Lâm Vi tỉnh táo nói: "Tôi không sao, cậu vào đây từ bao giờ thế?"
Đã trễ thế này rồi, cô cho là sẽ không có người tới đây nữa
Tả Dục nói: "Tôi tới lấy ít đồ, cậu làm sao vậy? Không phải là vì tôi đấy chứ? Cậu đừng suy nghĩ nhiều làm gì, tôi không có ác ý với cậu Cũng không phải cố ý tránh cậu đâu "
"Không sao " Nhìn Bộ dạng khẩn trương của Tả Dục làm cho Lâm Vi không nhịn được lên tiếng giải thích: "Là mẹ tôi bị bệnh, tôi muốn trở về thăm mẹ, nhưng mà vì quá xa nên mẹ tôi không cho tôi về nhà Tôi vừa nói chuyện điện thoại với mẹ xong, không biết tại sao, liền cảm thấy rất khó chịu nên mới khóc"
Người mình yêu không yêu mình, bản thân một mình, lại không thể không độc lập kiên cường
Đinh Cẩn muốn đi, đội của bọn họ cũng càng ngày càng lạnh lẽo
Quá nhiều tâm sự lẫn lộn ở chung một chỗ, chỉ có khóc mới có thể giải tỏa
Tả Dục hỏi: " Mẹ cậu không sao chứ?"
Nhìn thấy cô khóc, cậu ta cảm thấy rất đau lòng
Cậu ta biết gia đình Lâm Vi chỉ có một mẹ một con, biết cô cũng không dễ dàng gì, bây giờ nhìn thấy cô một mình trốn ở chỗ này khóc, coi như là một người đàn ông sắt đá đến đâu cũng sẽ nảy sinh suy nghĩ muốn bảo vệ cho người con gái kia
"Không sao" Lâm Vi dụi mắt một cái, "Xin lỗi, để cho cậu nhìn thấy bộ dạng mất mặt này của tôi rồi "
Sớm biết Tả Dục sẽ tới, cô sẽ không làm ra loại chuyện mất mặt này
Lâm Vi ở trước mặt người khác luôn luôn rất lý trí, rất ít khi bày ra bộ dạng nhu nhược như này
Tương phản như vậy làm cho Tả Dục có chút không tưởng
Tả Dục nhìn cô, không lên tiếng
Lâm Vi đi rửa mặt, Tả Dục lấy đồ xong, nhìn cô, nói: "Đã trễ thế này rồi, tôi đưa cậu về!"
Hai người từ câu lạc bộ đi ra, Lâm Vi ở bên cạnh, nói: "Tả Dục, cậu nói xem, nếu như Đinh Cẩn đi rồi, đội của chúng ta liệu có giải tán không?"
"Đương nhiên là không " Tả Dục khẳng định nói: "Coi như Đinh Cẩn có ra nước ngoài, cậu ấy cũng sẽ không bỏ mặc đội đâu"
Chẳng qua không thể cùng bọn họ đi thi đấu mà thôi
Lâm Vi nói: "Ban đầu là bởi vì có cậu ấy mới có đội game này, hiện tại, chỉ sợ đội sẽ giải
tán"
" Tôi Sẽ không để chuyện đó xảy ra " Huống chi, còn có mình ở đây!
Tả Dục đánh xe, đưa Lâm Vi trở về chỗ ở của cô
Lâm Vi hiện tại đã dọn ra ngoài,, bởi vì nhiều lúc phải lo việc trong đôi nên về ký túc xá hơi muộn, không tiện cho lắm
Tả Dục đưa cô vào cửa, nhìn cô, an ủi nói, " Chuyện của Mẹ cậu cậu cũng đừng quá lo lắng, cô ấy rồi cũng sẽ tốt thôi"
Lâm Vi nhìn Tả Dục, gật đầu một cái, "Ừm"
Lúc trước Tả Dục luôn cảm thấy Lâm Vi là một cô gái mạnh mẽ, coi cô như anh em trong đội
Nhưng giờ phút này, Tả Dục nhận ra cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối cần được bảo vệ mà thôi!
Nhớ tới nụ hôn tối hôm qua Tả Dục có chút lúng túng nhìn ra chỗ khác
Lâm Vi nhìn thẳng vào cậu ta,hỏi "Tả Dục, cậu ghét tôi sao?"
"Không ghét!" Tả Dục là một người rất tôn trọng phụ nữ, cho nên, sẽ không bao giờ nói những lời thô tục
Hơn nữa, Lâm Vi rất xinh đẹp
Lâm Vi đột nhiên nói: " Vậy tôi làm bạn gái cậu được không?"
“...” Đột nhiên bị tỏ tình bất ngờ, Tả Dục trợn to hai mắt, Lâm Vi lại muốn làm bạn gái mình!
Bạn gái
Bạn bè
Bạn
Cậu ta cảm thấy Lâm Vi bị điên rồi, "Người cậu thích không phải là Đinh Cẩn sao?"
"Tôi đã không thích cậu ta nữa rồi" Lâm Vi cảm thấy mình đã đã mất dũng khí đi yêu hắn: " Đinh Cẩn không thích tôi, lâu như vậy rồi, tôi thật sự rất mệt mỏi"
Có thể từ nhỏ đã chỉ có mẹ, cho nên cô rất thích cảm giác ấm áp Chỉ cần đối phương đối xử tốt với cô một chút, là cô rất dễ bị cảm động
Thật ra, ban đầu thích Đinh Cẩn cũng chỉ đơn giản vì ngày tựu trường, hắn giúp cô xách hành lý, hắn chỉ dùng một hành động lơ đãng vô ý liền làm cho cô bắt đầu thích hắn
Liền ngay cả bản thân cũng không nghĩ tới, sẽ thích hắn lâu như vậy, kết quả làm cho mình chịu vết thương chồng chất như vậy
Đây người ta gọi là uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời Đinh Cẩn yêu Cao Thanh Thu đến mù quáng thì Lâm Vi cũng vậy và sau này Tả Dục cũng thế Liệu tương lai của cuộc tình tay ba này sẽ đi về đâu?
Kẻ không được yêu lại cứ đi làm tổn thương người khác!