Hoa Ngọc Thành liếc Lý Sơn một cái, không hiểu tên trợ lý kì đà này muốn xem náo nhiệt gì.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Lý Sơn cực kỳ hiếu kỳ, nói: "Trên giường."
"..."
Xin lỗi, quấy rầy rồi!
Lúc đầu Lý Sơn còn muốn được Hoa Ngọc Thành khích lệ nhưng bây giờ cảm giác hình như mình lên sai xe rồi.
Thần tượng Hoa Ngọc Thành của anh ta càng ngày càng không đứng đắn!
Lúc đàn ông tụ đều sẽ nói vài chuyện giường chiếu hay về phụ nữ gì đó, phải biết lúc trước người khác nói gì, Hoa Ngọc Thành đều chưa bao giờ tham dự vào những chuyện như này.
Không nghĩ tới vừa mới kết hôn với Cao Thanh Thu mấy tháng,lại trở nên không đứng đắn như vậy.
Thật là quá đáng sợ!
-
Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành trở lại Nhà họ Hoa, Hoa Châu Du cùng bà Hoa đều ở nhà, nghe nói bọn họ trở về, bà Hoa từ trong phòng bếp đi ra, một mặt mừng rỡ, "hai đứa về rồi à."
Có thể thấy Cao Thanh Thu ra sách làm cho người nhà cao hứng biết bao nhiêu.
Dù sao cả nhà cũng chỉ có cô được in sách như vậy
"Mẹ." Cao Thanh Thu lễ phép lên tiếng chào hỏi.
Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành trừ ngày nghỉ, đều ở biệt thựnhà họ Hoa, lần trước trở về, một cái chớp mắt ấy, lại là một tuần lễ không thấy.
Bà Hoa cười một tiếng, "Nhanh ngồi xuống đi, đừng đứng đó nữa."
Lý Sơn đứng ở sau lưng Hoa Ngọc Thành, nhìn lấy bà Hoa mày mày rạng rỡ tươi cười với Cao Thanh Thu, không nhịn được cười một tiếng.
Lúc trước Cao Thanh Thu mới tới, Lý Sơn còn đang lo lắng, Cao Thanh Thu gia cảnh không tốt, tuổi tác lại còn nhỏ, một cô bé cái gì cũng không hiểu liệu có gây phiền toái ở Nhà họ Hoa hay không, sau đó phát hiện, là anh ta đã suy nghĩ nhiều.
Cao Thanh Thu chẳng những không làm bọn họ tức giận, hơn nữa còn làm cho người trong nhà đều rất vui vẻ.
Lý Sơn đưa Hoa Ngọc Thành đẩy tới phòng khách, Cao Thanh Thu đi theo sau, ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành ngồi xuống, phát hiện sách của cô để ở trên mặt bàn.
Cô cầm sách tới,đưa cho Hoa Ngọc Thành, "Ông xã! "
Trên thực tế bọn họ hôm nay qua đây chính là để lấy lại sách.
Tối hôm qua Hoa Ngọc Thành bởi vì không còn quyển sách nào mà hậm hực cả một đêm.
Giờ phút này, nhìn lấy Cao Thanh Thu đưa sách tới, Hoa Ngọc Thành nhanh chóng nhận lấy.
Hoa Châu Du ở bên cạnh nói: "Tiểu Thu, không nhìn ra, em lại viết truyện hay như vậy, chị cày sách của em cả đêm hôm qua luôn đấy!."
Cao Thanh Thu cười xấu hổ, "Chị quá khen rồi."
Người khác khen cô liền coi như xong, ngày cả Hoa Châu Du cũng khen như vậy, Cao Thanh Thu cảm thấy có chút lúng túng.
"Chị nói thật, không phải khen quá đâu."
"..."
Cái này còn không phải là khen sao!
Chị ấy cũng quá biết nói chuyện rồi.
Hoa Ngọc Thành không để ý đến hai người họ, ngồi ở một bên, chăm chú đọc sách của Cao Thanh Thu.
Bởi vì chuyện này cũng khá nổi tiếng, cho nên nhà xuất bản cũng khá chăm chút, bìa sách được thiết kế rất kì công.
Hoa Ngọc Thành nhìn quyển sách không nhịn được dương khóe miệng lên.
Những thứ này đều đã đọc trên Fb rồi, hiện tại biến thành vật thật, cầm ở trong tay, nhưng vẫn làm cho người ta có một loại cảm giác tự hào.
Đây là sách do vợ anh viết sách!
Hơn nữa chỉ có anh biết, đây đều là chuyện viết về anh và Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu ở bên cạnh bà Hoa nói chuyện với Hoa Châu Du, Hoa Ngọc Thành thỉnh thoảng ngẩng đầu lên liếc nhìn cô một cái, luôn cảm giác vợ mình cực độ đáng yêu.
Lúc ăn cơm tối, cả nhà thay phiên nhau khen Cao Thanh Thu khen một lần.
Cao Thanh Thu ngược lại rất lãnh đạm bình tĩnh, đối với cô mà nói, Nhất Thế Trường An và Cao Thanh Thu chính là hai thân phận Khác nhau.