“Vậy…… Vậy đương nhiên không giống nhau".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Không có gì không giống nhau, cứ quyết định như vậy, đây mới là an toàn nhất, hơn nữa, vạn nhất em có vấn đề, mọi người thấy xưng hô này, cũng sẽ lập tức gọi điện thoại cho anh như vậy nếu em gặp nguy hiểm như ngày hôm qua, người ta cũng sẽ không cảm thấy không biết nên liên hệ ai trong danh bạ, đúng không?".
“Chỉ là……” Lâm Triệt vẫn cảm thấy quá buồn nôn, quả thực nhìn thấy tên này cũng sẽ cảm thấy nổi da gà đầy người.
Đặc biệt nghĩ đến này đối tượng xưng hô này là Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch đen mặt kéo cô xuống: "Nếu để anh nhìn thấy em dám tự mình sửa lại, anh liền tự mình đến công ty em giúp em đổi".
“……” Anh tự mình đi vậy rất lợi hại.
Về sau công ty còn có đường cho cô ra sao, cô còn muốn sống cuộc sống bình phàm, nỗ lực hướng về phía trước, nếu để anh trộn lẫn, phỏng chừng về sau cũng đừng mong đóng phim.
Lâm Triệt đành phải bĩu môi, lại cảm thấy không công bằng: "Nhưng anh lưu tên của em".
“Anh lưu tên của em sao?".
Lâm Triệt đôi mắt vừa động, thò tới tìm di động anh: "Đưa điện thoại cho em”.
“Em làm gì?". Cố Tĩnh Trạch trốn tránh, nhưng mà nghĩ trên đùi cô còn có thương tích, cũng không dám trốn tránh quá kịch liệt.
Lâm Triệt chạy vòng quanh anh tìm di động, cuối cùng lấy được từ trong túi quần anh.
“Này, em làm gì, đừng lộn xộn". Cố Tĩnh Trạch không cho cô lấy.
Lâm Triệt lui về phía sau Cố Tĩnh Trạch tránh né, vừa vươn nhìn màn hình di động, tìm được rồi của mình, duỗi tay liền nhanh chóng đổi tên của mình thành bà xã yêu dấu.
Cố Tĩnh Trạch lấy lại, ôm chặt Lâm Triệt, lỡ không cẩn thận, liền đè Lâm Triệt đè ở trên giường.
Lúc Lâm Triệt đang chuyên chú nhìn di động, lại không chú ý tới, hai bên, Cố Tĩnh Trạch cúi đầu, cảm giác hai cục bông mềm mại của cô, đè vào cảm giác khá thoải mái.
Lâm Triệt sửa xong rồi, cảm thấy mỹ mãn, cười hì hì nhìn anh.
Cố Tĩnh Trạch thấy vậy, duỗi tay lấy lại di động, nhìn thấy tên phía trên, vô ngữ nhìn nhìn Lâm Triệt.
Khóe môi hơi cong lên, thấy tên xem lâu rồi, nhưng thật ra cũng thuận mắt.
Cúi đầu, nhìn Lâm Triệt, nắm hai tay cô, nhìn đôi mắt tinh xảo của cô, cười: "Đổi thành tên này, cũng không phải không thể".
Lâm Triệt lúc này mới phát hiện, mình không biết khi nào, đã bị anh hoàn toàn đè ở phía dưới, không khỏi bắt đầu nhúc nhích: "Anh…… Anh cũng không được sửa lại".
Cô là kẻ thức thời trang tuấn kiệt, không cứng đối cứng với anh, cho nên biết mình đánh không lại anh, vội lùi về.
Cố Tĩnh Trạch cười chống thân thể nhìn cô: "Nếu đều đã sửa, thì không đổi nữa, có điều……”
Nói xong, đầu của anh càng cúi thấp xuống: "Ông xã yêu dấu, phải làm một ít chuyện nên làm với bà xã yêu dấu”.
“Cái gì?". Lâm Triệt mở to hai mắt nhìn.
Liền cảm thấy, Cố Tĩnh Trạch trực tiếp cúi xuống, nhắm ngay môi cô, liền hôn một cái.
“Ai nha……” Lâm Triệt vội đẩy Cố Tĩnh Trạch ra.
Ở trong tiếng cười của Cố Tĩnh Trạch, vội nhảy xuống, đến buồng vệ sinh rửa mặt.
Cô còn chưa đánh răng mà, Cố Tĩnh Trạch này, cũng không chê sao.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô nháy mắt chuồn mất, ở phía sau vô ngữ mỉm cười, không biết dùng mưu kế khác, ba mươi sáu kế một kế cuối cùng lại được cô đung rất nhuyễn.
Ban ngày Lâm Triệt đến công ty.
Người trong công ty nhìn thấy Lâm Triệt tới, trên đùi xác thực mang theo vết thương, nghĩ buổi tối mọi người đều đang chờ cô, ai biết thế nhưng cô không tới.
Trước kia đều là nghệ sĩ nhỏ giống như, bị áp bức, không nghĩ tới Lâm Triệt lại nổi..
Tất nhiên cũng có người đỏ mắt, nhưng mà một hàng này chính là như vậy, có người nổi chính là kỳ ngộ, nhưng mà cái kỳ ngộ này, nói trắng ra là còn không phải vì vận khí, ai biết ai bỗng nhiên sẽ nổi
Lâm Triệt còn không phải như vậy sao, trước kia cùng nhau tiến vào công ty, hiện tại cô trở thành nghệ sĩ trọng điểm trong công ty, không có việc gì cũng có thể xuất hiện ở những trang báo với minh tinh nổi tiếng.