Rất nhanh Cố Tĩnh Trạch cho người đi chuẩn bị đồ vật cho thiếu phu nhân, an bài hành trình đến đảo Phuket.
Lâm Triệt nói với Du Mẫn Mẫn mình muốn cùng người trong nhà đi nghỉ phép, Du Mẫn Mẫn rất nhanh liền đồng ý, còn hỏi cô đi nơi nào chơi.
Lâm Triệt liền đáp: "Cố Tĩnh Trạch nói là tụ hội Tết Trung Thu, muốn đến đảo Phuket".
Du Mẫn Mẫn ở trong điện thoại nói: "Nhìn xem tiệc người ta, bữa tiệc cả gia đình đều đến đảo Phuket".
Lâm Triệt nói: "Em cũng là lần đầu tiên đi, còn chưa có đến hải đảo bao giờ".
Du Mẫn Mẫn: "Thôi, đi chơi vui nhé, cho là nghỉ ngơi một chút, gần đây cũng vất vả".
Lâm Triệt ở trên mạng tìm kiếm đảo Phuket một chút, trông vô cùng xinh đẹp, lập tức cũng rất hưng phấn, cô thật sự chưa đến những nơi này, đã bắt đầu chuẩn bị.
Ở trong phòng chọn các loại áo tắm, quần áo, bày quần áo đầy cả giường.
Lúc Cố Tĩnh Trạch tiến vào thấy được, kinh ngạc đi tới: "Em muốn chuyển nhà sao, moi hết quần áo ra làm cái gì?".
Lâm Triệt ngẩng đầu đáp: "Chọn quần áo, anh cảm thấy cái nào đẹp hơn?".
Cố Tĩnh Trạch: "Chọn quần áo mang đi chơi?".
“Đúng vậy đúng vậy".
“Tùy tiện mang mấy cái là được, em bày nhiều như vậy làm cái gì".
“Đây là lần đầu tiên em đến hải đảo chơi mà, lần đầu tiên! Trước kia em cũng chưa xuất ngoại, đương nhiên không giống nhau, ai nha, nhớ tới đã cảm thấy cao lớn".
Cố Tĩnh Trạch vô ngữ: "Kỳ thật đảo Phuket khá gần, không đặc biệt như vậy, có rất nhiều hải đảo khác tốt hơn”.
Thấy Lâm Triệt hưng phấn như vậy, Cố Tĩnh Trạch thật ra có chút hối hận, không nên nhất thời buột miệng thốt ra, sớm biết rằng, nên chọn một nơi tốt hơn mang cô đi chơi.
Lâm Triệt nói: "Đối với anh mà nói đương nhiên không tốt, nhưng mà với em mà nói, đã không tồi".
Lâm Triệt vừa nhìn quần áo trên giường rực rỡ vừa nói: "Trước kia trường học của em chơi xuân còn muốn đi Thái Lan, sau đó em về nhà không dám nói với ba, ba em cũng mặc kệ, em cũng không dám nói với bác gái em, cho nên em cảm thấy thành phố lớn nhất em được đi chính là thành phố S……”
Cố Tĩnh Trạch nhìn nàng, suy nghĩ một chút nói: "Về sau có cơ hội, anh mang em đi ra ngoài du lịch".
Lâm Triệt ngẩng đầu lên: "Anh đại khái đã đi hết thế giới này mấy vòng".
Cố Tĩnh Trạch nghĩ nghĩ, nói: "Thật ra đi cũng không ít nợ, nhưng mà cũng không nhiều như thế".
“À, đều đi công tác?".
“Đúng vậy".
Lâm Triệt đáp: "Vậy cũng quá tốn, có tiền như vậy, rõ ràng có thể đi du lịch thế giới, xem anh cũng không dễ kiếm tiền".
Cố Tĩnh Trạch: "Đó là tất nhiên". Anh nhìn ngoài cửa sổ, mỉm cười, phục hồi tinh thần lại nhàn nhạt nói: "Thu hoạch và trả giá, thật ra ngang nhau, anh hưởng thụ nhiều, nhất định cũng phải gánh vác nhiều, dù sao có mấy vạn công nhân, còn đang làm việc dưới tay của anh, anh phải vì cả đời bọn họ, phụ trách cho gia đình bọn họ, cũng phải phụ trách toàn bộ gia tộc Cố gia".
Phụ trách sự hưng suy của một gia tộc…… Lâm Triệt ngẫm lại cảm thấy rất mỏi mệt.
Kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng là một người, nhưng mà, gánh nặng trên vai thật sự quá nhiều.
Cố Tĩnh Trạch phục hồi tinh thần lại, nhìn áo tắm của cô trên giường.
Đủ loại kiểu dáng, màu sắc tươi sáng.
Cố Tĩnh Trạch hứng thú, cầm lấy một cái xem.
Lâm Triệt nhìn anh cầm bikini bằng vải dệt mỏng tanh, đỏ mặt lên, vội đoạt lấy nói: "Cái này mặc lúc đến bể bơi".
Cố Tĩnh Trạch cười cướp về: "Cái này khá tốt, mang theo đi".
Lâm Triệt: "Không mang theo, em không cần mặc".
Cố Tĩnh Trạch: "Sao không mặc, cái này khá đẹp mà".
Lâm Triệt nói: "Ai nha, em chọn quần áo anh xem náo nhiệt làm gì, đi đi đi đi ra ngoài".
Lâm Triệt nói, đẩy Cố Tĩnh Trạch ra ngoài.
Cố Tĩnh Trạch kéo cánh tay Lâm Triệt lại một phen, không cho col đẩy nữa, trở tay lại cầm lấy bộ quần áo nhỏ kia: "Đương nhiên anh phải chọn một chút". Anh kề sát lỗ tai Lâm Triệt, thấp giọng nói: "Rốt cuộc em mặc để cho anh xem, anh phải chọn một cái mà anh cảm thấy đẹp".
Trên mặt Lâm Triệt lại lần nữa đỏ thẫm lên.