“Làm sao, mắt mèo nhà mi rốt cục đã bị mủ cây Bubotuber làm mù rồi, hay là ma dược thu nhỏ làm não mi teo lại chỉ bằng trẻ nhỏ, cho nên mi tự tiện cho rằng đây là cấm địa của Bộ Pháp Thuật sao!” Thanh âm trầm thấp tao nhã vang lên đủ khiến người ta tức chết, Severus Snape tuyệt đối không khách khí với kẻ thù cũ của mình.
“Snivellus, ngươi đang nói cái gì?” Hiển nhiên đại não của cha đỡ đầu Harry chưa phức tạp đến mức có thể nghe ra ẩn ý ở bên trong câu nói, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới thói quen rút đũa phép ra quát nạt Severus Snape của hắn: “Ngươi có phải muốn quấy rối James và Lily, ta cho ngươi biết Snivellus, con rắn độc mưu mô, mau cút khỏi đây, rời xa nơi này.”
“Quả nhiên là con chó giữ nhà rất giỏi!” Severus cong môi, chậm rãi nói: “Ta tới nơi này làm cái gì hình như không đến phiên ngươi quản.”
“Đồ tay sai của Voldemort, đồ Tử Thần Thực Tử dơ bẩn, ngươi tới nơi này thì sao có chuyện tốt được, cút ngay, đừng có làm bẩn nơi này nữa.” Sirius lại ồn ào nói, hắn không phát hiện bởi vì giọng quá lớn mà tiểu Harry đang ngủ yên trong ngực hắn bất mãn nhíu mày, chân khẽ đạp.
“Ngươi là Thần Sáng sao?” Severus cười nhạo nhìn Sirius, hai cánh môi mỏng thốt ra một câu căn bản không có liên quan đến vấn đề.
“Ách, không phải.” Sirius theo phản xạ trả lời rồi lại lớn tiếng quát: “Cái này liên quan gì tới ngươi?”
“Ngươi là nhân viên Bộ Pháp Thuật sao?” Severus hoàn toàn không tức giận, tiếp tục hỏi.
“Không phải, cái đó liên quan gì đến Snivellus ngươi.” Siriuss lớn tiếng hét, làm tiểu Harry trong lòng chớp chớp mắt, cái miệng nhỏ nhắn chuẩn bị bập bẹ mấy tiếng.
“Ngươi không phải Thần Sáng cũng không phải nhân viên Bộ Pháp Thuật, vậy ngươi lấy quyền gì mà đuổi ta?” Severus chú ý tới đứa trẻ trong lòng Sirius, bắt đầu giảm nhẹ âm thanh.
Đáng tiếc Sirius nóng nảy không chú ý tới thay đổi này, lớn giọng gào thét với Severus như cũ: “Nơi này không cho phép Tử Thần Thực Tử như ngươi tới, mau tránh ra!”
Harry – Cửu Cửu bảo bảo đang làm bạn cùng Chu Công hiển nhiên vô cùng bất mãn với thanh âm quấy nhiễu mộng đẹp của mình, rốt cục cái miệng nhỏ nhắn mở ra, bập bẹ phát ra vài tiếng kháng nghị: “Ô… Oa… A… Ô…”. Chân nhỏ dùng sức đạp kẻ đầu sỏ phá hư giấc ngủ của mình, tay nhỏ bé quơ quơ tăng thêm phần kháng nghị.
Chuyện này khiến Sirius không để ý đến Severus nữa, con đỡ đầu đang khóc nháo của mình quan trọng hơn. “Ngoan nào, không khóc, Harry, đừng khóc nữa.” Một tay nhẹ nhàng rung, tay kia cất kỹ đũa phép rồi cẩn thận dỗ dành, đáng tiếc hành động của hắn không làm cho cục cưng im lặng, ngược lại Harry bị người đánh thức khóc càng thêm lớn tiếng, điều này khiến cho Sirius trong lòng khóc không ra nước mắt, nghĩ thầm mình cũng muốn khóc a, tiểu tổ tông, con không thể ngừng khóc sao, nếu Lily mà nhìn thấy, sau này chắc mình không có nổi một ngày tốt lành a.
“Gryffindor ngu xuẩn, ngay cả đứa bé đều không dỗ được, ngươi thật vô dụng.” Seversu đứng ở một bên cười nhạo Sirius đang luống cuống, châm chọc thêm vài câu.
“Ngươi có bản lĩnh thì dỗ bé đừng khóc a!” Đại cẩu cha đỡ đầu thuận miệng phản bác, tay chân luống cuống như cũ dỗ dành Harry.
Đối với lời nói của Sirius, Severus từ trước tới nay chỉ coi hắn đang phóng “Khí” mà thôi, nhưng rồi nhìn đứa bé khóc đến mắt xanh ngập đầy nước trong suốt, hắn bất tri bất giác tiến lên hỏi: “Đây chính là con của Lily? Thật nhỏ a!”
“Đây đương nhiên là con của James, ngươi nghĩ rằng ta sẽ tuỳ tiện ôm con người khác?” Rốt cục đã dỗ được bé Harry, Sirius thở phào nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới phát hiện Severus đã tiến sát đến trước mặt mình, vội vàng ôm chặt Harry lùi lại mấy bước, chất vấn: “Ngươi đứng gần vậy làm cái gì, đừng để Tử Thần Thực Tử đê hèn như mày làm bẩn tiểu Harry.”
Dường như bị lời nói của Sirius đánh thức, Severus đột nhiên lui về phía sau một chút, mở miệng định nói gì, lại nghe thấy giọng nữ quen thuộc vang lên ở bên tai.
“Sev, cậu đã đến rồi a, thật tốt quá!” Lily vừa đi tới, vừa vẫy tay chào hắn, ngăn cản Severus tiếp tục phun nọc độc.
“Lily, sao cậu lại tới đây? James đâu? Hiệu trưởng Dumbledore đâu?” Sirius ôm tiểu Harry nghênh đón, nhìn phía sau Lily không có những người khác, khó hiểu hỏi.
Lily tiếp nhận Harry trong lòng Sirius, nhìn bé vừa trải qua một màn rửa khuôn mặt nhỏ nhắn bằng nước mắt, trừng mắt liếc Sirius một cái rồi mới nói: “James ở trong phòng, Hiệu trưởng Dumbledore quay về Hogwarts. Có chuyện gì vậy, sao Harry lại khóc to như thế?”
“Ách…” Sirius nhất thời không biết nên nói như thế nào, chẳng lẽ lại bảo Lily là vì mình lớn giọng đánh thức bé nên mới khóc? Nga, không! Thật mất hết thể diện.
Severus đứng một bên, nhìn Đại Cẩu cha đỡ đầu không biết trả lời như thế nào, lạnh lùng mở miệng nói: “Lily, cậu nên tha thứ cho hắn, dù sao sư tử ngu xuẩn chỉ có mỗi cái giọng lớn, cậu không thể ngăn hắn triển lãm năng lực của mình.”
Lily nhất thời minh bạch, nhìn Sirius, rồi cười nói với Severus: “Sev, cậu có thể tới, tớ thật sự rất cao hứng, nhanh vào nhà ngồi một lát đi.”
Severus nhìn Lily thật lâu, một lát sau mới nói: “Không được, hôm nay gặp lại cậu là tốt rồi, tớ sẽ không đi vào.”
“Lily, sao cậu có thể cho tên Tử Thần Thực Tử này vào nhà.” Sirius ở một bên tức giận nói, bất quá tiếng nói so với vừa rồi nhỏ hơn nhiều.
Lily trừng mắt nhìn Sirius, cảm thấy vô cùng bất mãn với lời nói vừa rồi của hắn: “Sev là bạn tốt của tớ, làm sao cậu có thể nói như vậy!”
Harry Cửu Cửu nằm trong lòng mẹ không quá hứng thú với cuộc trò chuyện, hai mắt mở to tò mò nhìn Severus, đây chính là Severus Snape a, nhìn qua cũng không già, tóc cũng không bóng nhờn toàn dầu như trong sách, rất có sức hấp dẫn của đàn ông. Thấy ánh mắt của Severus nhìn mẹ mình, Harry có điểm thương cảm người đàn ông này, ôm mối tình yêu đơn phương trong cô độc a, nhớ đến tương lai của hắn trong sách sau này, Tiểu Cửu Cửu thầm nghĩ xem có nên thừa cơ hội tạo mối quan hệ tốt?
“Sirius, cậu vào trước đi, James có chuyện muốn tìm cậu, tớ nói chuyện cùng Severus một lát.” Lily thấy Sev thật sự không muốn đi vào, cũng biết chồng mình cùng bạn tốt mâu thuẫn đã nhiều năm nên liền bảo Đại Cẩu cha đỡ đầu đi vào.
Sirius chần chờ, có điểm lo lắng khi để một mình Lily và Snivellus ở chung, lại nhìn thấy ánh mắt đe doạ của Lily “Cậu dám không đi?”, đành chầm chậm đi vào nhà, vừa đi vừa nói với Lily: “Cái kia… Tớ sẽ vào phòng, cậu phải cẩn thận. Nhất định phải rất cảnh giác. Nếu không tớ ở đằng xa chờ cậu?” Cuối cùng dưới ánh mắt uy hiếp của Lily, Sirius đành phải miễn cưỡng rời đi.
“Sev!” Tiếng của Lily có điểm nhỏ, ngẩng đầu chăm chú nhìn Severus nói: “Tớ tìm cậu hôm nay có khiến cậu bị Tử Thần Thực Tử phạt?”
Sev nhìn vào mắt Lily đáp: “Không có chuyện gì. Lily, cậu muốn tớ đến là vì có chuyện quan trọng sao?”
Lily trầm ngâm một lát rồi mới nói: “Giáo sư Dumbledore hôm nay nói cho chúng tớ kế hoạch. Thực xin lỗi, Sev, tớ không thể nói cho cậu biết kế hoạch được.”
Severus gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, dù sao mình là Tử Thần Thực Tử, Lily chịu nói với hắn có kế hoạch là đã tin tưởng hắn lắm rồi.
“Chính là…” Lily do dự, tựa hồ đang lựa chọn từ ngữ đúng nhất: “Sev, không biết vì cái gì, tớ có chút không thật tin tưởng giáo sư Dumbledore, cảm giác cụ cùng với giáo sư hiền lành trong trường học trước đây có điểm khác nhau.”
“Lily, tớ có thể giúp cậu cái gì sao?” Sev nhìn chăm chú đoá hoa bách hợp trong tâm mình, cho dù cô đã làm vợ, làm mẹ, nhưng ở trong lòng hắn, cô vẫn trong sáng đến say lòng người như cũ.
Lily mặt có điểm đỏ, biết yêu cầu của mình quá phận, thì thào nói: “Sev, cậu…Có thể hay không giúp tớ điều chế ma dược, tốt nhất là loại có thể ngăn cản ba lời nguyền không thể tha thứ.” Nhìn thấy Sev chau mày, cô lại nói: “Sev, có phải rất khó đúng không, nếu vậy thì coi như quên đi.”
“Không, không có gì, tớ đang nghĩ xem loại ma dược nào có hiệu quả tốt nhất.” Severus lập tức nói với Lily, đối với yêu cầu của cô, hắn sẽ cố gắng hết sức để làm được.
“Mặt khác…” Lily nhìn tiểu Harry trong lòng mình đang tò mò ngắm Severus, nói: “Nếu vạn nhất tớ cùng James gặp chuyện ngoài ý muốn…”
“Không! Cậu sẽ không!” Severus có điểm kích động kêu lên: “Lily, cậu sẽ không gặp chuyện ngoài ý muốn.”
“Sev, tớ nói là vạn nhất mà, tớ sao lại muốn mình gặp chuyện không may chứ.” Lily nhẹ giọng nói với Severus: “Hiện tại Tử Thần Thực Tử cùng Hội Phượng Hoàng xung đột ngày càng gay gắt, nếu quả thật có một ngày như vậy, tớ hi vọng cậu có thể giúp tớ chăm sóc tốt Harry, được không?” Lily nhìn chằm chằm Severus bằng đôi mắt xanh biếc của mình.
Severus có điểm bi thương nhìn thiên sứ với đôi mắt xanh biếc trước mặt mình, lại có điểm chán ghét nhìn tiểu quỷ nhà Potter trong lòng cô, oán hận nói: “Được, tớ đáp ứng cậu. Bất quá, tớ chỉ đáp ứng cậu bảo hộ an toàn của đứa bé, cho nên Lily, tốt nhất vẫn là cậu tự mình chăm sóc nó. Tớ sẽ không đối xử tử tế với người nhà Potter.”
Lily có điểm buồn cười nhìn bạn tốt đang khó chịu, bế tiểu Harry trong lòng ra trước mặt Severus, cười nói: “Sev, cậu có muốn ôm thử bé một lần không?”
Severus trừng mắt nhìn đứa bé mềm nhũn có đôi mắt giống hệt Lily đang đưa hai tay mập mạp trắng noãn quơ quơ với mình “A… A….” kêu to, tay Severus nắm chặt lại thả lỏng mấy lần, khắc chế ý nghĩ muốn ôm bé, lạnh lùng nói với Lily: “Không cần, tớ không có hứng thú ôm một tiểu sư tử phiền phức giống con sên thế này.”
Lily thu tay về, vỗ vỗ đứa con hình như đang có điểm uể oải của mình, liếc Severus một cái, sẵng giọng: “Sev, cậu nói linh tinh gì đấy, nếu bé là con sên thì tớ thành cái gì?”
Khuôn mặt Severus luôn cứng đơ tựa hồ có điểm hơi hồng, vội vàng nói: “Hôm nay cứ như vậy đi, tớ về trước chuẩn bị ma dược.” Nói xong thì chạy trối chết, nhanh chóng ly khai khỏi nơi này. Không hề thấy Lily vẫn đứng nguyên tại chỗ muốn gọi hắn lại, cuối cùng thở dài, vỗ vỗ tiểu Harry, xoay người đi vào nhà.