Lúc nhìn thấy ảnh chụp màn hình, Tả Dục giận đến sôi ruột.
Trọng điểm là tâm cơ của Vũ Minh Hân, còn làm hại bọn họ hiểu lầm Lâm Vi. Lúc đó cậu ta còn muốn lột da Vũ Minh Hân, không nghĩ tới, hôm nay, Vũ Minh Hân lại chủ động đưa tới cửa.
Những lời này của Tả Dục vừa nói ra, Bà Vũ trực tiếp trợn tròn mắt: "..."
Vũ Minh Hân ở trong nhà đều tỏ ra là đứa con ngoan, bà ta làm sao mà biết, Vũ Minh Hân từng làm những thứ này?
Bà Hoa nghe xong Tả Dục nói, không dám tin nhìn Vũ Minh Hân một cái, "Tin đồn Tiểu Thu mang thai, là con bé này tung ra ở trường học?"
Bà Hoa vẫn luôn để chuyện này trong lòng!
Không nghĩ tới chuyện này lại có liên quan tới Vũ Minh Hân!
Cô bé này thoạt nhìn bằng tuổi với Cao Thanh Thu nhưng không nghĩ tới, tâm cơ lại sâu như vậy!
Khó trách lúc Vũ Minh Hân lần đầu tiên tới nhà, bà lại có ác cảm với cô ta như thế.
Nghĩ kỹ lại, Vũ Minh Hân mỗi lần tới Nhà họ Hoa, hình như không gây ra một chút chuyện gì đó, liền không cam lòng.
Loại người như thế này mà còn muốn gả cho Đinh Cẩn?
Tuyệt đối không có khả năng!
Tả Dục nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, có Hoa Ngọc Thành ở đây, cậu ta càng cảm thấy mười phần phấn khích: "Vâng, lần trước Cao Thanh Thu bị bệnh, Vũ Minh Hân liền thừa cơ ở bên ngoài truyền cái tin nhảm này, làm toàn bộ trường học đều biết. Cho tới bây giờ, trong trường nhiều người vẫn lấy chuyện này ra để nói xấu Cao Thanh Thu."
Hoa Ngọc Thành che chở Cao Thanh Thu như vậy, Vũ Minh Hân còn dám bắt nạt Cao Thanh Thu, quả thực là tìm chết.
Sắc mặt của bà Hoa trở nên khó coi, bà nhìn Vũ Minh Hân, "cháu còn chưa tròn 20, làm sao lại có thể làm ra loại chuyện này? Thấy Tiểu Thu nhà chúng tôi ở trường học bị bắt nạt cháu hả hê lắm phải không?"
Bà Vũ rất xấu hổ, không nghĩ tới con gái mình lại làm ra những chuyện mất thể diện như vậy, không dám tin nhìn lấy Vũ Minh Hân, "con làm ra loại chuyện này thật sao?"
"Con không có..." Vũ Minh Hân bản năng muốn phủ nhận.
Cô ta biết, nếu thừa nhận, trở về nhất định sẽ bị chửi chết.
Tả Dục thấy Vũ Minh Hân định phủ nhận, trực tiếp cắt đứt lời của cô ta: "cô muốn nói cô không có sao? Tôi có chứng cớ, cô muốn tôi cho mọi người xem không?"
"..." Vũ Minh Hân nhìn Tả Dục, không biết mình nơi nào đắc tội người này? "Tả Dục, cậu thật là quá đáng."
"Tôi có làm gì quá đáng, thì so ra vẫn kém cô thôi!" Sống mới thấy, lại có người như Vũ Minh Hân,không biết xấu hổ như vậy.
Suốt ngày không làm việc tốt, mà chỉ muốn tính toán người khác.
Sắc mặt của Bà Vũ rất khó nhìn, rõ ràng cho là có thể thừa cơ hội này, kết thông gia với Nhà họ Hoa, kết quả...
Bà ta nhìn Vũ Minh Hân, thật sự chỉ muốn đánh cho đứa con gái này một trận.
Thật là tạo nghiệt mà!
Bà ta sao có thể sinh ra một đứa con gái không hiểu chuyện như vậy?
Bởi vì Tả Dục nói những thứ này, nguyên bản, muốn để cho Vũ Minh Hân đính hôn với Đinh Cẩn,nhưng hiện tại, một câu cũng không dám nói.
Vì không muốn đắc tội Nhà họ Hoa, bà ta còn phải bắt con gái nói xin lỗi Cao Thanh Thu.
Bà ta nhìn Cao Thanh Thu, lấy lòng: "Thanh Thu à! Minh Hân không hiểu chuyện, cháu cũng đừng so đo với nó!"
Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân cúi gằm mặt, không lên tiếng.
Không nói tha thứ, cũng không nói không tha thứ.
Trên thực tế,nhìn bộ dạng Vũ Minh Hân lúc này, Cao Thanh Thu hiện tại chẳng những không tức giận,mà còn có chút buồn cười.
Hiện tại cô rất muốn hỏi Vũ Minh Hân, quả báo khi làm chuyện xấu, có vừa lòng không?
Hoa Ngọc Thành nãy giờ không nói gì, anh là người an tĩnh nhất, giờ phút này còn đang giúp Cao Thanh Thu gắp thức ăn.
Nghe thấy những gì mẹ Vũ Minh Hân nói, anh nhìn bà ta một cái, "Con gái của mình còn không quản được, thì nên về dậy dỗ lại con gái mình, chứ không phải muốn người khác tha thứ là xong. Mọi người đều là con người, dựa vào cái gì, ai cũng phải vị tha với con gái của bà?"