Cao Thanh Thu vào phòng, cởi khăn quàng và áo khoác xuống, để ở một bên.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở trước bàn đọc sách, mở máy tính, nhìn thấy Cao Thanh Thu nằm xuống giường.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy cô vợ của mình chỉ cần có thể nằm, liền tuyệt đối không ngồi kia, nói “Làm sao vừa về phòng một cái đã nằm rồi?”
“Nằm thật thoải mái.” Cao Thanh Thu lười biếng nói: ” Ước gì cứ được nằm như vậy mãi nhỉ.”
“Qua đây.” Hoa Ngọc Thành dụ dỗ nói: “Qua đây với anh.”
“Không phải em đang ở chỗ này sao?” Cao Thanh Thu nằm nhìn anh ” Em đang ở cạnh anh rồi này!”
Hoa Ngọc Thành uy hiếp: ” Em không qua là anh qua đó đấy.”
Nếu để anh đi ra chỗ cô, anh làm cái gì đó, trong lòng Cao Thanh Thu đại khái cũng có thể đoán được.
Đối mặt với sự uy hiếp của anh, Cao Thanh Thu không thể làm gì khác đành bò dậy, đi tới.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, vỗ vỗ lên đùi của mình, Cao Thanh Thu ngồi xuống đùi anh.
Được Hoa Ngọc Thành ôm vào lòng làm cho cô có cảm giác rất vui vẻ, cô dương khóe miệng lên, hỏi: ” Em quấy rầy anh như vậy sẽ không sao chứ?”
Anh đặt cằm ở trên bả vai cô, nhìn máy tính, ” Không sao hết.”
Hoa Ngọc Thành rất cao, Cao Thanh Thu so với anh hơi nhỏ một chút, cũng không ảnh hưởng được đến anh.
Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, nhìn anh làm việc, nhớ tới phản ứng hôm nay của Nhiếp Vân Đóa, nói: “Đúng rồi, có phải Nhiếp Vân Đóa đó thích anh không?”
“Tại sao em lại nói như thế?”ngón tay thon dài Hoa Ngọc Thành, lãnh đạm đè xuống máy tính
Cao Thanh Thu nói: ” Em nhớ hôm nay, lúc ăn cơm Thái độ của cô ấy đối với anh rất tốt.”
Ngay cả thái độ với Hoắc Chấn Đông cũng không được tốt như vậy.
Ánh mắt của Hoa Ngọc Thành từ màn hình máy tính chuyển qua trên mặt của Cao Thanh Thu, nhìn tiểu bảo bối nhà mình, “Làm sao, vợ anh lại ăn giấm rồi hả?”
“Không có! Chỉ là em tò mò thôi! Bên cạnh anh xuất hiện người phụ nữ khác, em chỉ muốn hỏi một chút thôi mà.”
Hoa Ngọc Thành nói: ” Vân Đóa đó rất ương bướng lì lợm.”
Người khác nói gì không nghe, ngược lại chỉ có Hoa Ngọc Thành có thể chế ngự được cô ta.
Chỉ là mặt mũi của Hoa Ngọc Thành luôn rất lớn, giống như mấy người anh em kia, cũng rất cho anh mặt mũi.
Bởi vì anh là người đứng đắn, có năng lực, nhân phẩm lại tốt, làm cho người ta quả thực không tìm được lý do nhằm vào anh.
Luôn cảm thấy phản kháng anh, hoặc làm chuyện gì để cho anh ghét là chuyện ác không thể ân xá.
Cho nên, anh cũng không cảm thấy Nhiếp Vân Đóa có cái gì bất đồng.
Cao Thanh Thu hỏi: “Vậy anh có thích cô ấy?”
“…” Cô mới vừa nói xong, liền cảm giác một đôi tay đặt ở trên eo cô,âm thanh Hoa Ngọc Thành trở nên có chút ngưng trọng, ” Em nói gì cơ?”
Cái này rõ ràng chính là uy hiếp trắng trợn.
Điều Hoa Ngọc Thành không thích nhất chính là Cao Thanh Thu ghép anh vào với những người phụ nữ khác.
Cao Thanh Thu nở nụ cười, ” Em sai rồi.”
–
–
Sáng ngày hôm sau, khí trời tốt, bọn họ không có ra ngoài, cô Bình ở hậu viện nướng thịt, Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành hôm nay đều thức dậy muộn, hai người từ trên lầu đi xuống, Nhiếp Vân Đóa cầm thịt nướng mới vừa nướng xong, bưng tới, đưa cho Cao Thanh Thu, ” Thanh Thu, cho em này.”
Cao Thanh Thu nhìn lấy Nhiếp Vân Đóa, nhận lấy, không lên tiếng.
Cao Thanh Thu càng ngày càng cảm thấy, mình không thể nhìn thấu Nhiếp Vân Đóa này, ở trước mặt người khác, cô ta tỏ ra nhiệt tình nhưng sau lưng lại lạnh nhạt.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu một cái, bình thường Cao Thanh Thu đều sẽ nói cám ơn, nhưng hôm nay cô không nói gì hết.
Anh thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không hỏi.
Hoắc Chấn Đông đi tới, nhìn lấy hai vợ chồng nhà này, nhe nhởn nói: ” Dậy Sớm thế.”
Nhiếp Vân Đóa bảo cô ta muốn ăn thịt nướng cho nên cô Bình liền đi chuẩn bị cho con gái, cô ấy rất chiều con, Nhiếp Vân Đóa muốn ăn cái gì, liền làm cho cô ta cái đó, dù sao mấy năm nay cũng khó gặp được một lần.