại ném lại nhưng do thân hình trẻ con sức ném chẳng bao nhiêu, chỉ được đoạn ngắn. Lũ khỉ hứng chí cười nghiêng ngả, nhiều con chổng mông về phía hắn lắc lắc chế diễu, bân tức điên cầm táo ném loạn xạ , đám khỉ càng trêu nhiều hơn.