"Giúp?" Lý Sơn đứng ở một bên mà máu dồn lên não. Anh ta vừa nhìn thấy người phụ nữ này đã thấy chướng mắt, "Cô Dương lấy đâu ra tự tin, cảm thấy ngài Hoa sẽ giúp cô?"
Dương Nhạc Linh hướng về phía Hoa Ngọc Thành nói, "Chuyện này, có liên quan đến Hoa Ngọc Thành."
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên, rốt cuộc chịu nhìn Dương Nhạc Linh một cái, muốn nhìn xem cô ta định nói cái gì.
Dương Nhạc Linh nói: "Anh biết gần đây ở trên mạng bôi nhọ em chứ?"
"Đấy mà gọi là bôi đen cô sao?" Lý Sơn cười nói, "Dương Nhạc Linh, cô chưa già mà đã đãng trí rồi sao? Tôi cảm thấy sao cô không bị như này sớm thì có?"
"..." Mình vừa nói một câu, liền bị Lý Sơn nhảy vào mồm, trong lòng Dương Nhạc Linh rất ủy khuất.
Mà Hoa Ngọc Thành ở ngồi đó không lên tiếng bênh vực cô ta một câu nào càng làm cô ta đau lòng.
Anh là cố ý dung túng Lý Sơn sỉ nhục mình như vậy sao?
Nhưng mà bây giờ mình đã tới cầu xin rồi còn gì.
Dương Nhạc Linh nói: "Đúng, trước đây em đã làm rất nhiều chuyện sai lầm, tổn thương anh, nhưng mà Hoa Ngọc Thành, em thực sự hi vọng chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa."
"Tôi nhớ lần trước tôi đã nói rất rõ ràng với cô Dương rồi mà." Hoa Ngọc Thành vô cùng lạnh nhạt đáp.
Bây giờ anh chỉ cần nghĩ quá khứ của mình đã từng có một vị hôn thê kinh tởm như vậy, liền cảm thấy rất vô cùng khó chịu.
Dương Nhạc Linh nói: "Em biết, anh nói anh đã kết hôn rồi. Nhưng mà, chẳng nhẽ anh không muốn biết cô vợ hiện tại của anh có yêu anh không à?"
Lý Sơn trợn mắt nhìn Dương Nhạc Linh, nhìn tình hình này,người phụ nữ điên này hôm nay là tới nói xấu Cao Thanh Thu nói sao?
Lúc trước không phải cô ta thích giả bộ làm người tốt lắm sao?
Hiện tại không giả vờ nữa à?
Dương Nhạc Linh lấy điện thoại ra, mở ra ảnh, đưa cho Hoa Ngọc Thành nhìn, "Người đàn ông này tên là Tô Tề, anh ta chính là Nhất Thế Trường An."
"..." Nghe đến đó, Lý Sơn phì cười.
Cảm thấy Dương Nhạc Linh thật buồn cười.
Từ Lúc nào ttta biến thành một người đàn ông vậy?
Còn nói là Tô Tề nữa chứ?
Dương Nhạc Linh biết, hiện tại nếu muốn để cho Hoa Ngọc Thành giúp mình, chỉ có để cho anh không che chở cho Cao Thanh Thu mới được.
Cho nên, cô ta mới đến đây bầy trò ly gián Hoa Ngọc Thành.
"Người này cũng là nhân viên của công ty anh, không biết anh còn nhớ anh ta hay không? Trên mạng dư luận mắng chửi em, đều là do anh ta giật dây. Anh ta cố ý đăng bài viết bôi nhọ em, còn tung tin đồn nhảm về bố em khắp nơi. Em và Tô Tề này không thù không oán, tại sao anh ta phải đối phó với em như vậy? Còn không phải là vì Cao Thanh Thu sao. Nếu Cao Thanh Thu không có quan hệ gì với anh ta, anh cảm thấy anh ta có ra sức giúp Cao Thanh Thu như vậy không? Hôm qua em đi tìm người này bàn điều kiện thương lượng, em nói cho anh ta bao nhiêu tiền cũng được, nhưng người này vẫn kiên quyết cự tuyệt. Rất rõ ràng, Anh ta chắc chắn có quan hệ mờ ám với Cao Thanh Thu."
Nói xong, Dương Nhạc Linh ngẩng đầu lên, len lén quan sát phản ứng của Hoa Ngọc Thành.
Phát hiện Hoa Ngọc Thành đang nhìn mình chằm chằm.
Ánh mắt của Hoa Ngọc Thành rất phức tạp, làm cho Dương Nhạc Linh nhìn có chút khó hiểu.
Cô ta đương nhiên không hiểu, bởi vì ở trong mắt Hoa Ngọc Thành, cô ta giống như người bị bệnh thần kinh!
Tô Tề là anh phái đi trợ giúp cho Cao Thanh Thu, mà là tài khoản của Cao Thanh Thu, Dương Nhạc Linh càng muốn lợi dụng chuyện này khiêu khích, thì càng buồn cười.
Hoa Ngọc Thành để cho Tô Tề công bố chuyện Ông Dương biển thủ, ngoại tình..., chính là vì muốn trừng phạt cô ta dám ở trường đại học làm hại Cao Thanh Thu bị người ta tạt nước, còn bêu xấu Cao Thanh Thu là kẻ thứ ba.
Lại không nghĩ rằng, cô ta vẫn còn chưa ý thức được?
Hoa Ngọc Thành nhìn cô ta,lãnh đạm nói"Cho nên, cô hy vọng tôi giúp cô như thế nào?"